TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Giả Vi Vương
Chương 1122: Mắt và tai

Rõ ràng Hàn Liễu luôn làm ký hiệu trên đường đi, gã dẫn mọi người quẹ trái rẽ phải chỉ nửa canh giờ sau đã ra khỏi sơn mạch. Trước mắt là một mảnh hoang dã, xa xa thấy có rất nhiều võ giả đang chiến đấu.

- Qua bên kia!

Hàn Liễu dọc theo sơn mạch chạy hướng bên trái. Đám người Tiêu Lãng không ngừng lại. Thần thức của Tiêu Lãng thăm dò phát hiện phía trước có mấy trăm người đang chiến đấu, là võ giả của Thần Vực và Ma Vực. Bốn phía có vài thổ lang hoang thú ẩn nấp trong đống đất, bụi cỏ lùm cây, hình như muốn hôi của.

Hiên Viên Thiên Minh ngầm báo tin:

- Đừng nhìn, là người của Phó gia, bọn họ không chết.

Tiêu Lãng nhướng mày. Tiêu Lãng nhớ có một Chí Cao Thần tên là Phó Ngọc Quần, không lẽ là hậu đại của Chí Cao Thần?

Hiên Viên Thiên Minh ngoái đầu lại, gật đầu. Tiêu Lãng k odám nhìn nữa. Hậu đại Chí Cao Thần gần như ai nấy rất kiêu ngạo, tốt nhất đừng dính dáng vào. Nếu lỡ như bọn họ cầu cứu, ngươi không hỗ trợ thì không được, mà giúp cũng không xong.

Đám người Tiêu Lãng, Hàn Liễu đi đường vòng rón rén vào một rừng rậm lớn bên trái. Đám người Tiêu Lãng, Hàn Liễu đi sâu vào rừng, mặt ủ mày chau. Trong rừng rậm có vô số thổ lang hoang thú, thực lực không cao, chỉ cỡ Thần Quân cảnh cảnh, cái đầu chỉ lớn hơn đầu người một chút. Vấn đề là có quá nhiều, và dường như chúng thích ức trọng lực Quỷ Tà vực diện nên tốc độ cực nhanh.

Bùm!

Hiên Viên Thiên Tâm tùy tay vung một chưởng đánh bay mấy chục con Thổ Lang.

Hiên Viên Thiên Tâm nói với Hàn Liễu:

- Không bằng lui ra ngoài đi? Bị mấy con súc sinh này dây dưa nếu gặp võ giả tập kích thì rắc rối.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Một đống Thổ Lang bị đánh văng. Hàn Liễu thấy nhức đầu. Phương xa liên tục có Thổ Lang chạy tới, thần thức thăm dò sơ cỡ mấy vạn con, ai biết còn có bao nhiêu nữa? Nếu cứ giết chết Thổ Lang kiểu này, bị người đánh lén thì thật rắc rối.

Tiêu Lãng bỗng cười gian nói:

- Không cần, Thiên Tâm đại ca đã quên ta cảm ngộ thiên đạo gì sao?

Hiên Viên Thiên Minh vỗ đầu, kinh kêu:

- Tiểu tử này cảm ngộ Tình Đạo có thể thuần hóa vạn thú!

Trước kia Hiên Viên Thiên Vũ cảm ngộ Tình Đạo nhưng đã qua quá lâu, trong phút chốc mọi người không nghĩ ra.

Hiên Viên Thiên Tâm hiểu ra, mừng rỡ nói:

- Mau, mau, Tiêu Lãng hãy mau thuần hóa! Đây là vô số tai mắt! Có những con Thổ Lang này thì khả năng chúng ta tìm được Linh Manh Điểu càng cao một phần.

Tiêu Lãng cũng nghĩ như vậy, vô số chữ tình bảy sắc rít gào bay ra khỏi người hắn chui vào trong đầu Thổ Lang. Một đống Thổ Lang bị thuần hóa ngay lập tức.

Đám người Hàn gia vẻ mặt thổn thức:

- Đây là Tình Đạo, một trong mười thiên đạo chí cao trong truyền thuyết sao? Quả nhiên kỳ lạ.

Tiêu Lãng xông lên trước, Thổ Lang bị thuần hóa tản ra bốn phương tám hướng, trở thành tai và mắt của Tiêu Lãng.

Một đường chạy đi, Thổ Lang vô cùng vô tận. Chỉ nửa canh giờ mà Tiêu Lãng đã thuần hóa hàng trăm vạn con Thổ Lang. Sâu trong rừng rậm vẫn còn vô số Thổ Lang vọt hướng bên này.

Tiêu Lãng ngoái đầu hỏi Hàn Liễu:

- Hồng sơn mạch ở bên nào?

Hàn Liễu chỉ bên phải. Tiêu Lãng mang theo đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương, Hàn Liễu chạy nhanh tới trước.

Rất nhanh, đám người Tiêu Lãng, Hàn Liễu ra khỏi rừng rậm. Nhưng Tiêu Lãng không hướng tới bên ngoài hoang dã mà men theo bìa rừng thẳng tới trước. Thổ Lang nho nhỏ tản bốn phương tám hướng dò xét.

- Đi đường vòng, bên kia có cường giả Ma Vực ẩn núp!

Chạy một lúc rồi Tiêu Lãng bỗng chuyển hướng chạy sâu vào rừng. Giờ phút này, dường như Tiêu Lãng trở thành thủ lĩnh của đội. Thổ Lang dễ dàng điều tra khoảng cách mấy vạn dặm, dùng tốt hơn thần thức nhiều.

Hiên Viên Thiên Cương mừng rỡ nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Tiêu Lãng thật lợi hại!

Có Tiêu Lãng ở thì khả năng gặp nguy hiểm giảm thấp nhiều. Có thần thức của ai dò xét được mấy vạn dặm? Dù có võ giả linh hồn đạt đến đỉnh Thần Tổ cảnh thì tối đa đến mấy chục vạn thước là quá giỏi rồi.

Tiêu Lãng mang theo Hiên Viên Thiên Minh, Hàn Liễu đi vòng vòng trong rừng sâu, lại thuần hóa mấy chục vạn Thổ Lang, chạy hướng Hàn Liễu chỉ định.

Lại chạy nửa canh giờ, Hàn Liễu chỉ phía xa hét to:

- Chính là ở đó, Hồng sơn mạch ở bên kia! Mới rồi chúng ta tại đó bị yêu tộc truy sát. Mọi người cẩn thận, bên đó có rất nhiều võ giả, Tu La gia và tộc Tử Mị Đằng ở bên kia, không biết bọn họ đã chiếm được Linh Manh Điểu chưa?

Hiên Viên Thiên Tâm thăm dò, quả nhiên phát hiện một sơn mạch lớn, đất đá có màu đỏ, hèn chi Hàn Liễu gọi là Hồng sơn mạch.

Tiêu Lãng cảm thán rằng:

- Đúng là có rất nhiều người, thật nhiều cường giả Ma Vực, yêu tộc.

Thổ Lang của Tiêu Lãng sớm đến gần Hồng sơn mạch, có nhiều Thổ Lang đã bị giết. Đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương, Hàn Liễu đưa mắt nhìn Tiêu Lãng. Tiêu Lãng dò xét một lúc, mắt sáng lấp lánh lao hướng bên trái.

Tiêu Lãng hét to:

- Bên này chỉ có một nhóm nhỏ, là võ giả yêu tộc, mọi người chuẩn bị chiến đấu giết vào!

Tiêu Lãng lên tiếng. Đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương cực kỳ tin tưởng hắn, lập tức cùng xông tới trước. Người Hàn gia do dự một chút, cũng đi theo.

Chạy chốc lát sau Tiêu Lãng bỗng nhiên tăng tốc lao ra rừng rậm xông hướng một hang động đằng trước.

Vù vù vù vù vù!

Tiêu Lãng ở giữa không trung, thủ ấn bảy sắc nho nhỏ đánh vào cửa hang bên trái phương xa.

Tiêu Lãng quát với Hiên Viên Thiên Tâm:

- Thiên Tâm đại ca, công kích đi, đánh sụp cửa hang này, mười mấy võ giả của Ma Vực bên trong sắp đi ra.

- Biết!

Hiên Viên Thiên Tâm kêu gọi, mấy người cùng phóng ra công kích năng lượng đánh vào cửa hang bên trái. Đất rung núi chuyển, cửa hang sạt lún bít kín lối ra.

- Đi!

Phía trước có vô số Thổ Lang sớm chạy vào cửa hang, Tiêu Lãng vào theo, lập tức khống chế Thổ Lang tản ra xông tới trước.

Vù vù vù vù vù!

Chờ Hiên Viên Thiên Tâm chạy đến cửa hang phía trước thì Thổ Lang đã chiến đấu với hơn mười yêu tộc.

Mắt Tiêu Lãng lạnh băng, hét lên:

- Mau hỗ tợ, Thổ Lang bị giết hết thì chúng ta sẽ không có tai mắt!

Hiên Viên Thiên Minh, Hàn Liễu vội bay đi, nhanh chóng đến trung tâm chiến trường. Thần thức quét qua, bật cười. Bầy yêu tộc đều bị thương, đang bị Thổ Lang truy sát.

Đây là bầy yêu tộc cao cấp, toàn là hình người, có con trên đầu có sừng dài, chiến giáp trên người đều rách rưới, đẫm máu, tốc độ rất chậm, thực lực cơ bản đến Thần Tổ cảnh.

Vù vù vù vù vù!

Chiến đấu như vậy hoàn toàn không nói đến nhân Tình Đạo nghĩa. Tiêu Lãng phóng ra Toan Nghê Sát bắn hướng một yêu tộc.

- Giết!

Đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương, Hàn Liễu cũng hành động. Hơn mười cường giả đỉnh Thần Tổ cảnh oanh tạc, giết mấy ngàn con Thổ Lang, bao gồm cả bầy yêu tộc. Chỉ có hai con yêu tộc hấp hối.

Yêu tộc sống sót thấy Hiên Viên Thiên Tâm định ra tay thì vội hét to:

- Đừng giết chúng ta, chúng ta biết Linh Manh Điểu ở đâu!

Hiên Viên Thiên Tâm vội ngừng lại, ai ngờ mắt Tiêu Lãng lóe ánh sáng đen, phóng ra Tình Tuyệt giết hai yêu tộc.

Tiêu Lãng quát to:

- Không cần bọn chúng nói, chắc Linh Manh Điểu ở đằng tước, bên ấy có hỗn chiến quy mô lớn, chạy nhanh!

Thổ Lang đã sớm tra xét tình huống bên kia nên không cần yêu tộc nói nhảm. Để yêu tộc sống sót, lỡ sau này bị trả thì thì tiêu.

Đọc truyện chữ Full