Chương 911: Hứa Thanh chi lộ
Thần sơn kim quang lấp lánh, nhưng lại không có bất cứ thần chỉ nào được truyền ra.
Ba vị ti quyền trong mắt cũng có thâm ý, cũng không có mở miệng nói nửa câu.
Còn về Viêm Nguyệt tộc nhân cùng với phụ thuộc tộc quần ở xung quanh, còn có vô số kẻ đang xem ở quanh, từng cái tinh thần phấn chấn, tràn đầy chờ mong, ngạc nhiên dù có, nhưng cũng hiện lộ ra không nhiều.
Giống như không có chút bất ngờ nào về việc Viêm Huyền tử khiêu chiến Đại Huyền Thiên.
Điều này có liên quan tới tập tính của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc.
Tộc này vô số năm nay do Viêm Nguyệt bản tộc tộc nhân không nhiều, lại vì bảo trì tự thân tộc quần chiến lực cường hãn, cho nên chiến đấu ở một mức nào đó được ngầm đồng ý, thậm chí mục đích bề ngoài của đại săn bắn cũng là như vậy.
Lấy phương thức dưỡng cổ, nuôi ra dòng máu chiến mạnh của tộc quần, đồng thời dưới tàn khốc mạnh được yếu thua chọn ra càng mạnh cường giả.
Cho nên mỗi lần săn bắn, sau khi chọn ra huyền thiên chi danh, đều ngầm cho phép các phương khiêu chiến, nhưng chỉ giới hạn trong ngày đó.
Đây là khuôn khổ được cho phép.
Nhìn chung lịch sử của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, kẻ khiêu chiến Huyền Thiên dù không mấy xuất hiện nhưng vẫn là có.
Cho nên, đối với khiêu chiến của Viêm Huyền Tử, các phương đều không có cảm thấy kỳ lạ.
Nhất là hành vi của Viêm Huyền Tử, là trước tiên thừa nhận thân phận Đại Huyền Thiên của Hứa Thanh, như vậy liền không có phá hỏng thịnh điển, cũng không thể nói thành nghi ngờ tính công chính của tuyển chọn.
Hắn chỉ làm theo quy tắc cho phép, đi khiêu chiến mà thôi.
Nhưng mà sau khi chọn lựa ra Đại Huyền Thiên, vẫn như cũ tới khiêu chiến, từ xưa tới nay. . . . đây mới là lần đầu tiên.
Dù sao vinh quang của Đại Huyền Thiên là viễn siêu qua Huyền Thiên.
Nhưng Đại Huyền Thiên dù sao cũng là địa vị siêu phàm, cho nên có thể bằng thân phận một lời cự tuyệt loại khiêu chiến này.
Chỉ là làm như thế sẽ nhiều ít có tổn hại cho danh tiếng, quanh vinh của Đại Huyền Thiên cũng sẽ có vết nhơ.
Ngoài ra khiêu chiến Đại Huyền Thiên, tự nhiên phải bỏ ra đại giới, kẻ khiêu chiến một khi thua rồi, nhất định phải đưa ra hồn huyết gắn liền với tự thân tính mệnh.
Hồn huyết này không có khống chế sinh tử mà là khi gặp nguy cơ có tác dụng thí mạng.
Còn nếu Đại Huyền Thiên thua, thì không cần bỏ ra bất cứ thứ gì.
Nhìn như không công bằng, nhưng dĩ hạ phạm thượng hành vi tự nhiên phải có loại giác ngộ này.
Thế là, theo lời nói của Viêm Huyền Tử vang vọng, chớp mắt mọi ánh mắt đều hội tụ về chỗ Hứa Thanh, đợi chờ lựa chọn của hắn.
Hứa Thanh không có mở miệng, chỉ bình tĩnh nhìn về phía Viêm Huyền Tử, hắn tự nhiên nhìn ra vai phải của đối phương đang thiêu đốt ngọn lửa màu trắng, bên trong nó có một tòa đại thế giới to lớn kinh người, nhưng ... ... . . . còn không phải là uẩn thần !
" Quy hư nhị giai." Hứa Thanh hai mắt nheo lại.
Nếu Viêm Huyên Tử đã thành Uẩn Thần, thi triển ra khí thể như này, hắn sẽ không có nhiều để tâm, đối phương cũng chỉ như thế mà thôi.
Nhưng không có thành Uẩn Thần, đã hình thành đại thế giới giống như uẩn thần, liền không giống nhau rồi .
Điều này cùng phán đoán lúc trước của Hứa Thanh, có chút không đồng nhất.
Trong phán đoán ban đầu của hắn, đối phương ở trong thần vực đế lăng hội tụ ra đại thế giới trước nay chưa từng có, mục đích là để một bước vượt qua quy hư, bước vào uẩn thần.
Nhưng lúc này đây, Hứa Thanh không thể không thừa nhận, hắn đã đánh giá thấp phách lực của Viêm Huyền Tử.
Kẻ này, thế mà đem đại thế giới đủ cho hắn bước vào uẩn thần, đem nó hội tụ thành pháp tắc của bản thân, hình thành đạo căn khư thổ của vạn hóa hư thực.
Bằng cách này, hắn từng bước từng bước đi xuống, khi hắn chân chính đến quy hư đại viên mãn, giây phút đột phá thành uẩn thần, trình độ đáng sợ của hắn không nói có một không hai, nhưng cũng đủ để chấn động vọng cổ đồng lứa.
"Không hổ là đương đại đệ nhất thiên kiêu Viêm Nguyệt !"
Hứa Thanh lẩm bẩm trong lòng, trong mắt dần dần lộ ra chiến ý.
Đối thủ như vậy, khiến nội tâm hắn ngưng trọng đồng thời cũng có ý chí phấn đấu khó gặp.
Tiếp thu khiêu chiến hay không, đã không cần dùng lời nói để biểu đạt, ánh sáng trong mắt Hứa Thanh, đã hiển lộ ra đáp án.
Nhìn thấy chiến ý dâng lên trong mắt Hứa Thanh, chiến ý trong mắt Viêm Huyền Tử càng đậm, khí tức trên người càng lúc càng mạnh, ngọn lửa màu trắng trên vai phải cũng bạo phát, trầm giọng mở miệng.
" Hứa Thanh, ta là quy hư nhị giai, ngươi là quy hư nhất giai, cho dù quy hư cũng ngươi không tầm thường, nhưng của ta quy hư cũng có thiên địa tạo hóa, hơn nữa ta là thiên kiêu của viêm nguyệt huyền thiên tộc, nhục thân siêu việt nhân tộc các ngươi."
"Trận chiến này, ta tự trói buộc tay trái !"
Viêm Huyền Tử nhàn nhạt mở miệng, tay trái để ra sau người, trận chiến này, hắn sẽ không dùng tới tay trái.
Dù hành vi này có chút ngốc, nhưng cũng là ý niệm của cường giả.
Không phải là nhường Hứa Thanh mà là vì tôn nghiêm của bản thân.
Cho dù trận này có thua, hắn cũng chỉ là thua trận chiến này chứ không thua mất bản tâm.
Hắn từ nhỏ tới lớn chiến đấu vô số, qua vài lần sinh tử, cái danh Viêm Huyền Tử là do hắn bằng tự thân từng bước từng bước chấn áp cùng lứa trong tộc, trấn áp trong tộc thiên kiêu bát phương, từ đó xứng đáng cầm tới.
Cho nên bản tâm của hắn, vẫn luôn kiên định, hắn biết con đường tu hành chính là cùng vạn linh tranh, cùng chư thiên đấu, mà hành vi của Hứa Thanh ở thần vực, đã lưu lại một niệm dao động trong lòng hắn, hắn nhất định phải phá ra niệm này.
Thắng có thể phá, đương đại vô địch chi lộ, hắn tiếp tục đi tiếp.
Mà bại rồi, niệm này liền chuyển thành động lực truy cầu của hắn !
Còn nếu không chiến, hắn niệm không thông.
Lúc này nói xong, chân phải Viêm Huyền tử nhấc lên hướng về Hứa Thanh một bước đi tới.
Thời khắc cước bộ hạ xuống, thiên địa oanh minh.
Ngọn lửa màu trắng trên vai phải dâng lên ngập trời, trong lúc khuếch tán giữa thiên địa, hướng ra bát phương ầm ầm quét qua.
Tốc độ nhanh tới mức, chớp mắt trăm dặm, tích tắc ngàn dặm.
Biển lửa ngàn dặm, độ nóng kinh thế, khiến thiên địa biến sắc đồng thời tòa đại thế giới bên trong ngọn lửa cũng gàng thêm to lớn, nhưng hiển nhiên vẫn là trạng thái thu nhỏ.
Ngàn dặm, cũng chỉ là giới này thu nhỏ tới một trình độ nhất định mà thôi.
Cảnh này khiến tất cả người nhìn thấy, đa số đều kinh hãi, thất thanh liên tục.
" Giới này . . . ."
"Giới to lớn mênh mông như này, thế mà không phải uẩn thần, chỉ là quy hư... hắn như thế nào làm được !"
"Cái này, chính là đệ nhất thiên kiêu Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc."
Độ mênh mông to lớn của giới này, ở này đây không có mấy người từng chân chính nhìn thấy, nhưng Hứa Thanh đã từng tận mắt chứng kiến giới này hình thành, tự nhiên biết rõ đây là một tòa siêu việt cổ kim tuyệt thế đại giới.
"Trước khi đi thần vực ta là quy hư nhất giai, mà giới này cũng là hình thức ban đầu, lúc đó ta có thể cùng uẩn thần nhất giới chiến một trận, nhưng sinh tử đều chỉ 50%" .
"Hiện nay, uẩn thần nhất giới ở trước mặt ta, ta có thể nhẹ nhàng chấn áp, cho dù là tầm thường nhị giới, cũng đa số không bằng ta, sợ là đối mặt uẩn thần hai giới đỉnh phong, ta cũng đủ sức chiến một trận."
"Giới này, ta đặt tên cho nó là Viêm Huyền giới"
"Ngươi nếu có thể đỡ được, liền có thể tiếp tục cùng ta luận thần thông !"
Viêm Huyền Tử đứng bên trên Đại thế giới, tiếng như thiên lôi, nhấc tay hướng phía Hứa Thanh ấn xuống.
Đại thế giới ở bên dưới hắn, cũng tại thời khắc này nổ vang, tán ra khủng bố uy áp, hướng về phía Hứa Thanh ầm ầm ép xuống.
Dưới chấn áp này, bên dưới uẩn thần đa số thân thể đều bất ổn, tâm thần xao động, linh hồn cũng đều ảm đạm, mất đi tất cả lực lượng phản kháng.
Khí thế to lớn.
Đối mặt với kinh người như thế thế giới ép tới, Hứa thanh trong mắt lộ ra tinh mang, không lùi dù chỉ một chút, đây rõ ràng là lần trận chiến đầu tiên sau khi hắn bước vào quy hư.
Mà thông qua trận chiến này hắn muốn thích ứng với quy hư, cũng muốn nhìn xem chiến lực của bản thân cùng với phán đoán có hay không tương ứng.
Thế là đang đứng giữa không trung hắn, nhấc tay phải hướng về phía trước ấn xuống.
Dưới một phát ấn này, vô tận khư thổ trong thể nội hắn lập tức bạo phát, từng đạo đạo hồn ti từ trong phá thổ mà ra, xông ra khỏi thân thể Hứa Thanh, hiển hiện giữa thiên địa, hướng về xung quanh cấp tốc lan tràn.
Số lượng hồn ti nhiều, khủng bố phi phàm, hình thành biển hồn ti, khiến lôi đình lập lòe, hư không vặn vẹo.
Trăm vạn, ngàn vạn . . . . Đủ bốn ngàn vạn hồn ti, ở giây phút này phù hiện giữa trời, chúng nhanh chóng hội tụ, nháy mắt đan xen, bằng cách dị tiên mô phỏng vạn vật, thế mà ... tổ hợp thành một cái đại thế giới !
Giới này ngàn dặm, cũng đồng dạng là hình thái thu nhỏ, tán ra khí tức cũng uy áp cũng đáng sợ tới cực điểm.
Hơn thế, đây là từ không sinh có !
Đây, chính là Hứa Thanh từ khai sáng tiền nhân ngộ ra, lại đi đường trước nay chưa từng có . . . . Dị tiên chi đạo.
Kinh người nhất là bên trong đại thế giới do dị tiên hồn ti đắp nặn ra, lúc này truyền ra khai thiên tích địa chia âm, một trăm cây cột trụ hư ảo khổng lồ, ở những phương vị khác nhau mọc lên từ dưới đất.
Sự xuất hiện của những cột trụ này, thần uy ngập trời, đó chính là Hứa Thanh nuốt xuống máu của tàn diện, hình thành hư huyễn thần quyền, dù Hứa Thanh còn chưa kịp cảm ngộ, khiến bọn chúng hóa thực.
Nhưng dù chỉ là hư huyễn, ở phương diện hình thành đại thế giới này, vẫn có gia trì.
Mà gia trì của bọn chúng, thế mà khiến một phương thế giới này của Hứa Thanh, giống như ... . . . . Thần vực !
Gàng khủng bố hơn, là bốn cây cột ở chính giữa đại thế giới, bọn nó không phải hư huyễn mà là chân thực, hơn nữa trên chúng lan tràn thần bí phù văn.
Trong lúc lấp lánh, giống như có kinh tâm động phách năng lực, siêu việt thiên địa vạn pháp vạn đạo ẩn chứa bên trong.
Đây tự nhiên không phải là phù văn của tu sĩ, đây là thần quyền thần ngấn của Hứa Thanh.
Một là bản mệnh, hai là tử nguyệt, ba là thần nguyền, bốn là vận rủi !
Bọn chúng xuất hiện, khiến phương đại thế giới này của Hứa Thanh khí tức lần nữa cuồng bạo, uy áp dâng lên vô tận, cùng mênh mông tuyệt thế chi giới của Viêm Huyền Tử, ở phương diện khí thế gàng thắng một bậc.
Một màn này, rơi vào trong mắt của mọi người tại đây, nhao nhao nhấc lên cự đại phong bạo, dẫn động vô tận gợn sóng.
" Đây là Quy Hư ư ! !"
" Quy Hư... . . ở trước đây, ta không tin trên đời sẽ có Quy Hư như này !"
" Hơn nữa. . . còn tận 2 cái !"
Kinh hãi chi ý, không ngừng bạo phát.
Mà giữa thiên địa, theo Hứa Thanh ngẩng đầu, thế giới do hồn ti đắp nặn nổ vang, hướng về đại huyền thiên giới đang ép tới, trực tiếp va chạm với nhau.
Trong tíc tắc, lực lượng của hai giới đồng thời bạo phát.
Bầu trời như bị xé rách, mắt đất như muốn sụp đổ, thời khắc mấu chốt có ti quyền ra tay, hình thành thiên địa độc lập làm chiến trường cho Hứa Thanh cùng Viêm Huyền Tử, cách tuyệt Vọng Cổ.
" Tốt ! "
Trên trời, Viêm Huyền Tử cười lớn một tiếng, tay phải nhấc lên, đại thế giới của hắn ông minh, thế mà lần nữa bạo trướng, hình thành vạn dặm thế giới, gàng có khí vận của giới này dâng lên, giống như muốn hóa thành thế giới ý chí.
Hứa Thanh thần sắc như thường, tâm niệm nhất động, trên thế giới của hắn hồn ti phân tách ra, hóa thành một cái thần nhãn khổng lồ !
Đó thực sự là con mắt của Cổ Linh Hoàng, bị Hứa Thanh mô phỏng ra.
Mắt này ngóng nhìn, Đại thế giới của Viêm Huyền Tử lập tức chấn động.
Tất cả khí vận uẩn hàm của bản thân giới này, thế mà theo đó nghịch chuyển.
Càng có đại lượng hồn ti bay ra, hình thành Xích Mẫu, lãnh ngạo bát phương, bước vào giới của Viêm Huyền Tử.
Oanh minh tất cả.
Còn chưa kết thúc, giây tiếp theo, Lý Tự Hóa thân ảnh, bỗng nhiên bọ hồn ti mô phỏng ra, đi vào đại thế giới của Viêm Huyền Tử.
Thậm chí cả Thần Linh xương cá cũng xuất hiện, theo đó đi vào.
Còn có năm đó Hứa Thanh từng thấy ở nghênh hoàng châu bị quỷ đế binh khí chấn áp bên dưới một cái khác thần nhãn không rõ, cũng nhanh chóng hình thành, giống nhau tiến vào đại thế giới của Viêm Huyền Tử.
Chúng thần, nhao nhao giáng thế !
Một màn này chấn động lòng người, mà lúc này Hứa Thanh đứng giữa không trung, cho mọi người một cảm giác, giống như khu sử chúng thần !
" Thì ra, đây chính là đường của tiểu sư đệ !"
Trong đám người, đội trưởng kích động.