TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 1263

Chương 1263

Vương Đỗ Lan chửi thẳng: “Báo cáo báo cáo báo cáo, ông chỉ nghĩ báo cáo với Trình Kiêu thôi. Ông nghĩ lại xem, lỡ như đám người kia hết đường trở thành chó cùng rựt giậu gây hại đến Lâm Ngọc thì sao? Dù đợi đến Trình Kiêu trở về rồi, cũng đã muộn.”

“Thế phải làm sao? Bây giờ, chúng ta không liên lạc được với ngài Trình Kiêu, cũng không thể làm việc phí công sức này được?” Giang Thượng Minh nóng ruột như kiến bò trên chảo nóng.

Trình Đông Hoa nói: “Hay là như thế này, chúng ta phong tỏa toàn bộ đường ra vào của ngọn núi này. Nếu như chúng không có đồ ăn, chắc chắn sẽ phải xuống núi mua thực phẩm, chúng ta nhân cơ hội đó diệt bớt nhân lực của họ, dồn họ đến đàm phán với chúng ta!

Còn nữa, cách này có thể bảo đảm không tổn thương đến Lâm Ngọc.” Trình Đông Hoa lại bổ sung thêm một câu.

Vương Đỗ Lan gật gật đầu: “Tôi cảm thấy cách này có thể thực hiện được.”

Còn Giang Thượng Minh lại thấy cách này khá chậm, không thấy hiệu quả nhanh hơn cách của ông ta. Nhưng cách giải quyết của ông ta có độ mạo hiểm quá cao, với lại khi trận chiến lớn diễn ra, người chết và bị thương của họ chắc chắn sẽ cao hơn nhiều.

Chuyện này cũng không phải hình ảnh ông ta muốn thấy.

“Được rồi, trước tiên cứ áp dụng cách giải quyết của Đông Hoa lão đệ thử xem! Nếu không được, chúng ta lại suy nghĩ đến những cách khác!”

Cốc Sơn, trong Nguyệt Thần Cung Cung.

Thoáng chốc đã mấy ngày trôi qua, Trình Kiêu và Tô Lương Tử vẫn xếp bằng ở trước cổng chính của Nguyệt Thần Cung.

Nhưng tính ra cũng thật kỳ lạ, Nguyệt Thần Cung này lại nhỏ hơn một vòng với hình dáng ban đầu rồi.

Nếu cứ duy trì tốc độ thế này, sau vài ngày nữa, Nguyệt Thần Cung sẽ chết ngay ở đây.

Hơn thế nữa, tốc độ thu nhỏ của Nguyệt Thần Cung ngày càng nhanh hơn.

Chắc có liên quan đến năng lượng đang biến mất dần trong người nó.

Nó giống như một cục băng đang tan ra, lúc đầu cục băng này tan ra rất chậm, nhưng càng về sau, tốc độ tan càng nhanh hơn Trôi qua thêm hai ngày, Nguyệt Thần Cung chỉ còn lại một nửa với kích thước ban đầu, mà Trình Kiêu với Tô Lương Tử vẫn tiếp tục hấp thụ năng lượng không kể ngày đêm Hai người này giống như thể nếu không hấp thụ hết năng lượng trong lõi, sẽ không bỏ qua.

Núi Âm Phong, đệ tử Huyền Âm Môn đã dần dần không chịu đựng được nữa. Họ bắt đầu muốn xuống núi, nhưng khi họ vừa mới đến gần phạm vi tấn công của quân đội nhà nước đã bị vô tình bắn chết.

Quân lệnh như núi, từ trước đến giờ đã không phải là câu nói suông!

Ngay từ đầu, đệ tử xuống núi không nhiều, nhưng sau khi người bị bắn chết đi một ít, đệ tử xuống núi ngày càng tăng nhanh.

Đám người này là võ giả mới vào trong thế giới võ đạo, nên vẫn còn thói xấu. Đám đó chỉ muốn thử xem sức mạnh của bản thân có thể chắn được viên đạn hay không.

Lòng hiếu kỳ hại chết con mèo. Đám võ giả này tò mò như thế, nên toi mạng.

Có lẽ họ tránh được một tay bắn tỉa chuyên nghiệp, nhưng họ làm sao có thể tránh thoát được hàng trăm hàng ngàn quân đội bản tỉa của nhà nước chứ?

Cuối cùng, chỉ nhận lại cái chết toi mạng đắng lòng.

Đương nhiên, cũng có một ít thực lực rất mạnh, trốn khỏi được mưa bom bão đạo quay về báo cáo lại với Môn chủ của Huyền Âm Môn, tiếp đến không dám xuống núi nữa.

Đọc truyện chữ Full