Chương 2652
Có điều Jane đã đồng ý, anh cũng có thể thở phào một hơi.
Ngược lại anh muốn xem xem, Tạ Quế Anh này đang chơi trò gì!
“Jane, lần này tôi nợ cậu một ân tình, sau này hễ có việc gì cần dùng đến tôi, tôi đều sẽ dùng hết khả năng. Đương nhiên, chỉ có Hứa Minh Tâm là không thể nhượng bộ.”
Cố Gia Huy nói ra từng chữ, trong lời nói chứa đầy sự ung dung, không nhường nhịn chút nào.
Jane im lặng một lát rồi lập tức nói: “Tôi không thèm anh nợ tôi ân tình gì cả, cũng không phải tôi giúp anh, giống nhau, tôi cũng sẽ không để loại người xấu như vậy làm tổn thương Minh Tâm “Cho nên, anh không nợ tôi gì cả, chẳng qua là tôi có lòng riêng muốn làm chút gì đó vì Hứa Minh Tâm mà thôi.”
Cố Gia Huy nghe được lời này thì không nhịn được cười.
“Jane, thật ra trong tranh đoạt tình yêu không hề có cái gọi là công bằng. Cậu như vậy là tích cực quá rồi”
“Tích cực ư? Vậy anh đưa ra kế hoạch này tương đương với việc đẩy cô ấy vào trong lòng tôi, thế anh được coi là gì?”
Cậu ấy nói mát, giọng nói tiếp tục rủ rỉ truyền đến: “Thật ra chúng ta đều không thể buông bỏ cô ấy, lại còn trói buộc cả bản thân. Anh tin tưởng tôi, giao phó cô ấy cho tôi, là bởi vì anh không nỡ để cô ấy phải chịu một chút tổn thương nào. Tôi giúp anh không điều kiện, không yêu cầu anh trả ơn, tôi cũng như vậy”
“Ở phương diện tình yêu này, xưa nay chưa từng có công bằng, chỉ có cam tâm tình nguyện. Cam tâm tình nguyện trả giá hết thảy, cho nên điểm này tôi kính nể anh. Không lấy phụ nữ làm vật hy sinh, nếu như không phải tình địch, tôi nghĩ chúng ta là người hợp tác tốt nhất.”
“Hoàn toàn chính xác, chỉ tiếc là giữa chúng ta cách một Hứa Minh Tâm, đây là khoảng cách mãi mãi không thể bước qua được, tôi sẽ không nhượng bộ.”
Anh nói rõ ràng từng câu chữ, giống như nước trong chảy qua khe suối, mang theo một sự lạnh lùng.
“Tôi cũng sẽ không từ bỏ ý định”
Giọng điệu của Jane cũng vô cùng kiên định.
Hai người đàn ông cùng chung chí hướng, có ý kiến giống nhau.
Đương nhiên, ánh mắt của bọn họ cũng vô cùng tương tự, cùng nhìn trúng một người phụ nữ.
Đã định sẵn… Bọn họ không thể trở thành bạn bè, chỉ có thể trở thành kẻ địch.
Bởi vì không ai muốn buông bỏ.
Sau khi Cố Gia Huy cúp điện thoại, Hứa Minh Tâm đẩy cửa đi vào.
Lệ Nghiêm đã xuống tầng dưới một lúc lâu, mà anh lại kề cà không xuống, cô có hơi lo lắng nên đi lên xem thử.
Anh đứng ở bên cửa sổ, dường như đang suy nghĩ gì đó, người sống sờ sờ như cô đi tới mà anh lại không hề phát hiện.
Cô rón rén đi đến sau lưng anh, định bụng dọa anh.
Cô đột nhiên xuất hiện từ phía sau, Cố Gia Huy có hơi thất thần, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, biết cô đã đến rồi.
Anh bất đắc dĩ liếc nhìn một cái rồi nói: Ba chữ ngắn ngủi, nhưng lại dịu dàng vô cùng.
“Sao anh lại không bị dọa?”
“A, Sợ quá.”
Cố Gia Huy phát ra ba chữ rất giả dối.
Nhưng giọng điệu lại không lên xuống chút nào, giọng “thời sự” điển hình.
Diễn kịch mà chẳng để tâm chút nào, vô cùng qua loa.
Cô ra sức trừng mắt, bĩu môi, cảm thấy rất vô vị.
Chương 2653
“Đi thôi, cơm trưa đã chuẩn bị xong rồi, chỉ thiếu mình anh nữa thôi.”
Cô đi về phía cửa, lại không ngờ rằng người đàn ông đột nhiên giữ chặt cổ tay cô, chợt kéo cô vào trong lòng, ra sức ôm lấy.
“Hứa Minh Tâm, em có tin anh không?”
Lời này, từng chữ sâu lắng, vô cùng nặng nề, mạnh mẽ đánh vào trong lòng cô.
Cô cảm thấy có hơi khó hiểu.
“Sao đột nhiên lại hỏi câu này? Không phải em đã cho anh đáp án rồi sao?”
“Vẫn muốn nghe lại một lần nữa”
Cằm anh nhẹ nhàng đặt lên trán cô, giọng nói trầm thấp khàn khàn, hết sức êm tai.
Nhưng… Cũng mang theo một loại cảm xúc không nói rõ được cũng không tả rõ được, có chút nặng nề, tựa như thả một tảng đá vào trong lòng cô, lại nghe có vẻ đè nén, có chút không thở nổi.
“Tin”
“Nếu như trong một tháng sắp tới, anh làm sai chuyện, chọc giận làm em không vui, em nhất định phải tin tưởng anh, có thể anh không thật sự muốn làm thế”
“Anh… Lời này là có ý gì?”
“Không có gì, dù sao thì cũng sắp đến sinh nhật em rồi, anh sợ anh không tìm được món quà tốt, sẽ chọc em tức giận”
“Thôi nào, cái này có quan trọng gì đâu, sinh nhật mỗi năm đều được trải qua cùng anh là được rồi! Còn lại đều không quan trọng, cuối cùng là một nhà ba người chúng ta mãi mãi ở bên nhau, không chia xa”
Cô ôm lấy eo của anh, vừa cười vừa nói.
Quà gì cũng không sánh nổi Cố Gia Huy, chỉ cần ngày đó có anh là tốt rồi “Ừm, đi xuống ăn cơm thôi”
Anh siết chặt bàn tay nhỏ nhăn của cô, cùng cô đi xuống tầng dưới ăn cơm.
Cố Yên ở lại đây một ngày để trò chuyện cùng phu nhân.
Cô ấy luôn cảm thấy phu nhân rất kỳ lạ, cứ luôn kéo cô ấy qua một bên, tránh đi Hứa Minh Tâm, còn nói bóng gió để nghe ngóng chuyện xấu của Hứa Minh Tâm.
Hỏi từ thời còn đi học, hỏi lúc cô ở trường học có khác người hay không, quan hệ nam nữ có rối loạn hay không, sau khi cưới có mập mờ với đàn ông khác hay không.
Cố Yên bị hỏi đến nỗi căng cả da đầu, không thể nào đáp lời nổi.
Bởi vì Hứa Minh Tâm cũng không có sai lâm gì, vốn không tìm được khuyết điểm nào cả.
Phu nhân có được đáp án như vậy, vẻ mặt mất mát, tựa như chưa nắm được sơ hở của Hứa Minh Tâm.
Cố Yên bị giày vò đến nỗi không chịu được, sau đó Lệ Nghiêm gọi cô ấy đi, cô ấy mới thở phào một hơi.
Cô ấy còn đặc biệt đi tìm Cố Gia Huy: “Anh, mẹ… sao có cảm giác như biến thành người khác vậy. Em nhớ mẹ là một người dịu dàng, hiền lành, tuy rằng em không tiếp xúc nhiều với bà ấy, nhưng từ lời của các anh và bố cũng biết được bà ấy là người thế nào”
“Đã nhiều năm như vậy trôi qua, ngoài ngoại hình là đúng, còn lại…
đều cảm thấy rất kỳ lạ. Mẹ thực sự tốt ư? Sao em lại cảm thấy bà ấy vân như đang bị bệnh?”
Cố Yên nghi ngờ mà nói.
“Đương nhiên là bà ấy đang bị bệnh” Cố Gia Huy thâm trầm nói từng chữ.
“Hay là em dẫn mẹ về bệnh viện để kiểm tra nhé, dù sao thì thiết bị điều trị của bác sĩ gia đình cũng không được đầy đủ.”
“Không cần, chuyện của mẹ anh sẽ xử lý, em không cần quan tâm đâu. Lát nữa em với Minh Tâm đi dạo phố đi, sau khi cô ấy về Đà Nẵng cũng không có chuyện gì để làm, ở nhà mãi cũng không tốt.”
“Vậy được, anh lái xe hay là Lệ Nghiêm lái xe?”
“Tài xế lái, anh và Lệ Nghiêm đều không đi, anh với cậu ấy có “À à, vậy mấy giờ bọn em về?”