TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Giả Vi Vương
Chương 571: Lão tử chắc chắn phải có được

- Hắc Kỳ, người này... trước đây ta có quen sao?

Đông Phương Hồng Đậu rất ít khi để ý tới công tử Hắc Kỳ. Trên thực tế đối với người của gia tộc Hắc Lân, nàng cũng không để ý, hoàn toàn chỉ là sự chống cự theo bản năng. Đối với người ngoài, nàng càng lạnh lùng giống như sông băng. Cái này cũng là nguyên do nàng có tên gọi là mỹ nhân băng giá. Hôm nay nàng lại đột nhiên nói chuyện với Hắc Kỳ. Điều này khiến Hắc Kỳ vô cùng kinh ngạc. Nhưng sau đó, hắn lại vô cùng đề phòng.

Người này là ai vậy?

Hắn dám lấy ra ngàn vạn huyền thạch mua đấu giá Hỏa Vân Vũ Y, chỉ vì giành được một nụ cười của Hồng Đậu? Ngàn vạn huyền thạch không phải là số lượng nhỏ. Chí ít nếu gia tộc Hắc Lân hắn muốn lấy ra, ít nhất phải đổi bán một nửa sản nghiệp. Mà trên người bản thân hắn cũng chỉ có chưa tới trăm vạn huyền thạch.

Có thể lấy ra ngàn vạn huyền thạch đều là công tử đại gia tộc siêu cấp, còn là công tử được đại gia tộc cực kỳ sủng ái yêu mến. Vấn đề là... hắn hoàn toàn không có chút ấn tượng nào về người nào. Hơn nữa người đó không ngồi trong nhã các, mà ngồi ở phía dưới. Điểm ấy càng khiến người ta nghi hoặc hơn.

- Không biết. Ta đoán chắc hắn là người điên!

Hắc Kỳ lắc đầu, cuối cùng cho rằng Tiêu Lãng tới quấy nhiễu. Hắn không cho rằng một nhân vật nhỏ co đầu, rụt cổ, còn ngồi ở phía dưới, có thể có khoản tài phú lớn như vậy.

Trên thực tế, tất cả mọi người ở đây, bao gồm Âu Dương Ấu Trĩ, Mộc Tiểu Yêu đều cho rằng Tiêu Lãng làm vậy chỉ là đến quấy nhiễu phá hoại. Dù sao ngàn vạn huyền thạch không phải là mười vạn huyễn thạch. Không phải công tử tiểu thư được sủng ái trong thập đại gia tộc, căn bản không thể nào nắm giữ nhiều của cải như thế.

Lùi lại một vạn bướcmà nói, cho dù công tử tiểu thư bình thường có nhiều huyền thạch như vậy, trưởng bối gia tộc bọn họ cũng sẽ không cho phép bọn họ tiêu xài như thế.

Cho nên công tử Ma Tiêu có chút tức giận mở miệng:

- Nhàn Đế đại nhân, có người gây sự trong buổi đấu giá của ngài, người của ngài không quản, ngài cũng không quản sao?

Trong nhã các của Nhàn Đế rất nhanh truyền ra một giọng nói lười biếng:

- Ma Tiêu, ngươi đang giáo huấn bản đế sao?

Ma Tiêu ngẩn người ra. Hắn biết vừa nãy mình nói như vậy có phần hơi quá khích, vội vàng cung kính nói:

- Xin lỗi, Ma Tiêu không dám! Chỉ có điều người này có thể lấy ra ngàn vạn huyền thạch sao?

- Ha ha!

Nhàn Đế cười một tiếng, sau đó trầm mặc. Hiển nhiên hắn đang truyền âm với quản sự buổi đấu giá. Rất nhanh hắn cho ra đáp án:

- Người này vừa nãy trong hội đấu giá đã bán bảo vật được 1 ngàn 1 trăm vạn huyền thạch. Hắn định giá như vậy hoàn toàn hợp lý. Cho nên... Ma Tiêu ngươi không cần nghi ngờ về sự công chính của buổi đấu giá này!

Tất cả mọi người ở đó đều ngạc nhiên, sau đó xôn xao bàn tán. Ánh mắt tất cả mọi người đều sáng quắc nhìn Tiêu Lãng. Người này lại bán ngàn vạn huyền thạch bảo vật, chỉ vì muốn đấu giá Vũ Y này, sau đó tặng miễn phí cho Đông Phương Hồng Đậu sao?

Thế giới này quá điên cuồng!

Ánh mắt vô số tiểu thư sáng lên. Như vậy, dường như Tiêu Lãng yêu thương Đông Phương Hồng Đậu... sâu hơn một chút? Chỉ có bỏ ra hoàn toàn không cầu được báo đáp?

- Oa, đại ca ca thật giàu có. Không ngờ lại có bảo vật ngàn vạn huyền thạch? Lẽ nào... hắn bán chiến xa chí tôn?

Âu Dương Ấu Trĩ lặng lẽ nói thầm một tiếng. Ánh mắt nàng nhìn chằm chằm vào Tiêu Lãng, trên mặt lại có một sự mất mát. Nàng lại nói thầm:

- Đại ca ca lại thích tiểu thư Hồng Đậu, Ấu Trĩ thật thương tâm.

- Lẽ nào hắn lén lút bán chiến xa chí tôn cho Nhàn Đế?

Mộc Tiểu Yêu cũng suy nghĩ tương tự. Tiêu Lãng mới tới Thiên Châu bao lâu? Hắn chỉ có chút thực lực như vậy làm sao có khả năng nhận được nhiều bảo vật như vậy? Chiến tích của Tiêu Lãng tại Dạ Sâm Phủ, bị Thiên Đế Tùy Phong phong tỏa. Ngoại trừ nhân vật lớn ở phía đông nam Thiên Châu và cao tầng Âu Dương gia, những người còn lại không biết gì cả. Cho nên Mộc Tiểu Yêu cho rằng Tiêu Lãng nhiều nhất cũng là thực lực Chư Vương. Mà chút thực lực như vậy hoàn toàn không thể có được nhiều bảo vật như thế.

- Bảo vật vô giá dễ cầu, người có tình hiếm thấy! Tiểu thư Hồng Đậu quá hạnh phúc. Nếu như là Cầm Phi, khẳng định ngày hôm nay sẽ đáp ứng cầu yêu của hai vị, thỏa mãn bất kỳ yêu cầu nào của hai người... Khanh khách! Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ của riêng Cầm Phi mà thôi. Tiểu thư Hồng Đậu khẳng định chỉ có thể chọn một người mà thôi. Tốt, xin hỏi còn có người nào tăng giá không? Nếu như không có, Hỏa Vân Vũ Y tuyệt đẹp, cực kỳ trân quý này thuộc về vị công tử này. Sau này có lẽ chúng ta sẽ được nhìn thấy tiểu thư Hồng Đậu chưa bao giờ cười... nhoẻn miệng cười!

Giọng nói êm tai của Cầm Phi vang lên cùng với lời đùa ám muội, khiến một công tử tiểu thư cười to. Đương nhiên vừa đúng lúc gây xích mích, cũng làm cho vô số người càng mong đợi hơn. Rất nhiều ánh mắt hướng về phía nhã các của công tử Ma Tiêu, chờ đợi hắn ra tay.

Công tử Ma Tiêu không để mọi người thất vọng:

- 1 ngàn 2 trăm vạn!

- A a...

Vô số âm thanh hít một hơi lạnh vang lên. Một lần nâng giá hai trăm vạn? Quan trọng nhất là, Nhàn Đế nói Tiêu Lãng bán được 1 ngàn 1 trăm vạn, vị này tăng giá vượt quá giá trị của bản thân Tiêu Lãng. Hắn còn có thể tiếp tục tăng giá nữa không?

- Hừ Hừ!

Tiêu Lãng hừ lạnh một tiếng. Hắn tính toán một lát. Trên người hắn còn có hơn 1 trăm 60 vạn huyền thạch. Lại bán thêm bảo vật được một ngàn một trăm vạn. Vậy chính là có hơn 1 ngàn 200 vạn. Cho nên hắn không cố kỵ chút nào tiếp tục nâng giá:

- 1 ngàn 2 trăm 50 vạn!

Quản sự sàn đấu giá lập tức tới nghiệm chứng, bảo Tiêu Lãng thủ tiêu ấn ký trong Tu Di Giới, tra xét của cải Tiêu Lãng có được. Tiêu Lãng lập tức đem một vài vật linh tinh che giấu một ít bảo vật như Vô Tình Kiếm đi, sau đó mới để cho quản sự kiểm tra Tu Di Giới. Rất nhanh quản sự kia gật đầu nói:

- Vị đại nhân này gọi giá trong phạm vi hợp lý!

Mọi người ở đó càng náo nhiệt hơn. Những tiếng bàn tán sôi nổi vang lên. Chỉ có điều ánh mắt bọn họ đều nhìn về phía công tử Ma Tiêu. Bởi vì xem tình huống, tất cả của cải của Tiêu Lãng chỉ có bao nhiêu thôi. Nếu như công tử Ma Tiêu tiếp tục tăng giá, người cuối cùng thắng sẽ là hắn.

- 1 ngàn 3 trăm vạn!

Ma gia quả nhiên có tiền. Ma Tiêu lại định giá. Lần này tất cả ánh mắt lại nhìn về phía Tiêu Lãng. Rất nhiều người đều tỏ ra đồng tình với hắn. Chỉ có điều nhiều người có ý thưởng thức. Dưới cái nhìn của bọn họ, Tiêu Lãng hôm nay tuy bại nhưng còn vinh.

- Một ngàn sáu trăm vạn!

Tiêu Lãng tung một quả bom nặng ký, giống như thiên lôi đánh xuống. Có tiểu thư nhát gan, thậm chí thân thể mềm nhũn, thiếu chút nữa thì ngã khỏi chỗ ngồi.

Sau khi kinh ngạc, lại có vô số người bắt đầu nghi ngờ. Nghe giọng điệu của quản sự vừa nãy, rõ ràng Tiêu Lãng không có nhiều huyền thạch như vậy. Sao hắn có thể một lần tăng ba trăm vạn?

Giọng nói của quản sự đột nhiên thâm trầm vang lên:

- Vị đại nhân này, ngài cũng không có nhiều huyền thạch như vậy. Cho nên... Ngài gọi giá lần này vô hiệu!

- Xì xì!

Vô số tiếng trào phúng vang lên. Ban đầu rất nhiều người vẫn cho rằng Tiêu Lãng tuy bại còn vinh, nhưng giờ phút này xem ra, dường như có phần không thể chấp nhận thua nổi? Gọi giá loạn thì ai không biết gọi chứ?

- Ha ha!

Trong nhã các của công tử Ma Tiêu cũng truyền ra một tiếng cười thản nhiên. Riếng cười kia có vẻ cực kỳ lãnh lùng cao quý, nhưng đối với Tiêu Lãng mà nói lại vô cùng châm chọc và trào phúng.

- Ta không có nhiều huyền thạch như vậy!

Giọng điệu Tiêu Lãng cực kỳ bình thản, nhưng cũng kiên định khác thường. Hắn thản nhiên nói:

- Nhưng ta đã từng hỏi tổng quản các ngươi. Nếu như lúc ta cần đấu giá, có thể cầm bảo vật để thay thế huyền thạch hay không? Hắn nói có thể! Hiện tại ta chuẩn bị đặt cọc một chí bảo, tiếp tục tham gia đấu giá. Cái Vũ Y này... lão tử chắc chắn phải có được!

Chí bảo!

Vô số ánh mắt sáng lên. Bọn họ càng trở nên hưng phấn. Xem ra màn kịch hay hôm nay này vẫn chưa kết thúc?

Rất nhiều người lại tò mò. Chí bảo kiểu gì có thể đặt cọc ba trăm vạn huyền thạch? Phải biết rằng đặt cọc, sàn đấu giá có quy tắc, giá cả bình thường nhiều nhất chỉ bằng tám phần mười so với giá thị trường. Trong vòng một năm không thể chuộc đồ lại, bảo vật này sẽ thuộc về sàn đấu giá.

Đọc truyện chữ Full