TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3830 CHẮC CHẮN LÀ HAI KẺ ĐÓ ĐÃ BẮT TAY NHAU

Diệp Bắc Minh bình tĩnh mỉm cười: "Còn có ai muốn đối địch với tôi không?"

Yên lặng như tờ!

Đám người Viên trưởng lão nhìn nhau: "Chúng ta đi!"

"Chờ một chút!"

Diệp Bắc Minh bỗng nói.

Đám người Viên trưởng lão dừng lại: "Diệp tông chủ, cậu còn muốn như thế nào nữa?"

Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: "Ông đừng quên tiền đặt cược vừa nãy, lợi nhuận mười năm của tông môn các vị nhớ đưa đến Thái Dương Tông trong vòng ba ngày!"

Tròng mắt Viên trưởng lão chuyển động: "Nhớ rồi".

Rồi quay người nhanh chóng rời đi.

Vương Yên Nhi đi tới, khuôn mặt lo lắng nói: "Cậu Diệp, nhìn dáng vẻ kia, có vẻ bọn họ sẽ không thật sự cho tông môn của cậu lợi nhuận mười năm!"

"Yên tâm, không ai có thể quỵt nợ của tôi!"

Diệp Bắc Minh nói xong, tiến lên một bước: "Hôm nay Diệp Bắc Minh tôi tự mình khám bệnh, nhận luyện đan, giới hạn 100 người đầu tiên!"

"Tôi tôi tôi..."

"Diệp tông chủ, tôi..."

Cả đám người như thể phát điên, chen chúc lên phía trước.

Ngư Thất Tình và lão tổ nhà họ Ngư đứng tại chỗ, không biết làm sao.

"Lão tổ, làm sao bây giờ?", Ngư Thất Tình dùng ánh mắt phức tạp nhìn cửa chính của y tông đệ nhất thiên hạ và đan tông đệ nhất thiên hạ.

Lão tổ nhà họ Ngư yên lặng, hít sâu một hơi: "Thất Tình, vì tương lai của nhà họ Ngư!"

"Hạ thấp tư thái, đi cầu xin cậu Diệp đi!"

"Nói không chừng cậu Diệp sẽ xem ở tình cảm những ngày qua, cho nhà họ Ngư chút trợ giúp!"

"Dù chỉ là một chút thôi, cũng đã đủ với nhà họ Ngư rồi!"

Ngư Thất Tình khẽ cắn cắn môi đỏ: "Được, để con đi thử xem..."

Đám người Viên trưởng lão chật vật rời khỏi thành phố Thần.

Vừa dừng lại, một lão già của nhà họ Kỷ không nhịn được mà mở miệng: "Viên trưởng lão, ông xem ông làm ra chuyện này là sao? Lợi nhuận mười năm của toàn bộ nhà họ Kỷ đấy!"

"Không lẽ thật sự chắp tay đưa cho thằng này?"

"Lợi nhuận mười năm là một lượng tài phú giàu nứt đố đổ vách! Viên trưởng lão ông không phải truyền âm nói cho chúng tôi là chắc chắn sẽ thắng sao?"

"Viên trưởng lão, ông nói xem, hiện tại việc này phải làm sao? Tôi biết của cải của Trấn Hồn Tông giàu có, nhưng chúng tôi không thể nào so sánh được với Trấn Hồn Tông!"

Mấy người Độn Thế Thần Tông, Thất Tinh Các, thần cung Lục Đạo, nhà họ Vạn nhao nhao mở miệng theo.

Bọn họ đại diện cho thế lực của mình tới!

Hiện tại thua lợi nhuận mười năm, trở về bọn họ khó mà xóa được tội lỗi!

Viên trưởng lão cười lạnh: "Hừ! Ai nói chúng ta thua?"

"Hả?"

Tất cả đều nhìn chằm chằm Viên trưởng lão.

Chỉ nghe ông ta chậm rãi mở miệng: "Rõ ràng là Cuồng Đan và Diệp Bắc Minh bắt tay nhau gian lận!"

"Các ông cũng không nghĩ lại, với trình độ luyện đan của Cuồng Đan, sao có thể thua dưới tay Diệp Bắc Minh?"

"Chắc chắn là hai kẻ đó đã bắt tay nhau, cố ý bẫy chúng ta!"

Ánh mắt bọn họ sáng lên: "Đúng đúng đúng, nhất định là như vậy!"

"Cuồng Đan đáng chết, thế mà bắt tay với Diệp Bắc Minh lừa gạt chúng ta!"

Viên trưởng lão lộ ra nụ cười hài lòng: "Tất cả đều là người thông minh, chỉ cần trở về giải thích như vậy thì sẽ không bị trách tội!"

Một lão già của nhà họ Vạn nhíu mày: "Nhưng mà... Dù thế nào chúng ta cũng thua trước mặt bao người!"

Đọc truyện chữ Full