TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 880

Chương 880

Quỷ hồ đồ bị cái vạc làm tiêu tán một nửa sát khí, luồng sát khí vừa tách ra khỏi người nó đã lập tức bị hồ lô linh hồn hấp thu.

Chẳng biết tự lúc nào, hồ lô linh hồn đã bay lên lơ lửng trong không trung, nhìn chằm chằm quỷ hồ đồ như hổ đói rình mồi.

Cảm nhận được một nửa sát khí biến mất, quỷ hồ đồ kinh ngạc nhìn hồ lô rồi lại nhìn Túc Bảo.

Không thể nào, con nhóc này không thể lợi hại như này được. Lá bùa vàng con nhóc dán trên sau lưng Vương Gia Gia rõ ràng chỉ là rác rưởi….

Chỉ thấy Túc Bảo giơ tay lên, dưới lòng bàn tay bé lại phát ra một tiếng phốc, lần này một chiếc búa tạ màu vàng tím bay ra.

Cô bé nắm lấy cán búa vàng sáng bóng và hét lên: “Tám mươi! Tám mươi!”

Chiếc búa vàng đánh vào lưng quỷ hồ đồ hai lần, đánh mạnh đến mức nó co rúm lại, vô số sát khí tuôn ra rồi lập tức bị hấp thu vào hồ lô!

Quỷ hồ đồ trông cực kỳ to lớn ban nãy bỗng nhiên bị đánh thành vóc dáng thấp bé, trở lại hình dạng ban đầu, cao nhất không quá 1,6 mét.

Lần này nó thật sự hộc máu, há miệng phun ra “máu” do sát khí biến đổi, hồ lô linh hồn không chút kiêng dè mà hấp thu bằng sạch!

Quỷ hồ đồ sợ đến mức che miệng lại, tức giận nói: “Ngươi, sao ngươi lại đánh ta? Lần này ta có nói muốn đấu đâu mà ngươi lại tung chiêu tiếp!”

Túc Bảo nghiêng đầu, chớp mắt, nói: “Không nói ư? Hồi nãy chú bảo ‘đập hai phát búa’ mà?”

Quỷ hồ đồ: “…”

Quỷ đào hoa, quỷ nhu nhược và Quỷ xui xẻo đều như chết lặng, từ khi nào mà Túc Bảo trở nên lợi hại dường này?

Nếu nhớ không nhầm thì Kỷ đại nhân mới dạy cô bé triệu hồi la bàn bát quái thôi mà nhỉ?

Sao giờ còn có cái vạc với cái búa…

Ba ác quỷ chẳng buồn nghĩ ngợi, không chút nguyên tắc mà ‘nối giáo cho giặc’.

Quỷ đào hoa: “Đúng đúng nha, vừa nãy chính ngươi nói thế mà, ngươi nói cho ngươi hai cái búa, ta nghe thấy rồi nha!”

Quỷ nhu nhược: “Ta… ta cũng nghe thấy…”

Quỷ xui xẻo: “Ngươi không chỉ đòi cho ngươi hai phát búa, ngươi còn mắng Túc Bảo là đồ ngốc.”

Quỷ hồ đồ: “…”

Con mẹ nó, ta thực sự phục sát đất đám quỷ này!!

Sau khi được nếm thử sự lợi hại của Túc Bảo, quỷ hồ đồ nào dám kiêu căng, chỉ đành ấm ức nói: “Ta không nói… Ta không nói thật mà!”

Túc Bảo cầm cái búa trong tay, hình như vẫn chưa đánh đã tay, nóng lòng muốn thử tiếp: “Thế chú còn có yêu cầu gì nữa không?”

Quỷ hồ đồ lắc đầu như trống bỏi: “Không, không! Tổ tiên ơi, người xem bây giờ có cần con làm gì không?”

Quỷ hồ đồ nở nụ cười nịnh nọt nhưng trong lòng lại thầm mắng: Lợi hại thế này mà cố ý dán tấm bùa rác rưởi để đánh lạc hướng nó!!

Tuy nó hồ đồ, nhưng nếu sớm biết Túc Bảo lợi hại dường này thì nó không thể ngu ngốc tự chuốc khổ vào mình!

Đọc truyện chữ Full