Tuy rằng tình hình vô cùng gay go, nhưng Tiêu Lãng không phải là người dễ dàng từ bỏ như vậy. Cho nên giờ phút này tuy rằng toàn thân đều đau đớn giống như bị tê liệt, nhưng trên mặt hắn không hoàn toàn biểu lộ ra. Trái lại hắn lộ vẻ trào phúng đảo qua trên mặt thành chủ Liệt Hỏa Thành. Tiếp đó mắt hắn lại đảo qua mấy cường giả Thần Tổ còn lại. Lúc này hắn mới phun ra một búng máu nói:
- Hoàn Nhan gia tiếp đãi khách như thế này sao? Gian tế? Hoàn Nhan gia các ngươi thường xuyên có gian tế sao? Cũng không cần chứng thực một chút liền động thủ? Đi mời tiểu thư Nhược Thủy tới đây, như vậy ta có phải là gian tế hay không, không phải sẽ rõ ràng sao? Các ngươi có gan lập tức giết chúng ta, xem tộc trưởng nhà ta có đòi lão tổ tông các ngươi giải thích hay không? Giết đi? Đồ rác rưởi, tại sao không động thủ?
Sự trấn tĩnh và tùy tiện của Tiêu Lãng đã thành công khiến mọi người khiếp sợ. Nếu như là gian tế, bị trọng thương bị bắt còn trấn định được như vậy sao? Tiểu tử này mới chưa đầy ba mươi tuổi, thậm chí còn không phải là thần thể. Khi đối mặt với một đám Thần Tổ, hắn lại can đảm như vậy, chẳng lẽ đúng là từ đại gia tộc đến?
Thành chủ Liệt Hỏa Thành cũng do dự. Khi hắn vừa nhìn thấy lệnh bài kia, suy nghĩ đầu tiên của hắn chính là tiểu thiếu gia kia. Bởi vì toàn Hoàn Nhan gia đúng là không có mấy lệnh bài như vậy. Lệnh bài trong tay hắn có đẳng cấp tương tự, nhưng vẻ ngoài lại hoàn toàn khác. Chỉ có con cháu trực hệ của Hoàn Nhan gia mới có thể có lệnh bài như vậy.
Tiểu thư Hoàn Nhan không thể nào dễ dàng đưa lệnh bài cho người khác. Như vậy chỉ có một lời giải thích duy nhất, Tiêu Lãng chính là nghiệt chủng kia. Cho nên hắn vừa thấy mặt đã sai người động thủ.
Nhưng trên tin tức truyền đến có nói, tiểu thiếu gia kia mới mười bốn, mười lăm tuổi, còn là Đại Thần trung kỳ. Tiêu Lãng còn không phải là thần thể, thần thức hắn quét qua cũng không thấy có đặc điểm riêng của huyết mạch Hoàn Nhan gia. Điều này khiến hắn cảm thấy rất mơ hồ.
Lẽ nào lệnh bài kia đúng là của Hoàn Nhan Nhược Thủy?
Tiêu Lãng nhìn thấy rõ ánh mắt của mọi người. Hắn thầm cảm thấy hăng hái hơn. Hắn lại mở miệng nói:
- Tiểu thư Nhược Thủy đi vực diện Hồng Ngư có được một thời gian đúng không? Giờ phút này tất nhiên đang ở Hoàn Nhan Thành? Các ngươi có thể truyền tin cho nàng. Ta cảnh cáo một lần cuối cùng. Lập tức thả ta ra, đồng thời bồi thường và xin lỗi. Bằng không chuyện hôm nay... ta sẽ không để yên!
Mấy Thần Tổ liếc mắt nhìn nhau, hoàn toàn khiếp sợ!
Bởi vì chuyện Hoàn Nhan Nhược Thủy đi vực diện Hồng Ngư tuần tra rất bí mật. Người bình thường không thể biết được!
Ngay lập tức một Thần Tổ truyền âm cho thành chủ Liệt Hỏa Thành nói:
- Thành chủ đại nhân, người xem có phải là hiểu lầm hay không? Trước tiên vẫn nên trị thương cho hắn đã. Cho dù là gian tế, hẳn là tiểu thư sắp trở lại chứ? Đến lúc đó xác nhận xong lại giết cũng không muộn?
- Được rồi! Trước tiên mang hắn về đã...
Thành chủ Liệt Hỏa Thành do dự một hồi, chuẩn bị sai người ta đi cầu chứng cứ một phen sau đó mới quyết định tiếp. Nếu quả thật đúng là quý khách, hắn giết rồi, sợ là đầu sẽ rơi xuống.
Thời điểm hắn đang chuẩn bị sai người ta chữa thương cho Tiêu Lãng, một truyền âm lại làm cho sắc mặt hắn lập tức thay đổi:
- Đại nhân, tiểu nhân tìm được một đệ tử trong tộc sử dụng truyền tống trận đi Hoàn Nhan Thành. Hắn không sử dụng lệnh bài, mà dùng tử thánh thạch...
Điệu hổ ly sơn, lệnh bài thật sự là của tiểu thiếu gia kia!
- Vô liêm sỉ!
Trong nháy mắt thành chủ Liệt Hỏa Thành đã nghĩ thông suốt chuyện. Sát khí trên người hắn tuôn ra, lấy tốc độ nhanh nhất bắn nhanh vào trong thành. Trong miệng hắn bắt đầu rống lên:
- Có gian tế, tất cả truyền tống trận ngừng truyền tống!
- Ừm?
Mấy cường giả Thần Tổ còn lại ngẩn người ra, không rõ đã xảy ra chuyện gì, khiến thành chủ Liệt Hỏa Thành nổi giận như vậy? Thân thể bọn họ vội vàng lóe lên đuổi theo sau.
- Hai vị đại nhân, đắc tội trước!
Hai Thần Quân nắm lấy hai người Tiêu Lãng cũng bay vào trong thành. Tiêu Lãng và Độc Long liếc mắt nhìn nhau nở nụ cười khổ.
- Xem ra tiểu thiếu gia đã bại lộ hành tung. Nếu như tiểu thiếu gia chết, bọn họ cũng không sống nổi...
Thành chủ Liệt Hỏa Thành gầm lên giận dữ, khiến Tượng Nha Thành vì vậy mà chấn động. Rất nhiều hộ vệ lập tức đóng truyền tống trận lại. Nhưng một truyền tống trận truyền tống đi Hoàn Nhan Thành đã sáng lên, căn bản không kịp đóng lại. Trong truyền tống trận có bốn người, chính là đám người tiểu thiếu gia.
Vèo!
Một ánh lửa từ cửa thành phía tây sáng lên. Hóa thành đó là tàn ảnh đánh vào truyền tống trận trên quảng trường gần đó.
Ầm!
Mặt đất phía gần quảng trường kia nhất thời bị nổ tung tạo thành một hố sâu. Đất đá bắn ra bốn phía khiến rất nhiều hộ vệ canh phòng gần đó bị hất bay ra ngoài. Hào quang của bảy, tám truyền tống trận gần đó đều trở nên ảm đạm. Thành chủ Liệt Hỏa Thành vì ngăn cản tiểu thiếu gia truyền tống, lại không tiếc phá hủy co quan của trận tống trận.
Vù!
Cơ quan của truyền tống trận bị hủy. Truyền tống bị cắt đứt. Đám người tiểu thiếu gia bị không gian vặn vẹo, xương vỡ vụn, thổ huyết bay ngược ra, đập vào cột lớn phía xa. Một đám người trên quảng trường chấn động.
Bốn người này, mạnh nhất chỉ là Đại Thần đỉnh phong. Cần gì phải làm như vậy sao? Cho dù bọn họ đi tới Hoàn Nhan Thành còn có thể trốn được sao? Cơ quan truyền tống trận lại vô cùng quý hiếm.
- Giết bốn gian tế này!
Thân thể thành chủ Liệt Hỏa Thành còn chưa tới, tiếng quát lớn của hắn đã vang lên. Thần thức của hắn đã sớm quét qua, phát hiện trên người tiểu thiếu gia rất nồng đậm huyết mạch độc nhất của Hoàn Nhan gia, tuyệt đối là con cháu trực hệ nhất. Hoàn Nhan gia không có nhiều con cháu trực hệ. Hắn lại hoàn toàn không quen biết người này. Như vậy thân phận đã vô cùng rõ ràng.
Vèo!
Bốn hộ vệ Thần Quân trên quảng trường, thân thể lập tức bắn mạnh tới. Tại Tượng Nha Thành, mệnh lệnh của thành chủ Liệt Hỏa Thành chính là thánh chỉ. Những võ giả cấp bậc như bọn họ đương nhiên sẽ thực hiện không chút do dự. Chỉ có điều bốn người không thể phóng năng lượng ra ngoài, rất sợ sẽ phá hủy truyền tống trận. Bọn họ chỉ lấy ra bốn chiến đao, chém về phía bốn người tiểu thiếu gia.
- Chờ một chút!
Một tiếng quát lớn vang lên phía sau thành chủ Liệt Hỏa Thành. Đó là một cường giả Thần Tổ trong thành.
Nếu như thành chủ Liệt Hỏa Thành có thể tra xét được huyết mạch trên người tiểu thiếu gia, bọn họ tất nhiên cũng có thể tra xét được. Huyết mạch gia tộc nồng đậm như vậy, sao có thể giết lung tung được?
- Giết! Tất cả hậu quả ta gánh chịu!
Thành chủ Liệt Hỏa Thành nổi giận bắn mạnh đến. Tiếng truyền âm vang lên ở trong đầu bốn hộ vệ. Thân phận của tiểu thiếu gia đã bị hoài nghi. Kế sách hiện tại chính là giết trước nói sau. Bằng không sẽ để lại mầm họa vô cùng lớn.
Chỉ có điều hắn vẫn không dám tự mình động thủ. Dù sao xung quanh đây cũng có nhiều người nhìn như vậy. Sau khi lão tổ tông xuất quan điều tra, hắn chắc chắn sẽ phải chết. Còn gánh chịu hậu quả chỉ là lời nói xuông. Đến lúc đó giết chết bốn người này, người chết không thể đối chứng. Hắn nhiều nhất chỉ bị tội sơ suất trong việc quản lý thủ hạ, tội không đáng chết.
Thân thể bốn hộ vệ dừng ở giữa không trung, có chút mơ hồ. Chỉ có điều cuối cùng bọn họ vẫn khiếp sợ trước thần uy của thành chủ Liệt Hỏa Thành, trường đao cắt phá trời cao rời đi, tiếp tục chém xuống đám người tiểu thiếu gia.
- Xong rồi.
Hai người Tiêu Lãng bị hai Thần Quân áp tải phía xa nhìn thấy tình hình bên này, thở dài...
Vù!
Vào thời khắc này, một truyền tống trận bên cạnh không bị phá hủy đột ngột sáng lên. Bóng người trong truyền tống trận còn chưa hiện ra, một khí tức khổng lồ đã bao phủ toàn quảng trường. Khí tức này khủng bố đến cực điểm. Ngoại trừ cường giả Thần Tổ ra, mọi người đều không thể động đậy.
Bốn đao quang chỉ còn cách tiểu thiếu gia một mét, nhưng dù thế nào cũng không thể chém xuống được nữa...
- Xong rồi...
Thân thể thành chủ Liệt Hỏa Thành dừng lại, nhìn trong truyền tống trận chậm rãi ngưng tụ ra ba thân ảnh, cũng thốt lên một tiếng. Ánh mắt hắn bỗng nhiên nhìn về phía Tiêu Lãng, sát khí trùng thiên chuyển về phía hắn. Nếu không giết nổi tiểu thiếu gia, hắn chỉ có thể nổi giận bay về phía sau, một trảo chụp vào Tiêu Lãng, chuẩn bị giết hắn và Độc Long trút giận.
- Hoàn Nhan Liệt Hỏa, ngươi dám động tới hắn, ta bảo đảm 13 ngàn người mạch các ngươi sẽ chết không có chỗ chôn.
Hào quang của truyền tống trận yếu đi, một nữ tử mỹ lệ khiến người ta nghẹt thở đi ra. Giọng nói thánh thót uyển chuyển của nàng vang vọng khắp quảng trường.
Hoàn Nhan Nhược Thủy!