- Diệt thế?
Âu Dương Thúy Thúy và Mộc Sơn Quỷ liếc nhau, kinh khủng. Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ biết sắp xảy ra chuyện lớn nhưng không ngờ nghiêm trọng đến tình trạng này.
Thanh Mộc Ngọc không giải thích nhiều, bước nhanh đi hướng Tinh Thần Các, nói với đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ theo cùng:
- Sao Tiêu Lãng không ra? Lần này là tai kiếp chung của Thiên Châu, mọi người nên buông xuống ân oán, cùng nhau ra sức.
Mộc Sơn Quỷ lắc đầu, nói:
- Chúng ta cũng không biết, đã truyền tin mấy lần nhưng Trà Mộc nói hiện tại không liên lạc với Tiêu Lãng được. Tiêu Lãng đang tu luyện trong một thiên điện, dùng cấm chế đóng kín cửa.
Thanh Mộc Ngọc nét mặt sa sầm nói:
- Dẫn đường đi. Lần này Tiêu Lãng phải xuất chiến mới được, có lẽ Tình Đạo của hắn sẽ có tác dụng.
Mộc Sơn Quỷ biết Tiêu Lãng đang tu luyện tại đâu, đi trước dẫn đường. Đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy theo sau, kiềm không được nghi hoặc.
Bọn họ hỏi:
- Đại nhân, rốt cuộc... Xảy ra chuyện gì?
Thanh Mộc Ngọc ngoái đầu liếc đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy, nặng nề thở hắt ra:
- Chắc các ngươi có nghe nói về Vực Ngoại Thiên Ma đi? Vực Ngoại Thiên Ma lại lần nữa tấn công Thiên Châu, sức mạnh công kích lần này cực kỳ lớn.
- Vực Ngoại Thiên Ma?
Đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy ngây ngẩn. Tất nhiên bọn họ có nghe nói qua, không chỉ có họ, cơ bản người Thiên Châu đều nghe tiếng. Nhiều người dùng Vực Ngoại Thiên Ma hù con nít. Nhưng, mọi người đều cho rằng đây là truyền thuyết, căn bản không tồn tại, không ngờ thật sự có Vực Ngoại Thiên Ma tồn tại?
Thanh Mộc Ngọc giải thích rằng:
- Tám vạn năm trước Vực Ngoại Thiên Ma từng tấn công một lần, nhưng khi đó sức mạnh không lớn, cuối cùng không tạo ra nhiều tổn thương. Nhưng võ giả tây hoang vực diện gần như bị giết chết, văn minh bị hủy diệt. Khi đó đỉnh cường giả gần như chết trận.
Âu Dương Thúy Thúy ngộ ra:
- Tây hoang?
Văn minh nguyên thủy của tây hoang lạc hậu, đến bây giờ có nhiều người còn mặc da thú, cầm mâu xương, thực lực khá thấp. Người thường không biết trước kia tây hoang xảy ra chuyện gì, không ngờ là bị Vực Ngoại Thiên Ma hủy đi?
Đi đến cửa thiên điện, Thanh Mộc Ngọc đứng lại, ngoái đầu nhìn mấy đại nhân vật.
Thanh Mộc Ngọc cực kỳ nghiêm túc dặn dò:
- Lần này tất cả cường giả Thiên Châu đều xuất động, toàn bộ hải thú, mãnh thú bị Vọng Nguyệt các chủ điều động, địa điểm chiến đấu sẽ ở trong thế lực Diệt Hồn Điện. Ta mặc kệ trước kia các ngươi có ân oán với ai, hoặc mãnh thú, hải thú. Không được hại nhau, một khi phát hiện sẽ không tha!
Thanh Mộc Ngọc nói xong đi vào thiên điện. Mọi người hai mặt nhìn nhau, không phải ví bị Thanh Mộc Ngọc chấn nhiếp mà là vì một câu trong lời của gã.
Tất cả hải thú, mãnh thú bị Vọng Nguyệt các chủ điều động?
Mãnh thú và hải thú bạo động, mấy đại nhân vật đều biết chuyện này, chính bọn họ ra lệnh tất cả thành trì đóng kín. Không ngờ mãnh thú, hải thú do cường giả Bán Thần cảnh Vọng Nguyệt Hồ điều động, không lẽ gã cũng tu luyện Tình Đạo? Nhưng dù là Tình Đạo thì làm sao có thể trước tiên điều động tất cả mãnh thú, hải thú? Đây là đại thần thông gì?
Âu Dương Thúy Thúy chợt nhớ ra cái gì, kinh kêu:
- Thì ra là vậy!
Âu Dương Thúy Thúy thấy mọi người đưa mắt nhìn mình thì thở hắt ra, nhỏ giọng nói:
- Ta từng lật xem bí sử trong gia tộc. Tổ tiên Hồng Đế để lại một quyển bút ký có nói: vị cường giả Bán Thần cảnh dưới đáy Vọng Nguyệt hồ đã tồn tại từ khi tổ tiên Hồng Đế chưa trở thành Đông Phương Hồng Đậu.
Mọi người con ngươi co rút. Hồng Đế đã chết mấy vạn năm, thế chẳng phải là Vọng Nguyệt Hồ cũng sống mấy vạn năm? Dù là cường giả Bán Thần cảnh cũng tuyệt đối không có khả năng sống lâu như vậy đi? Bọn họ biết rõ thế giới này không có ai càng mạnh hơn cường giả Bán Thần cảnh, giờ kết hợp với tình huống hiện tại, mọi người đoán một khả năng.
Vọng Nguyệt Hồ không phải con người mà là con... Thú.
Chỉ có mãnh thú, hải thú mới sống lâu như vậy, chỉ có thú hoàng cường đại mới có thể ra lệnh cho mãnh thú, hải thú. Thú hoàng có thực lực đến Bán Thần cảnh thì cường đến cỡ nào?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong thiên điện phát ra tiếng cửa nổ hấp dẫn mọi người chú ý. Đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy không nghĩ nhiều, vội vàng đi vào, phát hiện cấm chế mở đại môn đã bị Thanh Mộc Ngọc một đấm đánh mở.
Ngoài cửa lớn có cơ quan, trước kia đám người ấn cơ quan thì Tiêu Lãng sẽ phát hiện, đi ra ngay. Lần này không cần, Thanh Mộc Ngọc chờ mất kiên nhẫn, trực tiếp đánh mở.
Thanh Mộc Ngọc, Trà Mộc đi vào, đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy nhìn vào trong thấy Tiêu Lãng vẫn đang khoanh chân ngồi, dường như nhập định, tiếng động lớn như vậy mà không đánh thức hắn được?
- A?
Thanh Mộc Ngọc liếc sơ, sắc mặt âm trầm, lắc đầu, nói:
- Không ngờ đúng lúc Tiêu Lãng độ tâm ma, linh hồn không có trong thân thể.
Trà Mộc giật mình kêu lên:
- Tâm ma?
Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ biến sắc mặt, bọn họ biết đây là tâm ma lần thứ sáu của Tiêu Lãng. Tâm ma lần thứ sáu cực kỳ khủng bố, Tiêu Lãng không nói tiếng nào âm thầm độ tâm ma?
Tâm ma lần thứ sáu khủng bố cỡ nào không cần nói cũng biết. Trong lịch sử chỉ có bốn, năm người tu luyện đến chiến kỹ Thiên Ma luyện thể đệ lục trọng, chết tại tâm ma lần thứ sáu này.
Thanh Mộc Ngọc xoay người rời đi:
- Đi đi.
Thanh Mộc Ngọc ra khỏi thiên điện, nói với Trà Mộc:
- Nếu Tiêu Lãng may mắn độ qua tâm ma lần này thì kêu hắn lập tức chạy đến Tây Lương sơn, tận cùng phía tây của tây hoang. Còn nếu không độ qua thì... Nén bi thương đi.
Thanh Mộc Ngọc vung tay lên:
- Đi!
Thanh Mộc Ngọc dẫn mọi người rời đi, cất bước hướng tây hoang. Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy dặn dò hai câu, kêu Trà Mộc đóng kín thiên điện lại, không ai được phép quấy rầy. Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy ôm lo lắng, u sầu rời đi.
Cường giả các thành trì đều truyền tống đến. Đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy có dặn mở ra hết toàn bộ siêu cấp truyền tống trận, tùy ý truyền tống, thế nên đám võ giả mới đến nhanh như vậy.
Linh thức của Thanh Mộc Ngọc tỏa định Trà Mộc, sai gã sắp xếp cho những người tới sau. Đợi mọi người đều tụ tập đông đủ lập tức khiến bọn họ đi Tây Lương sơn ở tây hoang. Thanh Mộc Ngọc dặn xong dẫn mấy trăm vạn cường giả từ Nhân Hoàng cảnh ngũ trọng trở lên nhanh chóng bay hướng tây hoang.
Trên đường đi, Âu Dương Thúy Thúy hỏi thăm Thanh Mộc Ngọc:
- Đại nhân! Vực Ngoại Thiên Ma là loại quái vật gì? Chúng ta cần chuẩn bị những thứ gì?
Nếu sắp đánh nhau, cuộc chiến liên quan đến sinh tồn của toàn bộ sinh mạng Thiên Châu thì phải trước tiên hiểu kẻ thù, nghĩ cách trấn áp, giết chết.
Thanh Mộc Ngọc phất tay nói:
- Vực Ngoại Thiên Ma chui ra từ một u cốc tây hoang, trăm vạn dặm quanh u cốc đều bị các tiền bối dựng một đại trận. Bây giờ đại trận bị phá hủy, nếu không phải ma tướng tây hoang đến khá nhiều và đột ngột thì đã không sử dụng các ngươi. Phụ thân và nhóm điện chủ Diệt Hồn Điện đang hết sức ổn định đại trận, tránh cho Vực Ngoại Thiên Ma chạy ra. Nếu đại trận hoàn toàn bị phá hư sẽ là tai kiếp của Thiên Châu. Nhiệm vụ của các ngươi là vào chiến trường Thiên Ma giết Vực Ngoại Thiên Ma, càng giết nhiều thì áp lực càng nhỏ cho phụ thân và chúng ta. Chỉ cần đại trận ổn định, chờ chúng ta rảnh rang là có thể thanh trừ hết Vực Ngoại Thiên Ma, lại phong ấn u cốc. Còn làm sao giết Vực Ngoại Thiên Ma thì... Các ngươi đến chiến trường Thiên Ma liền biết.
Các Chí Tôn Thiên Đế tim run lên. Đám người Thanh Mộc Thạch, cung chủ của Mê Thần Cung cũng không thể ra tay? Ngay cả Thanh Mộc Ngọc phải đi ổn định đại trận? Vực Ngoại Thiên Ma khủng bố như vậy sao? Xem ra lần này nhiều cường giả đi nhưng không bao nhiêu người sống sót.