Ông ta vừa xuất hiện, mấy vị cung chủ của Ngọc Thanh tiên cung đều lần lượt khom người hành lễ, thần sắc vô cùng nhún nhường.
Cung Tây Hoa!
Nhị cung chủ đời thứ nhất của Ngọc Thanh tiên cung, ẩn cư đã rất nhiều năm, mà nay sợ là đã trở thành một vị Tiên Tôn rồi.
Mà người còn lại...
“Thái Thanh tiên tông ta cùng với đám người ngoại lại của Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc này từ lâu đã như nước sôi lửa bỏng!”
Một tiếng hừ mũi lạnh lùng vang lên.
Bóng người cao lớn, từ phía xa xa đạp bước mà tơi, chỉ có vài bước chân nhưng lại như bước qua cả mười dặm trăm dặm, thình lình xuất hiện trước mắt tất cả mọi người.
Cao Thành thái thượng!
Trác Cam đại trưởng lão và nhóm mấy vị Thánh trưởng lão Trúc Văn Dao, Túc Ngọc Thành của Thái Thanh tiên tông đều đồng loạt khom người hành lễ.
Vị Tiên Tôn này chính là một người có tính tình cáu kỉnh có tiếng.
Cao Thành dùng ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Thanh Nguyên Bân, hừ mũi nói: “Là do Ngọc Thanh tiên cung và Thượng Thanh Lâu của các ngươi không buông bỏ được sĩ diện, dung túng cho đám người dị tộc mới gây ra cục diện như ngày hôm nay”.
Lời này vừa nói xong, Cung Tây Hoa lập tức phản bác: “Lão Cao, ông đúng là nói bừa, chúng ta lúc nào dung túng cho bọn họ chứ?”
“Ngọc Thanh tiên cung ta, vẫn luôn loại trừ dị tộc, nhưng mà bọn chúng quá giảo hoạt, đám lão tiền bối như chúng ta cũng là nghĩ, trong Tam Thanh tiên vực có ba bên chúng ta trấn giữ, không tranh không cướp, thời gian lâu dần, mọi chuyện ắt sẽ ổn thỏa, cho nên mới muốn để cho đám vãn bối có cơ hội trải nghiệm tu luyện”.
“Ai mà biết được đám hậu bối này làm việc kém đến thế”.
Nghe thấy lời này, Ngọc Thiên Ngưng khẽ nhíu mày lại.
Việc này không phải là do bọn họ làm việc kém.
Mà là đám dị tộc này cực kỳ giảo hoạt.
Cứ điểm bí mật của đám người dị tộc này phân bố khắp nơi trong Tam Thanh tiên vực, đến nay bọn họ vẫn còn chưa thể giệt cỏ tận gốc.
Lần này, nguyên nhân có thể khiến cho đám người dị tộc kia hùng hổ gây chiến như vậy cũng là bởi vì Ôn Ngọc Trạch, bởi vì Tần Ninh rõ ràng đã lấy Ôn Ngọc Trạch để dẫn dụ bọn họ.
Trên thực tế trước khi chuyện này xảy ra, dù là Ngọc Thiên Ngưng hay là Thanh Thiên Tung, Thượng Vân Nhiên cũng vậy, gần như đều không thể ngờ được, dị tộc lại có dã tâm lớn đến như thế, không chỉ đưa ra Tiên Đế mà đến cả Tiên Tôn cũng xuất hiện.
Một Ôn Ngọc Trạch lại có giá trị đến mức này.
Mà nay, sự việc từng bước từng bước leo thang, trước mắt chính là Thanh Thương tiên tôn của Thanh Giác tộc trong bộ dạng của Tề Hồng Thiên đã phẫn nộ đến cực điểm.
Không giết được Tần Ninh thề không bỏ qua.
Đối với dị tộc mà nói, cần thiết phải giết chết Tần Ninh.
Nhưng đối với ba bá chủ mà nói, lần này dị tộc không lui binh, trái lại cho bọn họ cơ hội rất tốt để tiêu diệt toàn bộ chủ lực của dị tộc.
Bốn Tiên Tôn Thanh Thương, Cơ Bằng Triển, Thiên Lang Tử cùng với Hàn Thanh Điền, lúc này đều đứng ngang hàng với nhau.
Hàn Thanh Điền mở miệng nói: “Ba vị, lần này, Hàn Mị tộc ta và Cảnh Hỏa tộc là chủ công, mong ba vị có thể hiểu, nghe theo sự điều khiển của ta”.
Thanh Thương ngậm miệng không nói.
Cơ Bằng Triển nói: “Đã hiểu”.
“Ừm”.