TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Giả Vi Vương
Chương 732: Con cưng của ông trời

Thực lực của Tinh Thần điện chủ xếp hạng bảy trong mười Chí Tôn Thiên Đế, nhưng lực ảnh hưởng của gã cực kỳ lớn. Bởi vì Tu La điện là thiên hạ đệ nhất thương hội, phủ lên toàn bộ thành tì, có nhiều hải đảo là phân điện của Tu La điện. Trong lòng nhiều võ giả cấp thấp thì dệ nhất thiên hạ không phải Âu Dương Thúy Thúy mà là điện chủ Tu La điện.

Bây giờ điện chủ Tu La điện thần phục người khác, còn là một võ giả mới vừa nổi lên có một, hai năm. Hơn nữa võ giả này đến từ vực diện cấp thấp, chỉ có thực lực Nhân hoàng.

Điều này làm nhiều người không biết tình huống ngẩn ngơ, làm nhiều người hiểu tình hình rất là khủng hoảng. Tinh Thần điện chủ là điện chủ Tu La điện, một trong mười Chí Tôn Thiên Đế, bá chủ uy chấn Thiên Châu. Đừng nói Vân Phi Dương, dù là trước mặt Âu Dương Thúy Thúy thì Tinh Thần điện chủ không cúi đầu. Bây giờ Tinh Thần điện chủ thần phục, chỉ có một lời giải thích, đó là thế lực sau lưng Vân Phi Dương buộc gã phải cúi đầu. Thế lực này cường đại khiến Tinh Thần điện chủ không nổi lên một chút phản kháng được.

Chín Chí Tôn Thiên Đế mới rời khỏi Hồng Đế thành giờ buộc phải tụ tập lại với nhau, mọi người rất tức giận. Mặt Chí Tôn Thiên Đế sưng lên rồi, nếu không giải quyết vụ việc thì bọn họ không còn mặt mũi nào lăn lộn ở Thiên Châu.

Đại gia tộc chú trọng mặt mũi nhất. Vân Phi Dương kiêu căng như vậy, dù mọi người không muốn làm thì cũng bị buộc phải có hành động, nếu không thì mọi người đều thần phục Vân Phi Dương vậy để gã làm đại đế luôn cho rồi.

Chín vị Chí Tôn Thiên Đế trong Liễu Yên các mặt mày âm trầm nhưng không ai lên tiếng. Tất cả đều là lão quái vật thành tinh, đương nhiên biết ai lên tiếng trước sẽ là ngời thứ nhất đối kháng với thế lực sau lưng Vân Phi Dương.

Tính tình Ma Đế nóng nảy, chờ chốc lát sau mất kiên nhẫn lầm bầm:

- Có ý gì không? Mọi người không nói gì sao? Chuyện này còn bàn bạc hay không? Nếu không nói gì hết thì ta quay về!

Dù sao Ma Đế ở phương bắc, cho dù Vân Phi Dương muốn khuếch trương cũng sẽ về phía tây bắc, tây nam, phương đông trước. Khi đó Loan Nguyệt Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế sẽ phải ra tay.

Dạ Phi Dương Thiên Đế có mái tóc xanh, diện mạo yêu dị liếc xéo Ma Đế.

Dạ Phi Dương Thiên Đế thản nhiên nói:

- Mất kiên nhẫn rồi? Vậy ngươi dẫn ngươi đi san bằng Phi Dương phủ đi!

Dường như Ma Đế rất sợ Dạ Phi Dương Thiên Đế, bị gã châm chích thì không dám tiếp lời, chỉ có thể hừ lạnh một tiếng:

- Hừ! Hừ!

- Bà nội nó!

Âu Dương Thúy Thúy ghế, mắt trâu trợn trừng quát to:

- Chín người chúng ta trực tiếp đi Phi Dương phủ lôi thế lực sau lưng Vân Phi Dương ra rồi bàn tiếp, nếu không thì trực tiếp diệt Vân Phi Dương!

Mọi người hai mặt nhìn nhau, không ai dám nói chuyện. Nếu giết qua là không có đường cứu chữa, nếu sau lưng Vân Phi Dương có lão quái bán thần thì sợ là mọi người sẽ gục ngã.

Loan Nguyệt Thiên Đế bỗng mở miệng nói:

- Ta biết trong Hồng Mông sơn mạch phía tây có một lão quái cư ngụ, phụ thân của ta từng đi bái kiến. Tinh Thần rất e ngại lão, nhiều lần đi bái nhưng không thể vào được. Nếu người sau lưng Vân Phi Dương chính là lão hì chuyện này khó giải quyết. Lão quái đó có thực lực bán thần, dưới tay có một người thực lực có thể so với đại đế! Ta khó hiểu là những lão quái này truy cầu thiên đạo chí cao vô thượng, trước giờ không hỏi chuyện thế sự nhưng tại sao ủng hộ Vân Phi Dương khiến Thiên Châu rơi vào tuyệt cảnh? Vân Phi Dương là thứ rác rưởi trong vực diện nho nhỏ, có thứ gì có thể khiến bọn họ nhìn trúng?

Mọi người mắt chớp lóe, lòng thầm đánh dấu hỏi. Nhiều năm qua đám lão quái không hỏi chueyẹn thế sự. Ví dụ như Mê Thần cung, nếu không vì Tiêu Lãng thì đã không hiện thế. Diệt Hồn điện càng trong truyền thuyết, chưa ai thấy qua người Diệt Hồn điện, cũng không biết Diệt Hồn điện ở đâu?

Những lão quái này đó giờ không tủy cầu quyền thế, khinh thường thống nhất Thiên Châu. Vì nếu bọn họ muốn thì tùy tiện đi ra nói một câu là có thể khiến Thiên Châu thần phục, càng sẽ không phái Vân Phi Dương đi ra làm mưa làm gió.

Mọi người nghĩ không ra, càng không dám lỗ mãng. Lúc này bên ngoài có một thiếu phụ đẫy đà xinh đẹp chậm rãi đi tới, chính là Âu Dương Lãnh Yên.

Âu Dương Lãnh Yên hành lễ với các Chí Tôn Thiên Đế xong trầm giọng nói:

- Vừa mới thu đến tin tức, tây bộ... Toàn bộ phủ vực đầu hàng. Vân Phi Dương tuyên bố ba ngày sau sẽ xây dựng Chiến Vương triều, định đô Phi Dương thành.

Con ngươi Lăng Đế, bá chủ tây nam Loan Nguyệt Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế co rút. Vân Phi Dương thống nhất phương tây, tiếp theo ba người sẽ phải đối mặt gã khiêu chiến. Một khi khai chiến hoặc là chết, hoặc đầu hàng.

Dạ Phi Dương Thiên Đế chợt đứng dậy, lạnh lùng nói:

- Đừng nói nữa, lão tử trở lại, chờ Vân Phi Dương tìm tới cửa. Nếu hắn dám tấn công phủ vực thuộc hạ của ta thì dù phải chết lão tử cũng quyết giết hắn!

Dạ Phi Dương Thiên Đế lao ra ngoài. Vân Phi Dương dễ dàng chinh phục tây bộ Thiên Châu làm mọi người càng không dám rục rịch, vậy hì không còn gì để bàn nữa.

Loan Nguyệt Thiên Đế đứng dậy, sắc mặt âm trầm nói:

- Thà chết không hàng, nếu Loan Nguyệt chết trận thì xin các vị hãy chăm sóc hậu nhân của ta giùm!

- Ài...

Lăng Đế cũng bay ra ngoài, bây giờ không còn gì để nói, chỉ có thể đi một bước xem một bước.

Lăng Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế để lại một đám Chí Tôn Thiên Đế không nói gì thêm. Chỉ có thể chờ Vân Phi Dương hành động bước tiếp theo, đụng độ với một vị Chí Tôn Thiên Đế, dẫn ra người đứng sau lưng gã rồi tính.

Chín Chí Tôn Thiên Đế im lặng làm trên bầu trời Thiên Châu biến âm u. Vô số đại gia tộc lòng người hoảng sợ không sống yên, nhưng những võ giả cấp thấp, tiểu gia tộc thì hưng phấn lên. Ở trong mắt bọn họ thì làm đại ca cũng chẳng sau, Thiên Châu thống nhất càng tốt. Trong loạn thế, tiểu gia tộc như bọn họ có nhiều cơ hội nổi dậy hơn.

Nhiều người đưa mắt nhìn chằm cahừm phương tây, muốn nhìn xem sau khi Chiến Vương triều thành lập thì hành động thứ nhất là khuếch trương về hướng nam. Dù Chiến Vương triều khuếch trương từ hướng nào, cuối cùng sẽ khai chiến với một vị Chí Tôn Thiên Đế, vậy sẽ càng náo nhiệt.

Ba ngày sau, tất cả tộc trưởng đại gia tộc phủ phủ phủ vực phương tây đều tụ tập trong Phi Dương phủ. Trinh sát các gia tộc có thể dễ dàng tra xét Tinh Thần điện chủ cũng xuất hiện. Trong sự chứng kiến của mấy chục vạn cường giả, Vân Phi Dương lên ngôi làm đế, phong hào Vân đế. Mặc dù bây giờ thực lực của Vân Phi Dương chỉ mới là... Nhân Hoàng cảnh.

Mặc kệ cuối cùng kết cuộc của Vân Phi Dương như thế nào thì phút này được ghi ại trong sử sách Thiên Châu. Vân Phi Dương là võ giả thứ nhất trong lịch sử dùng thực lực Nhân hoàng xây dựng vương triều đế quốc, 3s sẽ mãi mãi lưu danh trong sử sách.

Rất đáng tiếc là hôm đó Trinh sát của các gia tộc không phát hiện siêu cấp cường giả nào đến. Nhưng bên cạnh Vân Phi Dương có một thiếu nữ áo tím khiến mọi người chú ý. Thiếu nữ có khuôn mặt tuyệt đẹp, tư thái yểu điệu, nhan sắc đủ so với mười đại mỹ nhân Thiên Châu. Quan trọng là tuổi của nữ nhân này không lớn, tối đa hai mươi tuổi nhưng thực lực đã đến đỉnh Nhân Hoàng cảnh!

Lãnh Tình Nhi là đệ nhất mỹ nhân Thiên Châu không phải vì nhan sắc của nàng mà bởi vì tư chất. Bây giờ xuất hiện một nữ nhân làm cho công tử trong thiên hạ thấy xấu hổ, làm sao không khiến thế nhân kinh thán?

Rất nhanh, thân phận của nữ nhân bị điều tra ra, sự việc truyền khắp Thiên Châu khiến nhiều người hút ngụm khí lạnh. Nữ nhân áo tím này là nữ nhi của Vân Phi Dương, tên là Vân Tử Sam.

Đây không phải trọng điểm!

Quan trọng là nữ nhân tên Vân Tử Sam ba năm trước biến mất tại Thần Hồn đại lục hì thực lực chỉ mới là Chúng Sinh lục trọng.

Trong ba năm từ Chúng Sinh lục trọng đột phá đỉnh Nhân Hoàng cảnh, tốc độ tu luyện vượt qua bất cứ thiên tài nào trong lịch sử Thiên Châu. Tốc độ này đã không thể dùng yêu nghiệt để hình dung, chỉ có thể con cưng của ông trời, được trời đặc biệt quan tâm.

Đọc truyện chữ Full