Mặc Huyền Phỉ đã gặp qua vô sỉ, lại chưa thấy qua vô sỉ giống như Quân Vô Tà như vậy!
Nàng cư nhiên dám làm ra vu oan giá họa rõ ràng như vậy! Hơn nữa đối tượng vẫn là một đám quan viên quan trọng nhất Thích Quốc!
Nàng rốt cuộc có mấy cái lá gan!
Giờ khắc này, ngay cả Mặc Thiển Uyên vẫn luôn xem kịch vui đều hoài nghi, Quân Vô Tà có phải hay không là hậu duệ của Quân gia, Quân gia cố nhiên là cường đại, nhưng tính tình người Quân gia lại cực kỳ chính trực. Tuyệt đối không làm ra chuyện vô sỉ đê tiện như Quân Vô Tà loại này, mà làm người càng kinh ngạc hơn chính là, Quân Vô Tà ở thời điểm làm những việc này, biểu tình cư nhiên lại nghiêm túc như vậy, căn bản là không nghĩ tới tâm trí ở tuổi này của nàng nên có!
Nhiều chứng cứ phạm tội của quan viên như vậy, nàng rốt cuộc là từ đâu sưu tập đến?
Càng đáng sợ hơn chính là, nàng thế nhưng ngay từ đầu đã đem mấy thứ này mang ở bên người, rõ ràng nàng từ lúc bắt đầu triệu tập Thụy Lân Quân, cũng đã chuẩn bị rất tốt toàn bộ sự tình đêm nay.
Mượn đao giết người!
Thật là hảo thâm kế!
Quân Vô Tà tự nhiên là không có năng lực sưu tập mấy thứ này, những chứng cứ phạm tội của các quan viên kia đều là do Quân Tiển tự mình chuẩn bị, nhưng mấy thứ này Quân Tiển vẫn luôn đặt ở trong thư phòng, chưa bao giờ dùng qua, cũng không bao giờ nghĩ rằng những thứ này lại được Quân Vô Tác mang ra sử dụng trong trường hợp như thế!
Quân Tiển biết, những người này làm trò gì hoàng đế tất nhiên đều biết, cho dù hắn vạch trần hành vi phạm tội của bọn họ, hoàng đế cũng sẽ không có bất luận xử phạt gì đối với bọn họ.
Nhưng Quân Vô Tà lại đem toàn bộ chứng cứ phạm tội này ra, nàng muốn không phải là quyền lực của hoàng đế, mà là lấy một cái cớ danh chính ngôn thuận làm thịt nhóm người này!
Tiếng hô của bá tánh, sẽ trở thành dao mổ có lợi nhất cho nàng.
Quân Vô Tà đem hết thảy này vận dụng một cách hoàn mỹ.
Quân Tiển cùng Quân Khanh không thể làm, thì để cho nàng cái tiểu bối này làm đi, nàng không thèm để ý chính lưng mình đeo thêm ít nhiều bêu danh, nàng chỉ nghĩ đến địch nhân muốn diệt trừ Lân Vương phủ, bức hoàng đế giao ra Quân Tiển!
Một đám đại thần ch.ết trên đao hạ xuống của Thụy Lân Quân, trước cửa cung vết máu đã nhiễm hồng phiến đá nơi đó, huyết hồng một mảnh nhìn thấy ghê người.
Nhưng hết thảy này, còn chưa có kết thúc.
Chỉ cần hoàng đế chưa giao ra Quân Tiển, nàng liền sẽ đem một đám tay sai của hắn chém, từng tên từng tên một!
So với nhẫn tâm, so với tàn nhẫn, Quân Vô Tà không thua bất luận kẻ nào.
Hoàng đế thân thể đã lung lay sắp đổ, đôi môi tái nhợt cùng mi giác nổi gân xanh làm hắn đổ gục xuống bên cạnh.
Tôn nghiêm của đế vương, bị Quân Vô Tà không chút khách khí tùy ý giẫm đạp.
Mỗi một phân mỗi một giây, việc Quân Vô Tà làm đều như đang đánh vào hắn mặt!
Nhưng ở dưới uy áp của mười vạn Thụy Lân Quân, hắn căn bản vô lực phản kháng!
Quân Tiển đối với Thích Quốc trung thành và tận tâm, lại đổi lấy sự hãm hại không ngừng của hoàng đế, hiện giờ nhìn thấy Quân Vô Tà khinh thường đối với hoàng quyền, lại làm hoàng đế vô cùng sợ hãi.
Người lương thiện thì bị người khinh, Quân Vô Tà thề vĩnh viễn không làm người lương thiện!
Chẳng sợ sau khi ch.ết sẽ tiến vào địa ngục Tu La, nàng cũng muốn làm cho người chọc tới nàng biết, chọc tới nàng chính là chọc tới ác quỷ đáng sợ nhất trên thế gian này!
Chỉ cần Quân Tiển một khắc chưa xuất hiện, nàng sẽ không ngừng giết chóc.
Cho dù làm cho toàn bộ người hoàng thành chôn cùng, nàng cũng phải tìm bằng được gia gia!
Hoàng đế cùng Mặc Huyền Phỉ đối với Quân Vô Tà đầy hận ý, sự tàn nhẫn độc ác của nàng đã biến thành một loại sợ hãi. Bọn họ cực kỳ sợ thiếu nữ này xuống tay vô tình, bọn họ thấy được tuyệt tình cùng ngoan độc trên người Quân Vô Tà mà ở Quân gia chưa từng có bao giờ.
Giờ khắc này, hoàng đế vô cùng hối hận, vì sao mình lại đi trêu chọc Quân gia. Nếu sớm biết rằng đại tiểu thư Quân gia là một người yêu nghiệt như vậy, dù đánh ch.ết hắn, hắn cũng không dám động tâm tư đối với Quân gia!
"Mau! Mau phái người đi ngăn cản những người đó, không thể giết Quân Tiển, nhất định không thể giết, nếu như Quân Tiển ch.ết, cái kẻ điên này nhất định sẽ làm chúng ta mọi người cùng chôn!" Hoàng đế trong giây lát bừng tỉnh, Quân Vô Tà bất kể hậu quả tàn sát sau lưng như vậy đại biểu cho điều gì?