Chương 3172
Để anh thừa nhận tình yêu sâu đậm dành cho Cố Niệm Noãn, chuyện này còn khó hơn cả lên trời.
Nếu lúc này Cố Hy vân không tìm được cơ hội, vậy… Tuyệt đối sẽ không có sau này. Con người đều rất ích kỷ, anh ta cũng muốn giành chút gì đó vê mình.
Cố Hy lập tức sai người đi điều tra xem rốt cuộc tối hôm đó đã xảy ra chuyện gì, nhưng lại không tra được chuyện gì cả.
Bởi vì người kia căn bản chỉ là giả dối.
Anh không điều tra ra người kia thì trong lòng nóng như lửa đốt, hận không thể tháo người mình thành tám khối.
Nếu anh không để cô thấy cảnh tượng như vậy thì sao cô có thể một mình rời đi, sau đó lại chịu nhục nhã như vậy được chứ?
Suốt một ngày, tâm trạng của anh cứ như đang ngồi tàu lượn siêu tốc.
Lên lên xuống xuống.
Sau khi gặp Ôn Thiên Ân xong, tâm trạng lúc này của anh đã rơi xuống đáy cốc, không thể bay lên được nữa.
Rõ ràng bây giờ đang trong ngày hè chói chang, nhưng anh lại cảm thấy mình đang ở hầm băng, cả người lạnh đến run lên.
Cuối cùng anh cũng cả người nặng nề lê bước về nhà họ Cố, lúc này Cố Niệm Noãn cũng đang rất nôn nóng, bởi vì Ôn Thiên Ân đã gọi điện thoại cho mình.
Cô vốn muốn nói Ôn Thiên Ân thừa nhận đứa nhỏ này là của anh, để xem Cố Hy đối phó thế nào.
Không ngờ Ôn Thiên Ân lại tự tiện bóp méo kịch bản.
Bây giờ thì hay rồi, bố ruột của đứa nhỏ không biết là ai, cô lại bị người ta vấy bẩn, cuối cùng mình thành người bị hại.
Trò đùa này của cô hình như hơi quá rồi, không được, nhất định phải giải thích rõ ràng với Cố Hy, nếu không cứ tiếp tục làm loạn thế này, không chừng để bố mẹ biết thì thật sự không biết nên giải quyết thế nào.
Cô đã gọi điện cho Cố Hy vô số lần, nhưng đối phương lại không chịu nghe, thậm chí còn không ít lần tắt máy làm cô lo lắng không chịu nổi.
Lúc này cô đang đứng trong phòng khách, vừa nghe thấy tiếng còi ô tô quen thuộc liền lập tức chạy qua.
Sau khi cửa mở ra, cô và Cố Hy nghênh lập tức chạm mặt nhau.
Sắc mặt anh rất nặng nề, nơi đáy mắt ngập tràn màu đỏ máu, lúc nhìn cô còn lóe lên tia phức tạp.
Cô bị nhìn đến mức sinh ra chút lo lắng.
“tGiấ).. Gối [nW/?”
Cô có chút lắp bắp gọi tên anh.
Anh trực tiếp nắm lấy cổ tay cô, nhanh chóng kéo tới phòng ngủ.
“Cố Hy, anh nghe em giải thích, chuyện này thật ra không phải như anh nghĩ đâu, em căn bản không mang thai, – mấy bộ quần áo trẻ con kia là do em mua cho… “Em không cần gạt anh, anh đã biết hết tất cả mọi chuyện từ chỗ anh Thiên Ân rồi. Nếu không phải do anh, em cũng sẽ không có đứa nhỏ này.
Anh sẽ nhận đứa nhỏ này, anh sẽ cưới em, chỉ cần em còn có một chút tình cảm với anh, anh bảo đảm tuyệt đối sẽ không phụ lòng em.”
“.” Khi nghe thấy lời này, cả người cô hoàn toàn choáng váng.
“Chuyện… chuyện gì thế này?”