TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần
Chương 1209

CHƯƠNG 1209

Sau khi chắc chắn tạm thời không có nguy hiểm, Vương Bác Thần tiếp tục đi về phía trước.

Anh rất nghi hoặc, nhìn từ bên ngoài, không gian trong tháp coi như lớn, bây giờ cũng nên đi tới điểm cuối.

Nhưng sự thật là anh cảm thấy vẫn chưa đi tới điểm cuối, có lẽ là do làn khói dày ảnh hưởng tới phán đoán của anh.

“Cậu tới rồi sao?”

Đột nhiên, trước mặt xuất hiện một âm thanh, dọa cho Vương Bác Thần giật mình.

Anh lúc này mới phát hiện, trước mắt xuất hiện một bóng người.

Có điều người đó quay lưng với anh.

“Ông là ai?”

Vương Bác Thần trở nên cảnh giác, tuy nhiên bóng lưng đó không có lên tiếng nữa.

“Tôi tới rồi.”

Đột nhiên, một âm thanh vang lên từ sau lưng Vương Bác Thần, dọa cho Vương Bác Thần kinh hãi, suýt nữa thì ra tay.

Lúc này lại có một người từ đằng sau đi ra.

Tuy phần mặt của người này có hơi mơ hồ, nhưng đại khái có thể phán đoán được, là một thanh niên.

“Lại là thấu ảnh sao?”

Vương Bác Thần không có hành động gì, may mắn vừa rồi không có ra tay.

Người thanh niên quỳ xuống trước bóng lưng đó, sau khi dập đầu ba cái thì đứng dậy, nói: “Hai chúng ta hết nợ, còn lại chỉ là thù hận.”

“Haizz, cậu thật sự muốn chọn như vậy sao?”

Bóng lưng đó thở dài, nghe giọng nói hình như là một ông lão.

Người thanh niên cười lạnh nói: “Năm đó ông không phải cũng như vậy sao?”

Ông lão trầm mặc hồi lâu, nói: “Cậu không hiểu.”

Người thanh niên cương quyết nói: “Tôi không muốn hiểu, cũng không cần hiểu, cái cũ tóm lại phải phá bỏ, thứ mới tóm lại phải xuất hiện.”

Ông lão vẫn quay lưng với người thanh niên: “Cái cũ chưa chắc là không tốt, thứ mới cũng chưa chắc là tốt.

Người thanh niên cười mỉa mai nói: “Ông luôn quay lưng với chúng sinh không chịu xoay người, vậy nên ông trước giờ không biết chúng sinh cần gì!”

Ông lão không lên tiếng nữa.

Vào lúc này, người thanh niên bỗng ra tay, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, nhanh như cắt mà đâm về phía lưng của ông lão.

Hình ảnh tới đây thì biến mất, chỉ còn lại làn khói dày đặc.

Cuộc đối thoại không đầu không đuôi này khiến Vương Bác Thần có hơi khó hiểu, ông lão đó là ai? Người thanh niên đó lại là ai?

Đọc truyện chữ Full