TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 5387 CHẲNG LẼ KHÔNG ĐƯỢC

Chiêu thức của Lâm Chính kỳ lạ đến mức những người trong đội duy trì trật tự không giành được chút ưu thế nào trong trận chiến.

Nhưng nếu nói Lâm Chính hoàn toàn áp chế được bọn họ thì cũng không chính xác.

Mặc dù những chiêu thức của tên đội trưởng không thể gây ra bất kỳ tổn hại nào cho anh, nhưng việc giết được những kẻ này là vô cùng khó khăn.

Bịch!

Một cú đấm mạnh lại giáng vào người tên đội trưởng.

Tên đội trưởng bay ra như một quả bóng, nặng nề ngã xuống đất, da thịt rách toạc, máu tươi chảy ra.

Trong đòn tấn công này, Lâm Chính đã sử dụng sức mạnh của quặng Tử Thiên.

Nhưng hiệu quả này khiến anh không khỏi kinh ngạc.

Bởi vì khối quặng Tử Thiên mà anh sử dụng có năng lượng cực kỳ cường đại, vượt quá khả năng giải thích của người bình thường. Năng lượng đó cộng thêm Long lực trong cơ thể Lâm Chính, hoàn toàn có thể đánh trọng thương, thậm chí lấy mạng tên đội trưởng.

Tuy nhiên, tên đội trưởng lúc này trông rất đau đớn nhưng thực chất đây đối với hắn chỉ là vết thương ngoài da, không hề tổn hại đến tính mạng.

Chuyện này là sao đây?

Lâm Chính cau mày nhìn chằm chằm vào hắn.

Nhưng tên đội trưởng lập tức đứng dậy, lau máu trên khóe miệng, ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm Lâm Chính.

Lúc này, chiếc áo choàng trên người hắn bắt đầu bay phần phật và tỏa ra ánh sáng màu xanh lục, tạo thành những vòng sáng rực rỡ.

Lại gì nữa đây?

Lâm Chính ngạc nhiên.

Lúc này, vòng sáng màu xanh lục từ chiếc áo choàng bao bọc cơ thể của tên đội trưởng và chữa lành vết thương của hắn với tốc độ đáng kinh ngạc.

Chỉ trong chớp mắt, cơ thể tên đội trưởng lại nguyên vẹn như ban đầu.

Không chỉ có hắn mà ngay cả các thành viên khác của đội duy trì trật tự cũng vậy.

"Cái gì?"

"Đại nhân... đây là..."

Mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

"Cái áo choàng này tựa hồ được một loại pháp trận mạnh mẽ nào đó phù trợ. Khi kích hoạt, nó có thể tạo ra năng lượng sống mạnh mẽ để chữa lành cơ thể người!"

Lâm Chính nhìn chằm chằm vào chiếc áo choàng kỳ lạ, trầm giọng nói: "Không chỉ vậy, hình như trong chiếc áo choàng này còn ẩn giấu một loại sức mạnh đặc biệt nào đó. Sức mạnh này có khả năng bảo vệ mạch sống của bọn chúng. Nói cách khác, rất khó để giết chúng bằng những đòn tấn công thông thường!

"Không hổ là Lâm thần y, quả thực là rất có mắt nhìn!"

Tên đội trưởng cười lạnh: "Đúng vậy, những trang bị chúng tôi mặc trên người đều không tầm thường. Chỉ cần có nó, anh không thể nào giết được chúng tôi!"

“Đừng nói trước bước không qua”.

Lâm Chính hừ lạnh: "Cái áo choàng này vận hành bằng năng lượng, nếu năng lượng cạn kiệt thì làm sao có thể bảo vệ tính mạng anh được nữa? Người của liên minh Thanh Huyền chúng tôi đang không ngừng đổ về đây, chỉ cần tiêu hao năng lượng đó là có thể giết chết anh! Cái gì mà không có khả năng cơ chứ?”

Tên đội trưởng mặt biến sắc, hung tợn nói: "Cái gì? Anh định mạo hiểm tính mạng của toàn bộ liên minh Thanh Huyền để đổi lấy mạng sống của bọn tôi à?"

"Chẳng lẽ không được?"

Lâm Chính hừ một tiếng: "Không giết các người thì các người cũng sẽ tìm cách trút giận lên liên minh Thanh Huyền. Đã vậy thì sao không lấy mạng các người trước cơ chứ!"

"Anh..."

Tên đội trưởng rất tức giận.

Nhưng vào lúc này, có tiếng ai đó hô lên.

"Dừng lại! Dừng lại mau!"

Nghe thấy âm thanh, mọi người nhìn tứ phía để tìm nguồn phát ra âm thanh thì thấy Kiều Bất Dịch, Thu Tẩm Nhiễm và những người khác đang chạy tới.

Tên đội trưởng thấy vậy lập tức hét lên: "Sao đến muộn thế? Mau giúp tôi diệt trừ tên trộm này!"

Kiều Bất Dịch nghe vậy vội vã chắp tay, nói: "Đại nhân, không thể đánh nữa, không thể đánh nữa! Xin hãy dừng lại!"

"Ý ông là gì? Chẳng lẽ ông định nối giáo cho giặc?"

Tên đội trưởng nổi trận lôi đình.

"Không phải! Thưa đại nhân, đây là một sự hiểu lầm!"

Kiều Bất Dịch vội vàng nói.

Đọc truyện chữ Full