Chương 1277
Mọi người trở lại núi Âm Phong.
Đêm hôm ấy, Trình Kiêu chỉ tìm thấy một linh ngọc cực phẩm còn sót lại trong nhấn Trữ Vật Giới, sau khi đã cho Y Linh làm ngọc bội.
Anh tiếp tục chia nó làm ngọc bội phòng thân, dự định đưa cho mẹ và chị Lâm Ngọc.
Ban đầu, anh đã định chia làm ba viên, nhưng linh ngọc không đủ. Cho nên, tạm thời không thể làm cho Trình Đông Hoa được.
Thêm vào đó, bất kể chuyện gì xảy ra thì Trình Đông Hoa vẫn là người trong chính phủ Á tộc. Dù có võ giả muốn đánh ông, cũng phải e dè đến chính phủ Á tộc.
Sáng sớm hôm sau, Trình Kiều cầm hai viên ngọc bội đưa cho Lâm Ngọc, căn dặn cô phải luôn luôn giữ bên người. Dù có đi tắm cũng không được bỏ ra. Đến giờ phút quan trọng, nó có thể cứu được mạng cô.
Lâm Ngọc nghe đến câu luôn luôn cầm theo bên cạnh, ngay cả tắm cũng phải mang theo, cô có chút ngượng. Nhưng sau khi nghe đến câu, có thể cứu mạng, cô lập tức sốc tinh thần lại.
“Cậu yên tâm đi, tôi đã nói với chủ tịch rồi, lúc nào chúng tôi cũng sẽ cầm nó theo bên cạnh.” Lâm Ngọc nghiêm túc trả lời.
“Thế bây giờ tôi đi cứu Mạc Vũ, chị với Chủ tịch cứ yên tâm về Trung Châu trước đi. Nếu có gặp phải chuyện phiền phức không giải quyết được, nhớ phải gọi điện thoại cho tôi!” Trình Kiêu căn dặn.
“Cậu cũng cẩn thận.” Lâm Ngọc hơi lo lắng cho anh và dặn dò.
“Ừm. Còn nữa, chị đừng nói thân phận của tôi cho Chủ tịch biết đấy!”
Lâm Ngọc liếc Trình Kiêu, nói: “Tôi biết rồi.”
Trình Kiêu làm dấu OK trên tay, rồi xoay người rời đi.
“Cứu được Mạc Vũ rồi, cậu phải cho tôi biết đầu tiên đẩy!” Lâm Ngọc nói từ sau lưng vọng đến.
“Biết rồi.” Trình Kiêu xoay đầu nhìn Lâm Ngọc mỉm cười, rồi đó nhanh chóng rời đi.
Lâm Ngọc không biết Trình Kiêu biết về Mạc Vũ, nhưng cô lại biết rất rõ khuôn mặt của cô ta. Nhưng thông tin cô biết, cũng chỉ có nhiêu đó.
Chắc chắn, Mạc Vũ sẽ không nói địa chỉ nhà ở của bản thân cho Lâm Ngọc biết. Vì như vậy không phải tin tưởng, mà hại Lâm Ngọc.
Lâm Ngọc luôn sợ Trình Kiêu tìm không ra Mạc Vũ, thậm chí cô đề nghị Trình Kiêu đi báo cảnh sát.
Đương nhiên, Trình Kiêu không đi báo cảnh sát rồi. Chuyện của người tu hành, thì phải dùng sức mạnh của bản thân giải quyết Còn nữa, các mâu thuần giữa người tu hành với nhau, cảnh sát có xen vào cũng hoàn toàn bất lực.
Kiếp trước, Trình Kiêu cũng biết rất rõ địa chỉ nhà ở của Mạc Vũ Sau khi anh để Tô Lương Tử ở lại bảo vệ cho Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc về Trung Châu, thì anh cũng một mình đi tới nhà của Mạc Vũ Dù Trình Kiêu đoán chắc khả năng cao, bây giờ Mạc Vũ đã không ở nhà, nhưng trước mắt anh vẫn chưa có manh mối nào. Cho nên chỉ có thể đến xem nhà cô ta. Nếu như có thể tìm được manh mối về Hắc Vu Giáo thì càng tốt.
Nhà Mạc Vũ không ở trong khu chung cư, mà là một nhà dân hai tầng ở ngoài thành phố. Căn nhà có một khoảng sân nhỏ, môi trường xung quanh rất tốt, có cảm giác giống biệt thự.
Nhưng cánh cổng lớn băng sắt, màu đỏ bị đóng chặt, ở ngoài còn có một ổ khóa treo lủng lắng.
Trình Kiêu lo lắng, nhẹ nhàng nhảy lên, bay vào trong sân. Sau khi quét mắt qua một lượt, anh xác định không có ai mới rời đi.