Phàn Tấn tiên đế vốn chuẩn bị liều chết xung phong ra ngoài, lúc này lại bị Trương Linh Phong gọi về.
"Trương Linh Phong, làm gì đó?"
Trương Linh Phong nhìn Phàn Tấn, nói thẳng: "Ca ta kêu ngươi!"
Phàn Tấn chỉ chớp mắt nhìn về phía Tần Ninh, đi đến quỳ xuống, chắp tay thi lễ, cung kính nói: "Hồn. . . Tần công tử!"
Thấy Phàn Tấn vừa thấy Tần Ninh đã quỳ, xung quanh có không ít người, hoàn toàn trợn tròn mắt.
Chuyện gì thế?
Một vị Tiên Đế.
Lại quỳ một vị Tiên Quân?
Phàn Tấn là ai ?
Phóng mắt nhìn khắp Tam Thanh tiên vực, thực lực của hắn đứng trong hàng mười một đại Tiên Đế.
Tần Ninh là ai ?
Một Tiên Quân nhỏ gần đây mới nổi danh mà thôi! Cù Thanh Thư, Lý Uyển Thanh, và Mộ Hồng Anh đứng không quá xa, thấy cảnh đó thì ngẩn người!
Ngược lại, đám người Diệp Nam Hiên, Thần Tinh Dịch, mặc dù giật mình, nhưng tóm lại vẫn hiểu nguyên do trong đó.
Không cần phải nói.
Phàn Tấn tiên đế này nhất định đã chịu ơn rất lớn từ sư phụ! "Này này này, ngươi đó, chú ý ảnh hưởng!"
Trương Linh Phong kéo Phàn Tấn, mắng: "Ngươi quỳ như thế, bảo người ngoài nhìn ca ta thế nào, nhìn ta thế nào chứ?"
Tần Ninh cười nói: "Mau dứng dậy đi, quỳ cái gì mà quỳ, ta cũng không phải là ta của năm đó!"
Phàn Tấn cười he he, đứng dậy, nhưng lại gãi đầu thật thà nói: "Ở trong lòng ta, ngài vĩnh viễn luôn là ngài của trước kia!"
Trương Linh Phong bỉu môi nói: "Ngươi cái tên khùng này, nhìn giống như một tên nông dân thành thật, nhưng lòng lại rất xảo trá, nịnh hót số một. Cút cút cút, muốn ngươi tới làm chính sự!"
Phàn Tấn tùy tiện nói: "Tần công tử cần ta làm gì, lên núi đao xuống biển lửa, chết cũng không tiếc".
"Chết thì không cần, nhưng phải chịu khổ một chút!"
Tần Ninh nhìn về phía trời cao, cuộc chiến của các Tiên Đế đã nổ ra một lần nữa.
Còn kéo dài, nhất định sẽ có người chết.
Mạc Xuyên Tiên Đế không chống đỡ được quá lâu.
"Đi cùng ta!"
Ba người Tần Ninh, Trương Linh Phong, Phàn Tấn cùng nhau đi, Diệp Nam Hiên, Thần Tinh Dịch, cùng với hai người Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc đi theo ba người.
Rất nhanh, mọi người lại lần nữa trở lại bí giới của Thất Bảo Miếu Đồ.
Ở căn cứ Tam Thanh tiên giáo.
Viên luyện tâm thạch treo trên không vẫn lóe sáng, sừng sững không ngã.
"Luyện tâm thạch!"
Phàn Tấn tiên đế cười ha ha nói: "Luyện tâm thạch của Tam Thanh tiên giáo năm xưa, sợ là phải lớn hơn khối này mấy lần đúng không?"