TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10622 KHI MỆNH HOA THANH VỪA MỚI DỨT LỜI.

"Lại gặp được Tiên Đế của Hàn Mị tộc Cảnh Hỏa tộc...", Tần Ninh bước chân ra, đứng từ xa nhìn về phía Mệnh Hoa Thanh, cười nói: "Xem ra lần này các ngươi thật sự rất coi trọng Ôn Ngọc Trạch".

"Dù nói thế nào thì Ôn Ngọc Trạch cũng là tộc nhân của Cảnh Hỏa tộc ta, bị ngươi cưỡng ép thì tính là chuyện gì chứ?"

Mệnh Hoa Thanh không khỏi nói: "Tần Ninh, ngươi chỉ là một Tiên Quân nho nhỏ, nhưng nghững chuyện ngươi làm trong khoảng thời gian gần đây đã hoàn toàn vượt quá phạm vi mà một vị Tiên Quân như ngươi có thể tiếp nhận".

"Ặc...", nghe nói như thế, Tần Ninh không khỏi cười nói: "Ta cũng không có ý định tiếp nhận mà!"

"Không phải là ta muốn tìm các ngươi mà mãi vẫn không tìm thấy, cho nên chỉ có thể đưa ra hạ sách này sao, bây giờ đã dụ được một vị Tiên Đế tới, ta thấy có thể bắt đầu trận đại chiến này được rồi đó".

Nghe nói như thế, Mệnh Hoa Thanh nhíu mày lại.

"Dịch Hoa thánh trưởng lão, ngài nói đúng không?"

"Hahahaha...", Tần Ninh vừa dứt lời, một tiếng cười to ở trong Tam Thanh tiên giáo đã xuyên qua biển mây truyền ra.

Chỉ một thoáng.

Một nơi nào đó trong sơn cốc của Tam Thanh tiên giáo, một luồng quang hoa bay lên không, một bóng người bước ra mấy bước, rơi xuống trước mặt đám người Tần Ninh, cười ha ha nói: "Tần Ninh công tử tính toán rất đúng, Dịch Hoa ta đã chờ các ngươi lâu lắm rồi!"

Thái Thanh tiên tông cps mười một vị thánh trưởng lão, mỗi một vị đều là Tiên Đế chân chính.

Vị Dịch Hoa thánh trưởng lão này đứng hàng thứ chín, cũng là một vị Tiên Đế hàng thật giá thật.

"Đúng là đã đợi rất lâu rồi".

Lại có thêm một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên.

Thánh trưởng lão Tân Thanh Y, xuất hiện bên ngoài Tam Thanh tiên giáo, đứng ở vị trí trên không trung phía sau lưng Mệnh Hoa Thanh, quanh người được bao phủ bởi ánh hào quang nổi bật, bộ váy dài tôn lên dáng vẻ ưu nhã lại động lòng người.

"Mệnh Hoa Thanh à, không ngờ thế mà ngươi lại là người đầu tiên xuất hiện!"

Lại có một tiếng cười khẽ vang lên.

Kim quang lóng lánh tỏa ra, nơi xa có một bóng người đứng ở hướng bên trái Mệnh Hoa Thanh, trong mắt mang theo vài phần dò xét.

Thánh trưởng lão, Chung Lương! Ba vị Tiên Đế.

Lần lượt xuất hiện.

"Thái Thanh tiên tông, cửu trưởng lão, thập trưởng lão, thập nhất trưởng lão...", sắc mặt Mệnh Hoa Thanh lạnh lùng nói: "Xem ra, lần này các ngươi chuẩn bị đúng là đầy đủ!"

"Dù sao đám người các ngươi cũng quá xảo trá, vì để đề phòng xảy ra chuyện không hay, vẫn nên chú ý cẩn thận trước thì hơn".

Mặt ngoài, Thái Thanh tiên tông chỉ phái ra một vị thánh trưởng lão, nhưng lần này lại có ba vị cùng nhau xuất hiện.

Ba vị Tiên Đế với thần thái sáng láng, chiếu rọi cả trời đất.

Rất nhiều nhân vật cấp bậc Tiên Vương, Tiên Quân phía dưới đã sớm trợn tròn mắt.

Tiên Đế! Tuyệt đại cái thế! Thái Thanh tiên tông một lần phái ra ba vị Tiên Đế đúng là quá mức kinh người.

"Mệnh Hoa Thanh, không chỉ có mỗi mình ngươi đến đúng không?"

Chung Lương thánh trưởng lão lạnh lùng nói: "Làm gì mà phải che che giấu giấu?"

Mệnh Hoa Thanh đứng ở giữa không trung, mặc dù ba người Chung Lương, Dịch Hoa, Tân Thanh Y đã mơ hồ bao vây xung quanh, nhưng trên mặt Mệnh Hoa Thanh lại không có một chút lo lắng nào cả.

"Nếu đã như vậy, ta cảm thấy các ngươi nói rất đúng".

Mệnh Hoa Thanh cười nói: "Cảnh Dương Trạch, Kỳ Hồng Đào, chúng ta không cần che giấu nữa!"

Khi Mệnh Hoa Thanh vừa mới dứt lời.

Hư không khẽ run lên.


Hai bóng người đột nhiên xuất hiện, đứng ở hai bên trái phải Mệnh Hoa Thanh.

Đọc truyện chữ Full