TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3740 THIẾU TÔNG CHỦ ĐẠI NGHĨA!

“Không chỉ Bá Đạo Thần Hoàng truy giết hắn, dung hợp hơn một trăm chiếc xương Chí Tôn!”

“Lại còn được mười Thần Hoàng chúc mừng!”

“Bất kể tên nhóc này có lai lịch thế nào, chúng ta nhất định phải lấy được số xương Chí Tôn đó!”

“Hơn một trăm chiếc xương Chí Tôn đấy! Cho dù Trấn Hồn Tông chúng ta chỉ có thể lấy được một nửa, tương lai cũng có thể có mấy chục Thần Hoàng!”

Lời vừa được nói ra, khuôn mặt già của tất cả mọi người kích động đến đỏ bừng!

Mấy chục thần hoàng!

Có nghĩa là gì chứ?

Cho dù là điện Thần Hoàng cũng không có nhiều thần hoàng như vậy!

“Tông chủ, vậy chúng ta còn đợi cái gì?”

Chỗ cao nhất trên đại điện, một người đàn ông trung niên nho nhã ngồi yên tĩnh.

Không biết tại sao hôm nay mí mắt của ông ta cứ giật suốt, dường như có dấu hiệu gì đó!

Nghe lời của các trưởng lão, tông chủ Trấn Hồn Tông cau mày: “Cho dù đi cướp xương Chí Tôn, cũng cần một lý do chứ?”

“Các tông môn các còn chưa ra tay, chính là vì thiếu lý do!”

“Trấn Hồn Tông chúng ta là thần tông, ra tay không có lý do sẽ bị người ta chỉ trách!”

Mọi người liền trầm mặc!

Đúng là thiếu một lý do!

Bỗng nhiên.

Vù!

Chiếc nhẫn trữ vật của tông chủ Trấn Hồn Tông sáng lên, ngón tay ông ta búng ta!

Một miếng ngọc bội bay ra, bên trong truyền ra giọng nói run run: “Thưa… thưa tông chủ, xảy ra chuyện lớn rồi…”

Tông chủ Trấn Hồn Tông cau mày: “Có chuyện gì?”

“Thiếu… thiếu tông chủ đã bỏ mạng ở rừng rậm Tinh Hồn!”

“Cậu nói cái gì?”

Khuôn mặt của tông chủ Trấn Hồn Tông liền dữ tợn, khí tức vốn hiền hòa đều biến mắt!

Điên cuồng gào thét: “Con trai tôi chết rồi? Làm sao có thể?”

“Ai dám giết nó? Chẳng lẽ kẻ giết nó không biết nó là thiếu tông chủ của Trấn Hồn Tông sao?”

“Rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ là yêu tộc?”

“Nói đi, rốt cuộc chuyện là thế nào!’

Trong ngọc bội truyền ra giọng nói kinh hãi: “Không không không… không phải yêu tộc, là một người thanh niên tên là Diệp Bắc Minh!”

“Nghe họ nói, kẻ này là tông chủ mới của Thái Dương Tông…”

Cả đại điện Trấn Hồn Tông tĩnh lặng như cái chết!

Mấy chục trưởng lão quay sang nhìn nhau, vẻ mặt kinh hãi!

Một ông lão mặc áo choàng xám tiến lên kích động nói: “Chúc mừng tông chủ, lầ này có lý do rồi!”

“Chúc mừng?”

“Tông chủ Trấn Hồn Tông tức đến suýt thổ huyết, giơ tay tát bay ông lão mặc áo choàng xám: “Ông cảm thấy đây là chuyện đáng mừng với bản tông chủ hả?”

“Không không không, thiếu tông chủ đại nghĩa!”

Ông lão mặc áo choàng xám vội lắc đầu: “Chúng tôi thực sự là không có lý do để ra tay, thiếu tông chủ lấy tính mạng của mình để cho chúng ta một lý do!”

“Thiếu tông chủ đại nghĩa!”

“Thiếu tông chủ đại nghĩa!”


Mọi người phản ứng lại, tất cả đều hô vang.

Đọc truyện chữ Full