TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3738 MẠC BỈ ĐÔNG ĐÃ CHẾT!

Trong lòng Mạc Bỉ Đông điên cuồng gào thét.

Cùng lúc đó, Diệp Bắc Minh cười thú vị: “Bán bộ Thần Hoàng? Cũng chỉ vậy thôi!”

Khuôn mặt già của Mạc Bỉ Đông đỏ bừng, cảm giác giống như bị tát một cái, đau rát!

“Nhóc con, ở trước mặt một thần hoàng, tốt nhất mày nên giữ khiêm tốn, nếu không mày sẽ chết rất khó coi!”

Mạc Bỉ Đông lạnh lùng uy hiếp.

Đồng thời, nhanh chóng trị thương!

Diệp Bắc Minh cười lắc đầu: “Thần hoàng? Rõ ràng là ba lần tăng cấp đều thất bại, ông làm sao dám cho rằng mình là thần hoàng?”

“Vãi!”

Mạc Bỉ Đông giống như bơm khí ga, suýt nữa tức đến nổ tung!

Giơ tay đập xuống mặt đất, cơ thể bay lên không trung, một chân dẫm không khí!

“Soạt” một tiếng xông đến giống như hỏa tiễn, trong tay có thêm một thanh loan đao hình bán nguyệt!

Không hề lưu tình chém về phía đỉnh đầu của Diệp Bắc Minh!

“Mày chết đi cho tao!”

Lúc này, trong đầu vang lên một giọng nói: “Cậu nhóc, tốc chiến tốc thắng! Một tốp võ giả khác, ít nhất có ba người cảnh giới thần hoàng đều đang đi về phía bên này!”

Sắc mặt Diệp Bắc Minh sầm xuống.

Lòng bàn tay có thêm một thanh trường kiếm màu đen khắc hình rồng nổi!

Mạc Bỉ Đông chỉ lướt nhìn một cái, loan đao trong tay vẫn chém xuống vô tình!

“Choang” một tiếng vang lên!

Loan đao lập tức nổ tung!

Đồng tử của Mạc Bỉ Đông co lại: “Vũ khí của tao là thần khí đỉnh cấp, làm sao có thể vừa đập đã vỡ, mày…”

Vừa ngẩng đầu, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chém về phía đỉnh đầu của ông ta!

Mạc Bỉ Đông vội vàng ra tay ngăn cản, nhưng lại không kịp!

Ông chỉ có thể dùng cánh tay tóm về phía kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, bị chém mất một cánh tay cũng còn tốt hơn bị chém mất đầu chứ?

Đúng lúc bàn tay ông ta tóm chặt kiếm Càn Khôn Trấn Ngục: “A…!”

Mạc Bỉ Đông phát ra tiếng kêu thảm xé tim xé phổi: “Sức mạnh của tôi… không…”

Gần như trong chớp mắt!

Cả người Mạc Bỉ Đông khô quắt lại với tốc độ cực nhanh!

Bốp!

Một cái xác khô rơi xuống đất, giống như đã chết mấy chục năm!

Hiện trường cực kỳ yên tĩnh!

“Mày… mày đã hút cạn tinh khí sinh mệnh của ông ta? Rốt cuộc mày là người hay quỷ?”

Trương Thiên Vũ sợ hãi lùi lại, tay chần đều đang run rẩy!

Diệp Bắc Minh tay cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, chậm rãi đi đến giống như tử thần: “Cậu Trường đừng sợ, chóng mặt là bình thường, mấy giây là xong!”

“Đừng… đừng! Ngăn hắn lại, tất cả ngăn hắn lại cho tôi!”, Trương Thiên Vũ kêu gào điên cuồng như phát điên.

Mạc Bỉ Đông đã chết!

Hoàn toàn đánh sập lòng tin của Trương Thiên Vũ!

Soạt! Soạt! Soạt!

Bảy bóng hình nhanh chóng lướt đến, cùng ra tay!

Trương Thiên Vũ thấy vậy liền quay người định bỏ chạy!


“A…”

Đọc truyện chữ Full