Chương 3168
“Vì sao thế?”
Cô khó hiểu nhìn Cố Hy.
“Anh nói không được là không được, sao em lại mở điều hòa thấp như vậy, không sợ đông lạnh luôn à?”
Anh lập tức tăng nhiệt độ điều hòa lên.
Cố Niệm Noãn nhíu chặt mày, cảm thấy hôm nay thần kinh Cố Hy có chút không bình thường.
Cô muốn nhân tiện cướp lấy đồ ăn vặt, nhưng lại bị anh ngăn cản.
“Em và mẹ đều thích ăn loại mấy thực phẩm không sạch sẽ này, dạ dày em lại như thủy tinh, những người giúp việc kia không biết sao? Sao còn để mấy thứ này trước mặt em thế.”
“Những thứ này đều là đồ nhập khẩu!”
“Em xem thành phần trong đó đi, đều là chất phụ gia hóa học, nhập khẩu thì cũng có khác gì? Không được ăn!”
“Cố Hy, hôm nay anh… Làm sao vậy?
Là vì em không nói chuyện với anh nên anh trả thù em sao?”
Cô đã rất cố gắng kiềm chế tình cảm của mình, không chủ động trêu chọc anh nữa, chuyện nào có thể tránh được đều tránh đi, nhưng ở dưới một mái hiên, rất nhiều lúc không thể không chạm mặt được.
Cô đã giả vờ rất tốt rồi, vì sao anh còn chủ động tìm mình gây phiền toái chứ?
“Không có, tóm lại… Em không thể ăn mấy thứ này. Anh chuẩn bị cho em một ít tổ yến, nếm thử đi.”
“.” Cô có chút mờ mịt.
Cố Hy bưng tổ yến tới, nói: “Tổ yến này rất tốt… với phụ nữ”
“Không phải… Cố Hy, anh bị điên rồi hả, sao tự nhiên đi nấu tổ yến cho em?”
“Anh biết… Em đang mang thai.”
Cố Hy nghẹn nửa ngày mới khó khăn nói ra mấy chữ này, suýt nữa làm cô sợ tới mức quy thiên.
Cô mờ mịt chỉ vào mũi của mình, không dám tin hỏi: “Em… em mang thai?”
“Về phòng rồi nói, miễn bị người khác nghe được.”
Chuyện lớn như mang thai mà cô lại không hỏi mẹ, chứng tỏ đứa nhỏ này đến quá bất ngờ, cô còn chưa chuẩn bị – tốt, sợ bị mẹ trách phạt.
Cho nên cô đành phải thật cẩn thận dò hỏi người giúp việc.
Nhưng mang thai là chuyện rất lớn, chỉ dựa vào bản thân mình thì làm sao có thể chăm sóc tốt được?
Tuy rằng đứa nhỏ này không phải của mình, nhưng anh cũng sẽ tận tâm tận lực đối xử tốt với mình, coi như con mình sinh ra.
Côa ngẩn người đi theo đằng sau Cố Hy, cảm thấy nếu không phải đầu óc anh hỏng thì có lẽ do não mình hư rồi.
Rất nhanh đã tới phòng cô, Cố Hy rất nghiêm túc đóng cửa lại, sợ bên ngoài có người nghe lén.
Anh lấy chứng cứ ra, nói: “Em cũng không cần giấu nữa, anh đã biết hết rồi, cũng may mấy thứ này bị anh phát hiện, nếu bị mẹ biết thì sẽ hỏng mất.”
“Anh đã bảo người giúp việc không được lắm miệng rồi, yên tâm, bà ấy sẽ không nói gì đâu.”
“Anh cho rằng… Những thứ đó là của em sao?”
Mấy thứ này, rõ ràng là cô muốn tặng cho Thích Uyển Nhi, chẳng qua còn chưa kịp đưa, cô định thứ hai đi làm mới đưa cho cô ta.