TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Giả Vi Vương
Chương 917: Ma Tuyết điện hạ

Tiêu Lãng từng thấy nữ Thiên Ma Vương, ngực to mông tròn, hai trái đào to đến làm một con bò ngộp thở. Nhưng Tiêu Lãng chưa từng thấy nữ Thiên Ma Vương vừa giống nữ nhân nhân loại mà còn đẹp như vậy, càng chưa từng thấy Vực Ngoại Thiên Ma mặc y phục.

Một điều nữa là tuy Thiên Ma Vương có bề ngoài giống nhân loại nhưng không có con ngươi. Nữ Thiên Ma Vương này có con ngươi sắc ám kim, con mắt trên đầu nhắm lại. Nếu chỗ này không phải vực diện Thiên Ma thì Tiêu Lãng đã cho rằng nữ Thiên Ma Vương chỉ là một thiếu nữ xinh đẹp.

Nữ Thiên Ma Vương mặc trang phục màu đen đuôi én, mái tóc đen mướt như lụa, trong mắt như ẩn chứa trời đêm, làm lưng Tiêu Lãng lạnh toát. Bởi vì Tiêu Lãng cảm giác đôi mắt kia nhìn thấu mọi bí mật của hắn. Tiêu Lãng như tên ăn mày không mảnh vải che thân đi trên đường lớn, cực kỳ khó chịu.

Thiên Ma Vương kéo ngược Tiêu Lãng đến đây vứt hắn trên mặt đất, hành đại lễ quỳ rạp xuống, đầu sát đất, còn hôn giày nữ Thiên Ma Vương.

Thiên Ma Vương xì xào bẩm báo với nữ Thiên Ma Vương:

- Cách ly a tư đạt cô đô...

Nữ Thiên Ma Vương hờ hững phất tay. Tiêu Lãng thấy đôi tay trắng như ngọc, thuôn dài, xinh đẹp. Toàn thân Tiêu Lãng bị trói không thể vận chuyển chiến kỹ Thiên Ma nên chỉ có thể nằm nghiêng trên mặt đất.

Thật ra Tiêu Lãng có thể phóng chữ tình, kêu gọi Tu Di Giới nhưng hắn không dám lỗ mãng. Không đến phút cuối cùng thì Tiêu Lãng không dám liều mạng. Nơi này có nhiều Thiên Ma Vương như vậy, sơ sẩy một cái là hắn sẽ chết không có chỗ chôn

Sột soạt!

Nữ Thiên Ma Vương chậm rãi đi đến, đôi chân dài xinh đẹp xuất hiện trước mặt Tiêu Lãng. Tiêu Lãng nằm nghiêng, không dám nhúc nhích nên không thể thấy mặt của nữ Thiên Ma Vương. Tiêu Lãng cảm giác nữ Thiên Ma Vương đứng ở trước đầu mình, từ trên cao nhìn xuống mình.

Nữ Thiên Ma Vương không giết hắn ngay khiến Tiêu Lãng nhìn thấy cơ hội sống sót, lòng dâng lên khát vọng cầu sinh. Cho nên dù nữ Thiên Ma Vương từ trên cao nhìn xuống khiến Tiêu Lãng thấy cực kỳ nhục nhã nhưng trong lòng hắn vẫn bình tĩnh như gương, phòng ngừa bị nữ Thiên Ma Vương nhìn lén bí mật trong linh hồn.

Nữ Thiên Ma Vương nhìn thật lâu, khoảng nửa nén nhang sau đó mới ngồi xổm xuống để Tiêu Lãng thấy mặt. Đôi mắt nữ Thiên Ma Vương lạnh băng nhìn vào mắt Tiêu Lãng. Khi Tiêu Lãng kiềm không được định tìm cách ra tay thì nữ Thiên Ma Vương hé mở đôi môi hồng.

Nữ Thiên Ma Vương lên tiếng:

- Người Thiên Châu, tên của ngươi là gì?

Thân thể, bao gồm linh hồn của Tiêu Lãng khẽ run lên. Nữ Thiên Ma Vương này không chỉ nhìn thấu thân phận của hắn mà còn biết... Nói tiếng Thiên Châu?

Chủng tộc khác nhau làm sao biết ngôn ngữ của đối phương? Không lẽ Thiên Ma Vương đó thật ra là nhân loại Thiên Châu?

Tiêu Lãng mừng như điên, giãy dụa ngẩng đầu nhìn nữ Thiên Ma Vương nhưng chỉ thấy một bàn tay trắng nõn đập mạnh xuống đầu hắn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đầu Tiêu Lãng bị đập xuống đất, thảm lông trắng bị đâm thủng. Lực lượng bàn tay này cực kỳ mạnh, lực phòng ngự cơ thể của Tiêu Lãng cường đại thế nhưng bị một chưởng nhẹ nhàng, không ẩn chứa năng lượng gì làm hắn thấy đầu đau nhức, choáng váng ù tai.

Đầu Tiêu Lãng bị người túm ra. Mặt nữ Thiên Ma Vương không chút thay đổi.

Nữ Thiên Ma Vương lại lạnh lùng hỏi:

- Người Thiên Châu, tên của ngươi là gì?

Tiêu Lãng phun ra bùn đất, lắc đầu, chua xót nói:

- Tiêu Lãng.

Nữ Thiên Ma Vương lại mở miệng hỏi:

- Ngươi đến vực diện Thiên Ma có mục đích gì?

Giờ phút này, Tiêu Lãng xác định trăm phần trăm nữ Thiên Ma Vương không phải là người Thiên Châu. Đây là một Thiên Ma Vương thật sự, nếu Tiêu Lãng dám ăn nói bỗ bã hoặc có hành động gì là sẽ bị giết ngay.

Tiêu Lãng ngoan ngoãn đáp:

- Ta bị người truy sát, vô tình rớt xuống u cốc, kết quả đến nơi này.

Khi Tiêu Lãng nói chuyện, nữ Thiên Ma Vương luôn nhìn chằm chằm vào mắt hắn như đang quan sát cóp hải nói dối không.

Nữ Thiên Ma Vương im lặng giây lát sau kinh ngạc kêu lên:

- Sao ngươi có thể biến thành Thiên Ma? Tại sao trong thân thể của ngươi có năng lượng, hơi thở Thiên Ma chúng ta?

Khi nữ Thiên Ma Vương nói câun ày thì mắt lạnh hơn, cho Tiêu Lãng cảm giác nếu hắn dám nói dối thì giây tiếp theo sẽ bị giết chết.

Tiêu Lãng khựng lại. Một bàn tay xinh đẹp lại vỗ xuống, đập đầu hắn xuống đất, nguyên cái đầu lún vào.

- Phi!

Tiêu Lãng phun ra đất bùn, trong lòng cực kỳ tức giận. Nếu không phải trong lòng Tiêu Lãng có ước mơ xa vời trốn trở về Thiên Châu thì hắn đã dùng mọi cách liều mạng rồi.

Tiêu Lãng hít sâu, trầm giọng nói:

- Biến thành Thiên Ma là bởi vì ta học một loại chiến kỹ tên là chiến kỹ Thiên Ma, được sáng tạo ra căn cứ theo Thiên Ma các ngươi. Sau khi tu luyện trong người sẽ co năng lượng, hơi thở của Thiên Ma.

Câu nói này nửa thật nửa giả, có được năng lượng giống như Vực Ngoại Thiên Ma đúng là bởi vì chiến kỹ Thiên Ma, còn một chút hơi thở Vực Ngoại Thiên Ma trên người Tiêu Lãng là bởi vì thảo đằng thần hồn màu lam.

Lúc tai kiếp Vực Ngoại Thiên Ma, thảo đằng thần hồn màu lam cắn nuốt năng lượng Vực Ngoại Thiên Ma để tiến hóa. Sau này thảo đằng thần hồn màu lam không nuốt nữa, chuyển đổi năng lượng đó cho Tiêu Lãng, hắn cũng vì mớ năng lượng đó mà nhanh chóng biến cường, chỉ để lại chút hơi thở Vực Ngoại Thiên Ma trong người, không quá rõ ràng.

Mắt nữ Thiên Ma Vương lóe tia nhớ lại, trầm giọng hỏi:

- Có phải ngươi học chiến kỹ Thiên Ma từ một nữ nhân không?

Quả nhiên Thiên Ma Đại Đế có đến vực diện Thiên Ma.

Trong lòng Tiêu Lãng kích động, mặt ngoài làm bộ kinh ngạc hỏi:

- Sao ngươi biết?

- Hừ!

Nữ Thiên Ma Vương đứng dậy, lạnh lùng nói:

- Mấy vạn năm trước Thiên Châu các ngươi có một nữ nhân biến thành Thiên Ma muốn trà trộn vào vực diện của chúng ta. Mới đầu bị nàng lừa dối, ẩn núp đi, sau này bị Thiên Ma Thần đại nhân phát hiện. Thiên Ma Thần đại nhân sợ Thiên Châu vực diện các ngươi có người tiếp tục lẻn vào nên cố ý để lại một Thiên Ma Tinh gần lối vào vực diện này, nếu không thì đã bị lũ tạp chủng các ngươi xâm nhập rồi.

- Thiên Ma Tinh?

Tiêu Lãng thầm than xui, hèn chi hắn mới xuất hiện liền bị bắt ngay, hóa ra cường giả Đại Đế vực diện Thiên Ma để lại pháp bảo. Nhưng Tiêu Lãng thầm nghi ngờ, tại sao nữ Thiên Ma Vương này không giết hắn mà còn nói nhiều như vậy? Nữ Thiên Ma Vương học tiếng Thiên Châu từ đâu?

Nữ Thiên Ma Vương im lặng thật lâu sau lại lạnh lùng hỏi:

- Ngươi Thiên Châu, ngươi... Có cách nào khiến hơi thở tộc Vực Ngoại Thiên Ma trong người của ngươi đậm đặc hơn chút không?

Tiêu Lãng ngạc nhiên, không hiểu ý của nữ Thiên Ma Vương. Nhưng khi Tiêu Lãng thấy mắt nữ Thiên Ma Vương lóe tia sáng lạnh, sát ý xẹt qua liền biết câu trả lời không làm nàng vừa ý thì hắn sẽ bỏ mạng sa trường.

Tiêu Lãng nghĩ đến thảo đằng thần hồn màu lam lập tức gật đầu, nói:

- Có cách này, nhưng ta không nắm chắc lắm, hơn nữa cần ài điều kiện.

- Tốt!

Mắt nữ Thiên Ma Vương sáng lên, không ngờ nàng nở nụ cười làm da đầu Tiêu Lãng tê rần.

Nữ Thiên Ma Vương cười nhìn Tiêu Lãng, nói:

- Người Thiên Châu, hãy nghe đây, bản vương tên là Ma Tuyết điện hạ, là đại thống lĩnh thuộc hạ của Ma Cuồng Đại Thần tây bộ vực diện Thiên Ma. Vực diện lớn nhỏ trong phạm vi này đều do phụ hoàng của ta thống lĩnh. Tóm lại chỉ cần bản điện hạ nguyện ý thì ta có thể thần không biết quỷ không hay thả ngươi rời đi, đương nhiên với điều kiện là... Ngươi làm giúp bản điện hạ một chuyện, giết một người.

Mắt Tiêu Lãng sáng rỡ. Nữ Thiên Ma Vương không giết Tiêu Lãng ngay quả nhiên là có điều lợi dụng! Khát vọng cầu sinh bùng cháy trong lòng Tiêu Lãng. Chỉ cần có thể sống, đừng nói là giết một người, dù giết hết Vực Ngoại Thiên Ma trong vực diện Thiên Ma này thì Tiêu Lãng cũng không tiếc.

Đọc truyện chữ Full