TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Giả Vi Vương
Chương 766: Mê Thần cung tặng quà

Tiêu Lãng vuốt tóc Hòa Nhi nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Làm gì có. Hòa Nhi đừng sợ, có ta ở dây thì sẽ không xảy ra chuyện gì. Phụ hoàng của nàng sẽ không buộc nàng gả cho người ta.

Tiêu Lãng nắm tay Hòa Nhi đi ra ngoài. Tuy Hòa Nhi thấp thỏm lo âu nhưng nếu Tiêu Lãng đã nói vậy thì nàng không tiện cãi lại.

Sau khi đi ra viện, Hòa Nhi bỗng vùng khỏi tay Tiêu Lãng, đi hướng viện tử có siêu cấp cường giả bà lão tóc bạc Bán Thần cảnh.

Hòa Nhi quỳ trước mặt bà lão tóc bạc nói:

- Lão nãi nãi, Tiêu Lãng đến đón Hòa Nhi, Hòa Nhi phải đi rồi, sau này không ở bên cạnh lão nãi nãi được. Xin lão nãi nãi hãy giữ gìn sức khỏe.

Bà lão tóc bạc vẻ mặt hiền từ nhìn Hòa Nhi, tháo một chiếc vòng ra khỏi cổ tay, đi đến đưa cho nàng.

Bà lão tóc bạc nói:

- Tiểu nha đầu, đi đi, có rảnh nhớ trở về xem nãi nãi.

- Tiểu nah đầu sắp xuất giá rồi, nãi nãi không có thứ tốt tặng cho ngươi, đưa ngươi vòng tay này vậy.

Hòa Nhi ngọt ngào cười nói:

- Đa tạ lão nãi nãi!

Hòa Nhi theo Tiêu Lãng xuống núi. Hòa Nhi không biết bà lão tóc bạc cường đại cỡ nào, nhưng phụ thân của nàng từng phái người đến một lần, bà lão tóc bạc hừ một tiếng là mọi người sợ hãi chạy vắt giò.

Tiêu Lãng dẫn theo Hòa Nhi xuống Phổ Đà sơn, cưỡi chiến xa Chí Tôn chạy hướng hoàng thành Hòa Đường vực diện. Điều này khiến Hòa Đường vực diện xôn xao. Hòa Thuật Thiên Đế cực kỳ tức giận. Nếu không phải xác định mấy người chạy hướng hoàng thành thì Hòa Thuật Thiên Đế đã sớm dẫn người đuổi theo rồi.

Phổ Đà sơn cách hoàng thành không xa, chỉ nửa canh giờ đã đến bên ngoài hoàng thành. Hòa Thuật Thiên Đế sớm dẫn một đám cường giả Nhân Hoàng cảnh đứng ngoài hoàng thành chờ ba người.

Vừa thấy Tiêu Lãng xé gió bay đến, Hòa Thuật Thiên Đế quát to:

- Tiêu Lãng, ngươi có ý gì? Dám bắt cóc nữ nhi của ta? Ngươi không nghe thấy lời sứ giả của Mê Thần cung nói sao? Không lẽ ngươi muốn gây chiến sự? Ngươi xem lời đặc sứ của Mê Thần cung nói là đùa sao?

Tiêu Lãng không tức giận, rất làk hách sáo chắp tay nói:

- Hòa Thuật Thiên Đế, Tiêu Lãng không có ý định gây chiến sự, chưa từng có địch ý với Hòa Đường vực diện. Lần này Tiêu Lãng đến Bắc Minh chỉ vì Hòa Nhi. Ta và Hòa Nhi yêu nhau, đã hứa hen jsuốt đời, cầu xin Hòa Thuật Thiên Đế thành toàn chúng ta!

Hòa Thuật Thiên Đế kinh ngạc, một đám người trong hoàng thành vẻ mặt kinh khủng, vô số cặp mặt nhìn hướng Hòa Nhi, muốn biết đáp án chính xác. Hòa Nhi đi đến bên cạnh Tiêu Lãng, hai gối quỳ xuống, cúi đầu trước Hòa Thuật Thiên Đế.

Hòa Nhi nói:

- Phụ hoàng, lý do Hòa Nhi muốn từ hôn, lên Phổ Đà sơn tu luyện chính là vì... Tiêu Lãng. Cầu xin phụ hoàng thành toàn cho Hòa Nhi và Tiêu Lãng!

Hòa Nhi không nói còn đỡ, nói xong liền chọc giận Hòa Thuật Thiên Đế. Hòa Nhi muốn từ hôn làm Hòa Thuật Thiên Đế mất hết mặt mũi, bây giờ nàng muốn theo Tiêu Lãng thì gã còn chỗ đứng nào trong Bắc Minh? Sợ là Hòa Thuật Thiên Đế sẽ bị các vị Thiên Đế ở Bắc Minh hợp sức đè đầu, khi đó Hòa Nhi sẽ bị hủy diệt.

Thế nên Hòa Thuật Thiên Đế dứt khoát từ chối:

- Đừng mơ, trừ phi ta chết, nếu không thì tuyệt đối không đồng ý!

Người Hòa Nhi run rẩy. Tiêu Lãng và Mộc Sơn Quỷ liếc nhau, vẻ mặt nghi hoặc. Theo lý thì thực lực hiện tại của Tiêu Lãng một mình có thể càn quét Bắc Minh, địa vị là một trong các bá chủ Thiên Châu, quá xứng với Hòa Nhi. Nhưng không ngờ Hòa Thuật Thiên Đế khăng khăng từ chối.

Mắt Tiêu Lãng chợt lóe, đại khái đoán được một ít, chắp tay cung kính nói:

- Hòa Thuật Thiên Đế đang lo Mặc Thổ Thiên Đế trả thù sao? Cái này thì ta có thể cam đoan với ngươi, nếu Mặc Thổ Thiên Đế dám dụng vào ta sẽ diệt toàn tộc của Mặc Thổ Thiên Đế! Nếu Hòa Thuật Thiên Đế thật sự lo lắng không thể ở lại Bắc Minh thì có thể đi tây bộ Thiên Châu. Chỉ cần Hòa Thuật Thiên Đế nhìn trúng phủ vực nào ta đều có thể tặng cho ngươi.

Hòa Thuật Thiên Đế khinh thường lạnh lùng cười:

- Lớn lối thật, ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi Đại Đế của Thiên Châu sao?

Mộc Sơn Quỷ mỉm cười, thản nhiên nói:

- Lúc này tuy Tiêu Lãng không phải Đại Đế của Thiên Châu nhưng tại tây bộ là nhất ngôn cửu đỉnh. Hiện nay Tiêu Lãng là bá chủ tây bộ, chín người chúng ta đều công nhận.

Lời của Mộc Sơn Quỷ khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm. Mộc Sơn Quỷ có đến Mê Thần cung mấy lần, nhiều người đều biết mặt lão. Mộc gia là siêu cấp gia tộc truyền thừa mấy ngàn năm, lời Mộc Sơn Quỷ nói không thể là dối trá. Bá chủ tây bộ của Thiên Châu có ý nghĩa như thế nào? Mọi người đều biết rõ, chứng minh thân phận, thực lực của Tiêu Lãng sánh bằng Mộc Sơn Quỷ.

Hòa Thuật Thiên Đế do dự, nếu tình huống thật sự như vậy thì nữ tế Tiêu Lãng mạnh hơn Mặc Hàn công tử nhiều. Nhưng một là Hòa Thuật Thiên Đế không biết rõ tình huống, Tiêu Lãng quá trẻ làm gã khó tin. Thứ hai là Hòa Thuật Thiên Đế không cúi đầu được. Quan trọng nhất là Tiêu Lãng ở Thiên Châu, hắn dẫn Hòa Nhi đi, khi đó đệ nhất Thiên Đế của Bắc Minh, thực lực gần với Chí Tôn Thiên Đế, vực chủ của Mặc Giả vực diện, Mặc Thổ Thiên Đế nổi giận, hắn nước xa không cứu được lửa gần.

Thế nên Hòa Thuật Thiên Đế im lặng một lúc sau mở miệng nói:

- Ta không tin lời các ngươi nói. Tiêu Lãng, ngươi đi đi. Nếu ngươi thật sự muốn tốt cho Hòa Nhi thì đừng làm nàng và ta khó xử.

- Không thể tin? Ngươi muốn ta chứng minh như thế nào?

Tiêu Lãng thấy nhức đầu, sao người này chỉ chết một đường vậy? Nửa ngày trước Tiêu Lãng mới diệt Nô Lý Thiên Đế bên ngoài Hòa Đường vực diện, Thanh Mộc Ngọc đã truyền lời rồi mà vẫn không thể tin thì cái gì mới đáng tin?

Tiêu Lãng liếc Hòa Nhi, nắm tay nàng nói:

- Hòa Thuật Thiên Đế, ngươi muốn chứng minh như thế nào? Không bằng ta dẫn ngươi đi Khuynh Thành sơn, để Thanh Mộc Ngọc đại nhân chính miệng nói với ngươi?

- Hừ! Hừ!

Hòa Thuật Thiên Đế bất mãn, thanh niên này ăn nói lớn lối thật. Thanh Mộc Ngọc đại nhân là loại nhân vật nào? Bản thân Hòa Thuật Thiên Đế giữ nghi ngờ chuyện Tiêu Lãng ở độ tuổi này đã trở thành bá chủ tây bộ.

Hòa Thuật Thiên Đế hừ lạnh một tiếng:

- Tiêu Lãng, nếu ngươi thật sự có thể khiến Thanh Mộc Ngọc đại nhân chứng minh thì ta đồng ý gả Hòa Nhi cho ngươi.

Mắt Tiêu Lãng sáng lên, cùng Mộc Sơn Quỷ trao đổi náh mắt, cùng cười tủm tỉm.

Tiêu Lãng nói với Hòa Thuật Thiên Đế:

- Hòa Thuật Thiên Đế hãy truyền tin cho Mê Thần cung đi, mời Thanh Mộc Ngọc đại nhân đến một chuyến, nói là Tiêu Lãng ta xin nhờ hắn giúp đỡ.

Hòa Thuật Thiên Đế cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha!

Hòa Thuật Thiên Đế đùa cợt nói:

- Tiêu Lãng, ngươi cho rằng mình là ai? Thanh Mộc Ngọc đại nhân là nhân vật như thế nào? Ngươi nói đến là đến sao?

Vù vù vù vù vù!

Hòa Thuật Thiên Đế chưa nói hết câu thì không gian trên bầu trời run rẩy, một bóng người ođọt nhiên xuất hiện. Một thân giáp trắng, cái đầu trọc sáng rỡ, không phải Thanh Mộc Ngọc thì là ai?

Thanh Mộc Ngọc đột nhiên xuất hiện hù sợ Hòa Thuật Thiên Đế, các đại nhân vật của Hòa Đường vực diện. Tập thể khủng hoảng quỳ một gối hành lễ.

- Tham kiến đặc sứ!

Hòa Nhi cũng sợ hãi, định quỳ xuống thì bị Tiêu Lãng kiềm lại.

Tiêu Lãng cùng Mộc Sơn Quỷ khom người hành lễ:

- Thanh Mộc Ngọc đại nhân!

Thanh Mộc Ngọc không nhìn Hòa Thuật Thiên Đế, cười với Tiêu Lãng rồi nhìn Hòa Nhi.

Thanh Mộc Ngọc nói:

- Tiểu Hòa Nhi, cung chủ nghe nói ngươi sắp thành thân với Tiêu Lãng nên cố ý khiến ta đưa tới một ít lễ vật! Chúc mừng các ngươi, chúc các ngươi trăm năm hảo hợp, sớm sinh quý tử!

Một Tu Di Giới bay đến, rơi vào tay Hòa Nhi tiểu thư. Thanh Mộc Ngọc lắc người, lại biến mất.

Hòa Nhi tiểu thư kích động liên tục bái tạ:

- Đa tạ đặc sứ đại nhân!

Hòa Nhi tiểu thư cầm chặt Tu Di giới, trong mắt còn đọng lại sự khó tin. Đám người Hòa Thuật Thiên Đế thì sợ muốn chết.

Cung chủ của Mê Thần cung Thanh Mộc Thạch là người như thế nào?

Đó là thần thật sự trong lòng dân chúng Bắc Minh! Cung chủ của Mê Thần cung Thanh Mộc Thạch cố ý sai Thanh Mộc Ngọc đưa quà tới? Mê Thần cung là nơi nào? Người Thiên Châu có muốn tặng quà cũng không vào được. Ngược lại Cung chủ của Mê Thần cung Thanh Mộc Thạch tặng quà cho Tiêu Lãng? Hơn nữa Thanh Mộc Ngọc nói mấy câu nhảm như trăm năm hảo hợp cái gì...

Hòa Nhi tiểu thư là tiểu nhân vật, Mê Thần cung sẽ không để vào mắt. Dù mọi người có là đồ ngu cũng hiểu vì Tiêu Lãng nên Mê Thần cung mới khách sáo như vậy.

Nhưng... Thế này khách sáo hơi quá.

Đọc truyện chữ Full