Chương 2646
“Anh làm gì đó? Ăn thôi mà anh cũng muốn trêu chọc em nữa sao?”
“Trêu đùa sao? Đâu có, chúng ta đang quang minh chính đại như vậy mà”
“Nhưng đây là nơi làm việc cơ mà! Anh chưa nghe nói mẹ anh như thế nào sao? Phải công tư phân minh. Nếu như em mà hôn anh một cái thì bà ấy sẽ tức giận đó. Nếu như bà ấy nhìn thấy chúng ta ở đây mà liếc mắt đưa tình với nhau, thì em sẽ chết chắc”
“Hứa Minh Tâm, em cảm thấy đâu là chuyện công, mà đâu là chuyện tư?”
“Công việc chính là công việc, không thể để cho tình cảm xen vào được. Ví dụ như bây giờ, em không nên xuất hiện ở đây. Em cái gì cũng không biết, đến tính toán cũng không làm tốt, đến đây chỉ làm phiền tới công việc của anh mà thôi.”
Cô càng nói, ánh mắt càng ảm đạm, càng nói càng cúi thấp đầu xuống, trong lòng có chút buồn phiền không vui.
Trước đây cô chưa từng nghĩ tới chuyện này, Cố Gia Huy cũng sẽ không nói là cô làm phiền tới công việc của anh.
Chỉ là giám đốc Triệu có chút cảm thấy chướng mắt, nhưng một năm nay cũng vẫn luôn vô cùng lịch sự với cô.
Những điều mà bà chủ Cố nói, thật sự giống như một đòn giáng vào lòng cô vậy, khiến cô hết sức buồn bã.
Thậm chí cô còn cảm thấy, ngay từ đầu bản thân mình đã sai rồi.
“Em ở đây cũng không khiến công việc của anh kéo dài ra, cũng không khiến anh không thể hoàn thành được. Cho nên em chưa từng làm phiền tới công việc của anh, mà ngược lại, nhìn thấy em khiến anh cảm thấy rất an tâm, điều đó sẽ khiến hiệu suất làm việc của anh tăng lên. Anh muốn bận xong sớm một chút để có thể ở bên cạnh em”
“Thật ra, em cũng nên có việc mà bản thân mình muốn làm. Em có thể tới nhà hàng đồ Tây làm việc, cũng có thể ở nhà chăm sóc cho Cố Hy, hoặc có thể đi tìm Cố Yên cùng em đi dạo phố. Là do anh quá ích kỷ, giữ em ở đây, lúc nào cũng muốn em phải ở bên cạnh anh”
“Em vẫn luôn sợ mất đi anh, sợ anh sẽ thay đổi, nên mới vì anh mà nhãn nhịn. Nhưng mà dần dần em cũng không phản kháng lại nữa, em còn hi sinh cả thời gian của bản thân mình để ở bên cạnh anh, cho dù chỉ là ngồi xem TV một cách nhàm chán”
“Từ trước tới nay không phải là em làm phiên anh, mà là do anh chỉ biết nghĩ cho bản thân mình, lúc nào cũng chỉ muốn em ở bên cạnh anh”
“Từ đầu đến cuối, người sai không phải là em, mà là anh. Là do chồng em đã quá ích kỷ rồi, muốn toàn bộ thời gian của em chỉ thuộc về mình anh mà thôi, hiểu chưa hả?”
Giọng của Cố Gia Huy khàn khàn trầm ấm, du dương giống như thanh âm của đàn cello vậy, xen lẫn trong đó là một chút bi thương.
Những lời mà Cố Gia Huy nói ra, từng chữ từng chữ một đánh vào nơi sâu nhất trong trái tim của Hứa Minh Tâm khiến cho cô có chút dao động.
“Cố Gia Huy … thực ra … là tự em cam tâm tình nguyện mà. Từ lúc bắt đầu, em không cảm nhận được cảm giác an toàn, lúc nào cũng lo sợ mối quan hệ giữa chúng ta sẽ không thể có kết quả, sợ rằng nếu như mất đi anh em sẽ không thể sống nổi nữa. Vậy nên em mới kháng cự lại sự can thiệp của anh vào cuộc sống của em, nhưng mà giờ đây em đã quen rồi, cùng anh dây dưa như vậy cũng chẳng có gì không tốt cả”
“Hứa Minh Tâm, đã bao giờ em nghĩ tới một chuyện”
“Chuyện gì?”
Cô nhìn lại ánh mắt thâm trầm của anh, bên trong đó chợt hiện lên một tiếng động, nhưng bản thân cô lại không hiểu được ý nghĩa của nó, ánh mắt này được che đậy vô cùng kín đáo.
“Rốt cuộc là em không thể rời xa anh, hay anh mới là người không thể rời xa em?”
“Đây chính là chuyện mà anh nói đến hả?”
Cô nghi ngờ nhìn anh, không hiểu được ý nghĩa trong đó.