Thời gian cứ như vậy dần trôi đi.
Phàn Tấn Tiên Đế bỗng nhiên xuất hiện.
“Làm xong rồi!”
“Được!”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Đi giúp Linh Phong đi!”
“Ừm”.
Cuộc chiến xung quanh vẫn đang tiếp diễn.
Trên không trung, cuộc chiến giữa các Tiên Đế là khủng khiếp nhất, che kín cả bầu trời, cứ thỉnh thoảng lại có sấm sét giáng xuống, trông hệt như ngày tận thế.
“Chúng ta, đổi một chỗ khác đi!”
Tần Ninh lầm bầm một câu.
Mà lúc này.
Cao cao trên bầu trời, Mạc Xuyên Tiên Đế, xung quanh cơ thể có tiên văn bao trùm, khí tức như cầu vồng.
Một vị Tiên Đế Viên Mãn đủ để đứng trên đỉnh của tiên vực Tam Thanh, không thể xem thường.
Nhưng lúc này, đối thủ của ông ta lại là một vị Tiên Tôn hàng thật giá thật.
Mạc Xuyên Tiên Đế thở hồng hộc, sắc mặt cũng đỏ hơn bình thường mấy phần.
Nếu không phải bản thân ông ta là một Tiên Đế Viên Mãn, lại thêm chuyên tu Trận đạo, đến nay đã là một Đế Trận Sư, thực lực rất mạnh thì lúc này nếu đổi là một Tiên Đế Viên Mãn bình thường có lẽ đã chết từ lâu rồi.
Nhưng dù là như vậy...
Mạc Xuyên cũng cảm nhận được, cách biệt giữa mình và vị Tiên Tôn trước mắt này rất lớn.
Chỉ khác có một chữ, nhưng mà lại là khác biệt về hai cảnh giới.
“Lão già chết tiệt!”
Tề Hồng Thiên lạnh lùng ngạo mạn nói: “Đối đầu với chúng ta, chẳng khác gì châu chấu đá xe, hôm nay giết chết ông cũng coi như một lời cảnh cáo với tiên vực Tam Thanh”.
“Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!”
Mạc Xuyên Tiên Đế cười ha ha nói: “Lão phu đã là một bộ xương già cỗi rồi, sống hay chết cũng có gì đáng sợ đâu?”
“Nhưng trái lại các ngươi, cho dù lão phu có chết thì đã làm sao? Tiên vực Tam Thanh có cả nghìn, chục nghìn đến hàng trăm nghìn người, bọn họ sẽ giết sạch đám người bên ngoài đến xâm phạm nơi đây như các ngươi!”
“Muốn chết!”
Tề Hồng Thiên nổi giận.
Mạc Xuyên đại sư lúc này chỉ bật cười lạnh lùng, há miệng nuốt một viên tiên đan.
Tịnh Ma Tiên Đan.
Vừa rồi Phàn Tấn đưa cho ông ta.
Cái thứ này, Mạc Xuyên cũng không biết có tác dụng hay không, nhưng bây giờ, ông ta quả thực đã đến đường cùng rồi.
Dù gì, cứ nuốt thử một viên xem thế nào vậy!
Khí tức khủng khiếp chuyển động bên trong cơ thể.
Một giây sau.
Cơ thể Mạc Xuyên giật lên một cái, gương mặt già nua thoáng hiện ánh đỏ, biểu cảm đầy vẻ giật mình thảng thốt.
“Ôi mẹ nó!”
Mạc Xuyên kích động nói: “Tiểu tử thối kia lấy đâu ra cái thứ tốt thế này?”
Mà Tề Hồng Thiên không khỏi nhíu mày vì cảm nhận được Mạc Xuyên sau khi nuốt viên đan dược kia xong, khí tức bên trong cơ thể tăng lên rõ rệt, vết thương trên người cũng dần hồi phục.