TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3884 ĐÁNH RA BA QUYỀN!

Sắc mặt Diệp Bắc Minh dần dần ngưng trọng: "Cho nên? Sự hủy diệt của Hoa tộc Thượng Cổ có liên quan đến điện Thần Hoàng?"

Lạc Khuynh Thành khẳng định gật đầu: "Có liên quan! Đợi đến khi em có đủ thực lực, có thể trực tiếp đi hỏi ba vị Thánh tổ của điện Thần Hoàng!"

Diệp Bắc Minh nhẹ nhàng gật đầu: "Em hiểu rồi! Cảm ơn!"

Anh nhanh chóng rời đi!

Lạc Khuynh Thành sửng sốt một hồi, cô ấy còn tưởng rằng Diệp Bắc Minh sẽ phẫn nộ!

Sẽ tiếp tục tuy hỏi!

Không nghĩ tới anh lại gọn gàng dứt khoát rời đi như vậy!

Lòng dạ bậc này khiến Lạc Khuynh Thành lau mắt mà nhìn: "Thằng nhóc này rõ ràng còn chưa đến trăm tuổi, vì sao lại già dặn như thế?"

Trong nháy mắt bước ra khỏi cửa điện Thần Hoàng!

Tạch!

Vô số ánh mắt rơi xuống người Diệp Bắc Minh!

"Mặt hàng bốc phét đã đi ra rồi!"

"Người ta là có thực lực!"

Diệp Bắc Minh không có thời gian để ý tới ánh mắt của mọi người, bởi vì một miếng ngọc bội bên trong nhẫn chứa vật của anh đang không ngừng lấp lóe!

Sau khi tiến vào điện Thần Hoàng, tất cả thông tin từ bên ngoài đều bị chặn lại!

"Xảy ra chuyện rồi?"

Sắc mặt Diệp Bắc Minh thay đổi!

Anh nhanh chóng bước tới một góc không người cách xa đó trên trăm dặm, lấy ra ngọc bội trong nhẫn chứa vật!

Rót chân nguyên vào trong đó!

Giọng nói của Cuồng Đan vang lên: "Sư phụ, đệ tử đáng chết! Hai tay của Yên Nhi cô nương đã không có..."

Nghe xong Cuồng Đan giải thích rõ ràng, sắc mặt Diệp Bắc Minh âm u đến dọa người!

"Đáng chết!"

Anh bay lên trời, đang muốn rời đi.

Bỗng nhiên, sau lưng vang lên tiếng cười lạnh: "Cậu Diệp Phong, cậu đi gấp gáp như vậy làm gì?"

Diệp Bắc Minh quay đầu!

Một cô gái áo lam mang theo ba lão già cảnh giới Thần Tôn đỉnh phong xuất hiện!

Hai mắt Diệp Bắc Minh nhíu lại: "Là cô? Cô có việc?"

Cô gái áo lam nở nụ cười: "Chủ nhân nhà tôi muốn biết, rốt cuộc cậu Diệp đã nói điều gì với Lạc Khuynh Thành vậy?"

"Chỉ cần cậu Diệp thành thành thật thật trả lời xong, cậu muốn đi đâu cũng không có ai ngăn cản!"

Diệp Bắc Minh nhìn thoáng qua một phương hướng nào đó: "Kiến nghị của tôi là, bây giờ cô xoay người bỏ chạy có lẽ còn có một chút hi vọng sống!"

"Là..."

Khuôn mặt cô gái mặc đồ màu lam tràn ngập vẻ nghiền ngẫm, một chữ "sao" còn chưa kịp nói ra!

Vèo!

Diệp Bắc Minh sải bước, trực tiếp xuất hiện trước người ba lão già cảnh giới Thần Tôn!

Ầm! Ầm! Ầm!

Đánh ra ba quyền!

Ba lão già cảnh giới Thần Tôn đỉnh phong trong nháy mắt hóa thành một đám sương máu!

Cô gái áo lam kinh hoàng, cứng người đứng yên tại chỗ, dù thế nào tiếng "sao" trong cổ họng cũng không nói được nên lời!

Đọc truyện chữ Full