TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3842 ANH KHÔNG HỀ NÓI NHẢM MỘT CÂU NÀO!

Chút mất mát nho nhỏ vừa rồi của Nguyễn Thanh Từ trong nháy mắt đã biến mất vô tung vô ảnh, đôi mắt đẹp sáng lên: "Ặc... Chào các chị!"

"Thái độ của cô gái điện Thần Hoàng đối với Diệp Bắc Minh không đúng lắm..."

"Nói nhảm, tôi cũng không phải mù lòa, chắc chắn là coi trọng Diệp Bắc Minh!"

"Móa nó, sao tên nhóc này lại có duyên với phụ nữ như thế?"

Một số người thấp giọng phàn nàn.

Từ Tử Lâm và Trương Đạc liếc nhìn nhau, lại cùng nhau nhìn về phía Đường Hạo!

Sắc mặt Đường Hạo đã âm trầm tới cực điểm, thậm chí trên mặt bàn phía trước còn ngưng kết ra một tầng sương lạnh!

"Cô Nguyễn, chúng ta ôn chuyện sau đi, tôi còn có chút nợ nần phải xử lý!", Diệp Bắc Minh nói.

"Được rồi".

Nguyễn Thanh Từ nghe lời gật đầu.

Một giây sau, Diệp Bắc Minh bước ra một bước!

Ánh mắt anh rơi vào trên người đám người của sáu thế lực lớn Trấn Hồn Tông, Độn Thế Thần Tông, Thất Tinh Các, Lục Đạo Thần Cung, nhà họ Vạn, nhà họ Kỷ!

"Các vị đều ở đây sao, đến sớm không bằng đến đúng lúc!"

"Ba ngày trước các thế lực tông môn mà các vị đại diện đã thua mười năm ích lợi, tất cả mọi người hãy giao ra hết đi!"

Diệp Bắc Minh vừa nói xong, không khí ở đây liền lạnh xuống trong nháy mắt!

Đương nhiên mọi người ở đây đều đã nghe nói đến việc mấy tông môn lớn đặt cược với Thái Dương Tông!

Chỉ là không nghĩ tới, thế mà Diệp Bắc Minh lại nói ra ở trước mặt mọi người!

Ngụy Thương Hải có chút không nhịn được: "Diệp Bắc Minh, cậu đã giết anh trai tôi, vậy mà còn muốn tài nguyên tu võ của Trấn Hồn Tông sao?"

"Cậu đang nằm mơ à? Tôi không đi tìm cậu gây sự, cậu đã nên thắp nhang cầu nguyện rồi!"

Diệp Bắc Minh vô cùng bình tĩnh: "Nói như vậy, ông không định trả đúng không?"

Ngụy Thương Hải cười lạnh: "Không trả thì sao chứ?"

"Hiểu rồi!"

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Ánh mắt anh lại chuyển sang nhìn đám người của Độn Thế Thần Tông, Thất Tinh Các, Lục Đạo Thần Cung, nhà họ Vạn, nhà họ Kỷ: "Mấy người thì sao?"

Ngụy Thương Hải đã biểu hiện như thế, đương nhiên bọn họ không thể sợ!

Tông chủ Độn Thế Thần Tông lạnh lùng mở miệng: "Đó là do các trưởng lão trong tông môn tự mình quyết định, không đại diện cho Độn Thế Thần Tông được!"

"Phùng trưởng lão đi quá giới hạn, thay thế tông môn đặt cược, đã bị trục xuất khỏi Thất Tinh Các rồi!"

Lão tông chủ Thất Tinh Các ồm ồm nói.

Một người đàn ông trung niên mặc áo bào tím của Lục Đạo Thần Cung lắc đầu: "Người của Lục Đạo Thần Cung chưa bao giờ cá cược với cậu cả!"

Gia chủ nhà họ Vạn, nhà họ Kỷ thì không ngừng cười lạnh, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Tiểu súc sinh, cậu giết lão tổ gia tộc tôi, thù này không đội trời chung!"

Diệp Bắc Minh dường như đã sớm biết thái độ của bọn họ!

Anh không hề nói nhảm một câu nào!

Chỉ dẫn chín vị sư tỷ, Vương Yên Nhi, Cuồng Đan tìm một cái bàn tròn ngồi xuống!

Thái độ bình tĩnh của anh khiến người ta vô cùng kinh ngạc!

Tông chủ Độn Thế Thần Tông nhướng mày: "Tên nhóc này quá bình tĩnh, cậu ta có ý gì?"


Ngụy Thương Hải khinh thường nói: "Ông thật sự cho rằng cậu ta dám đòi tài nguyên của chúng ta ư? Thứ gì chứ!"

Đọc truyện chữ Full