“Tự tin là tốt, nhưng đừng tự tin quá mức.” Lạc Nam cười lạnh một tiếng, tu vi Ngũ Cảnh Chí Tôn bùng nổ.
Phía sau lưng hắn, Vạn Cổ Bá Tướng ngạo nghễ hiện ra, 19 tôn Đại Đỉnh xoay tròn trên đỉnh đầu, sau đó dung hợp thành Bá Đỉnh cầm trong tay, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.
“Pháp Tướng Thần Thông – Thiên Địa Viêm Lô!”
Bá Đỉnh ném lên không trung, tất cả Bá Lực lấy trạng thái Đế Diễm thiêu đốt thiên địa, hình thành một cái lò luyện khổng lồ đem Thánh Linh Thiên Vận nhốt vào bên trong.
“Hừ, thì ra đột phá Ngũ Cảnh Chí Tôn khiến ngươi lớn gan hơn không ít, nhưng tất cả Chí Tôn trong mắt ta đều là con kiến hôi.” Thánh Linh Thiên Vận lạnh lùng kết ấn.
“Vô Tướng Thần Công – Vô Tướng Thần Tướng.”
Thanh âm vừa dứt, sau lưng nàng triệu hoán ra một Chí Tôn Pháp Tướng không có hình thù rõ ràng, chỉ như một đoàn sương mù mờ ảo.
Thế nhưng ngay lập tức khi nó chứng kiến Vạn Cổ Bá Tướng của Lạc Nam, liền thay đổi hình dạng biến thành một tôn Vạn Cổ Bá Tướng giống y như đúc, thậm chí ngay cả Bá Lực cũng có thể mô phỏng.
Cấm Kỵ - Vô Tướng Thần Công kinh khủng đến như thế, ngay cả Vạn Cổ Bá Tướng cũng có thể phỏng chế theo.
“Thiên Địa Viêm Lô!” Vạn Cổ Bá Tướng được phỏng chế cũng thi triển thủ đoạn công kích giống y như đúc Lạc Nam, ngạnh kháng với thế công của hắn.
“Hừ, có một thứ ngươi không thể mô phỏng.” Lạc Nam gầm lên:
“Bá Thế mở!”
ẦM ẦM.
Bá Thế chính là loại Thế độc nhất vô nhị mà chỉ sở hữu Bá Đỉnh thật thụ mới có thể phóng thích, hàng mô phỏng không thể làm được.
Có một thứ khác mà Vô Tướng Thần Công cũng vô pháp phỏng chế, đó chính là Bất Hủ Kinh Văn.
Vậy nên lúc này Lạc Nam vừa mở ra Bá Thế, vừa triệu hoán Bất Hủ Kinh Văn trở về khảm lên cơ thể Vạn Cổ Bá Tướng, bắt đầu tấn công cuồng bạo.
Nhưng có một nhược điểm, đó là tu vi của hắn chỉ mới là Ngũ Cảnh Chí Tôn, còn Thánh Linh Thiên Vận đang ở mức Cửu Cảnh Chí Tôn, cho nên Vạn Cổ Bá Tướng của nàng mạnh hơn của hắn một bậc, dù không có Bất Hủ Kinh Văn và Bá Thể vẫn có thể đánh ngang tay với hàng thật.
Hai Chí Tôn Pháp Tướng đại chiến, uy thế kinh hồn chấn đến vạn dặm lãnh thổ Liệt Gia như bị xới tung lên.
“Ngươi có thể vượt cấp chiến đấu với bất cứ ai, nhưng đừng mơ làm điều đó trước mặt bổn Thiên Nữ.”
Thánh Linh Thiên Vận tự tin tuyên bố, chủ động thi triển Vạn Phật Triều Tông chưởng xuống đầu Lạc Nam.
“Quỷ Đạo!”
Lạc Nam mở ra Lục Đạo Luân Hồi Tâm, thay đổi trạng thái thành Quỷ Hoàng thân thể, giang rộng hai tay chấp nhận nghênh đón một chưởng này trực diện.
ẦM...
Theo thanh âm nổ tung vang lên, cơ thể hắn gần như nát bấy, điên cuồng bay ngược ra ngoài, máu me đầm đìa, thê thảm đến cực điểm.
“Tên này điên à?” Thánh Linh Thiên Vận nhíu mày.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo nàng liền biết Lạc Nam không điên.
Máu huyết trong cơ thể hắn sôi sục, Huyết Chiến Cuồng Quyết của Lạc Nam thi triển toàn lực, biến tất cả tổn thương vừa phải nhận thành lực lượng.
Tu vi điên cuồng kéo lên, Lục Cảnh, Thất Cảnh, Bát Cảnh Chí Tôn.
“Vạn Phật Triều Tông!” Lạc Nam lại xuất động Vũ Kỹ mạnh nhất, sau lưng hiện ra hàng vạn vị Cổ Phật hư ảnh tung chưởng vào lưng hắn.
Áo cà sa quấn thân, tu vi Lạc Nam nhảy vọt từ Bát Cảnh lên Cửu Cảnh.
RỐNG!
Vạn Cổ Bá Tướng theo đó cũng trở nên bá đạo không gì tả nổi, Bá Lực vốn chỉ là năm tầng lực lúc này đã đạt đến chín tầng, một quyền đem hàng nhái đánh bay, Bất Hủ Kinh Văn sáng rực bao trùm thân thể như chiến thần bất bại.
“Hàng nhái vĩnh viễn không thể so với hàng thật.” Lạc Nam tuyên bố.
Long Hoàng Ấn hiện ra trong tay hắn, Long Thần Nguyên Kinh toàn lực vận chuyển biến thành trạng thái Long Thần, đem tất cả Nghịch Long Lực chuyển hoá thành Thần Long Lực.
Thần Long Lực cuồn cuộn hoá thành bảy viên Long Châu xoay tròn trên đỉnh đầu, dồn nén sức mạnh vào Long Hoàng Ấn.
Bên trên cơ thể, hình xăm Nghịch Long của Long Khuynh Thành cũng sáng rực lên, cung cấp Long Vực, Long Văn số lượng lớn.
NGAO!
Oanh Thiên Tổ Phù chấn động, Long Hoàng Ấn với trạng thái mạnh nhất thô bạo đập xuống đầu Thánh Linh Thiên Vận.
“Ngay cả Thần Long Huyết mà ngươi cũng sở hữu?” Thánh Linh Thiên Vận ánh mắt híp lại.
Sau đó chỉ thấy nàng nâng cánh tay, đồ trang sức hình vòng tay của nàng đang đeo cũng thay đổi hình dạng, vậy mà có thể biến thành Long Hoàng Ấn giống y như đúc.
Sau đó Vô Tướng Chi Lực cũng biến hoá thành Thần Long Lực, hung hăng đập ngược lại Lạc Nam.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH...
Hai người điên cuồng cầm hai kiện Long Hoàng Ấn đập nhau như hai tên côn đồ cầm gạch đập lộn, không gian chấn động, rạn nứt không ngừng.
Nào ngờ lúc này sau lưng Thánh Linh Thiên Vận bỗng nhiên hiện ra một tôn Hư Vô Đỉnh, được Hư Vô Chi Thân diện mạo giống hệt Lạc Nam nhưng lại trắng bệch từ đầu đến chân như pho tượng cầm trong tay, nện thẳng vào lưng nàng.
Sau khi Lạc Nam song tu luyện hoá Hư Vô Chi Thân với Lôi Giai Nghi, cái phôi của Hư Vô Đỉnh rốt cuộc hoàn thiện, trở thành Đại Đỉnh thứ 20 của hắn.
Bí mật đánh lén.
“Vô dụng thôi, ta có Quy Tắc Chi Lực hộ thân, sự hèn hạ của ngươi chỉ là vô nghĩa.” Thánh Linh Thiên Vận ánh mắt không chút biểu tình.
Quả nhiên một tầng Quy Tắc bao trùm cơ thể nàng, khiến nàng trở nên bất khả xâm phạm, dù là Hư Vô Đỉnh cũng không thể xuyên qua, mà Long Hoàng Ấn của Lạc Nam cũng bị đẩy ngược trở về, văng ra khỏi tay.
Thánh Linh Thiên Vận hờ hững nhìn hắn: “Không thể không nói chiến lực của ngươi tiến bộ để ta lau mắt mà nhìn, tuy nhiên đứng trước Quy Tắc...mọi thứ chỉ là trò chơi vô nghĩa.”
“Cho ngươi hai cơ hội, một là thần phục ta, hai là chết!”
“Câu này phải do ta nói mới đúng.” Lạc Nam bĩu môi đáp lại.
“Hỗn xược!” Thánh Linh Thiên Vận nhịn không được mắng:
“Lần trước bị truy sát như chó nhà có tang, xem ra ngươi vẫn chưa rút ra bài học.”
“Khà khà, bài học là ta bắn bắn bắn vô số con cháu của ta lên làn da mềm mại trần trụi của nàng.” Lạc Nam cười xấu xa nói, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm.
“Ư...hừ...ôi...”
Cảm Âm Loa kích hoạt, âm thanh động tình rên rỉ của Thánh Linh Thiên Vận khi lên đỉnh vang lên khắp đất trời, bất cứ người nào ở phạm vi Liệt Gia đều có thể nghe thấy.
Mỗi một thanh âm đều như một thanh gươm hung hăng xuyên qua sự tự tôn, lòng kiêu ngạo của Thánh Linh Thiên Vận.
“Phu quân thật là vô sỉ.” Ngay cả chúng nữ cũng nhịn không được biểu lộ quái dị.
“AAAAAAAAAAAAA...” Thánh Linh Thiên Vận không thể chịu nổi nữa, hận ý thôn thiên:
“Không có cơ hội cho ngươi quy hàng nữa rồi, bổn Thiên Nữ muốn giết ngươi!”
Vạn Phật Triều Tông triển khai, hư ảnh hàng vạn Cổ Phật cùng lúc tung chưởng, hội tụ thành một Phật Thủ khổng lồ giáng xuống Lạc Nam.
Đáng nói ở chỗ, bên trên Phật Thủ này lại còn mang theo Quy Tắc Chi Lực hùng mạnh, có thể nghiền nát tất cả, phá tan tất cả, tiêu diệt tất cả.
Rõ ràng Thánh Linh Thiên Vận lúc này mới chính thức bạo phát sát ý của mình, chỉ thận không thể đem tên tiểu tặc cuồng đồ vô liêm sỉ này nghiền thành mảnh vụn.
Lạc Nam cũng chỉ chờ có như thế, bàn tay nâng lên.
KENG!
Kiếm ngân động thiên, một lưỡi kiếm đỏ rực như máu, cong như lưỡi liềm, mỏng như cánh ve, sắc bén đến trí mạng hiện ra trước mặt hắn.
Hàng vạn tầng Kiếm Vực hội tụ thành Kiếm Thế quét ngang đất trời.
Lạc Nam hít sâu một hơi, cầm lấy Nguyệt Hồng Kiếm, dụng tâm đến cực điểm.
Càn khôn bỗng nhiên chuyển đỏ, một vầng mặt trăng máu nhô lên treo lơ lửng giữa không trung.
Ánh trăng thê lương phủ xuống nồng đậm cảm giác tang thương, chết chóc.
“Cấm Kỵ Kiếm Kỹ - Nguyệt Thần Trảm!”
Lạc Nam ngửa đầu thét dài, Nguyệt Hồng Kiếm xoay tròn dữ dội trong tay như ánh trăng cô tịch mang theo kiếm khí hình khuyết nguyệt trảm ra.
Kiếm khí như huyết khuyết nguyệt xẹt qua Phật Thủ khổng lồ...
Trong ánh mắt co lại của Thánh Linh Thiên Vận, Quy Tắc Chi Lực của nàng như một tầng giấy mỏng bị xuyên thủng.
Hư ảnh chư vị Cổ Phật tan rã thành từng mảnh...
Kiếm khí bá đạo không cách nào hình dung vẫn tiếp tục xuyên qua Quy Tắc Chi Lực đang bảo vệ quanh thân Thánh Linh Thiên Vận, nhẹ nhõm tiến vào.
PHỐC!
Thánh Linh Thiên Vận thổ huyết, máu tươi nhuộm đỏ khăn che mặt sau đó rơi xuống, lộ ra một trương tuyệt thế dung nhan bị bao phủ bởi sự rung động, bờ môi hé mở, thanh âm run rẩy:
“Đạo Binh, ngươi vậy mà có được...Đạo Binh...”
“Thứ ta có vẫn còn rất nhiều.” Lạc Nam lạnh lùng lên tiếng, Nguyệt Hồng Kiếm một lần nữa nâng lên định chém xuống.
BÙM!
Nào ngờ cánh tay của hắn bất chợt nổ tung, ngay cả xương cốt cũng nát bấy.
“Trời ạ.” Lạc Nam đau đến nhăn mặt, thấu cả trời xanh.
“Baba không sao chớ?” Tiểu Hồng Nhi lo lắng nói.
“Lực lượng của ngươi quá mạnh, baba chịu không nổi a.” Lạc Nam lắc đầu cười khổ không thôi.
Thi triển Nguyệt Thần Trảm, hắn vậy mà nát cả một cánh tay vì lực phản chấn do Nguyệt Hồng Kiếm mang lại.
Thánh Linh Thiên Vận thấy vậy liền lấy ra một viên Đan Dược nuốt vào miệng phục hồi phần nào tổn thương, Vô Tướng Chi Lực hoá thành một luồng Kiếm Khí chém về phía hắn.
Ngay cả Kiếm Khí của Nguyệt Thần Trảm cũng có thể mô phỏng.
“Hừ.” Lạc Nam lạnh lùng hừ một tiếng, sử dụng một con Trùng Thế Mạng chết thay.
Hắn hiện ra ở nơi khác, Bất Diệt Viêm và Bất Tử Dịch Thuỷ đã sớm đem cánh tay vừa nát của mình hồi phục.
“Nguyệt Thần Trảm!”
Lạc Nam một lần nữa trảm ra.
“Ta không tin!” Thánh Linh Thiên Vận cắn chặt răng, điều động năm luồng Quy Tắc Chi Lực hình thành màn chắn ngăn chặn trước mặt.
XOẸT!
Kết quả vẫn y như cũ, Nguyệt Thần Trảm dễ dàng xuyên thủng Quy Tắc Chi Lực của nàng, trảm vào cơ thể yêu kiều.
PHỐC!
Máu tươi lại đổ...
“Không thể như thế.” Đường Nhi cùng Bạch Thiển ngơ ngác nhìn cảnh tượng này.
Hoàn toàn không nghĩ ra kẻ đi săn như mình lại trở thành con mồi, ngay cả Thiên Nữ cao cao tại thượng cũng rơi vào kết cục như vậy.
“Thế nào?” Lạc Nam nâng Hồng Nguyệt Kiếm trên tay, ung dung bước đến trước mặt Thánh Linh Thiên Vận, dùng ánh mắt cao ngạo bề nghễ nhìn xuống nàng:
“Cấm Kỵ áp chế tu vi vẫn bị Ngũ Cảnh Chí Tôn đánh bại, như vậy cũng muốn thu phục ta?”
“Ngươi...ngươi rốt cuộc đến từ Đạo Thống nào?” Thánh Linh Thiên Vận ánh mắt tràn ngập rung động.
Nàng không tin, không nguyện ý tin một kẻ không có bối cảnh sẽ đánh bại được mình, hơn nữa còn sở hữu Đạo Binh.
Nàng cho rằng Lạc Nam là một kẻ đến từ Đạo Thống nào đó mà mình chưa biết, hắn cũng như nàng, có đại bối cảnh chống lưng...
Bằng không chỉ trong một năm ngắn ngũi, hắn từ đâu có được Đạo Binh cơ chứ?
Lạc Nam nghe vậy trong lòng khẽ động, nếu lúc này mình bịa ra một Đạo Thống bí ẩn nào đó, nói không chừng sẽ càng khiến địch nhân kiêng kỵ hơn, không dám tự ý ra tay với mình.
“Nể mặt nàng sắp trở thành tiểu thị nữ của ta, tiết lộ với nàng cũng được.” Lạc Nam ra vẻ bí hiểm nói:
“Ta đến từ Vạn Cổ Đạo Thống.”
“Vạn Cổ Đạo Thống?” Thánh Linh Thiên Vận trong mắt mờ mịt, hiển nhiên chưa từng nghe về Đạo Thống này.
Nhưng dám lấy Vạn Cổ để làm tên, có thể tưởng tượng Đạo Thống này thật sự khủng bố.
“Được rồi, trở thành thị nữ đi!” Lạc Nam nhếch mép cười, Huyết Nô Ấn hiện ra trong lòng bàn tay, hướng xuống trán của Thánh Linh Thiên Vận ấn xuống.
“Ngươi nằm mơ à?” Thánh Linh Thiên Vận nhàn nhạt liếc mắt, bờ môi trơn bóng như ngọc lẩm bẩm:
“Giải phong!”
Lạc Nam đồng tử co rút lại, trong lòng dâng lên cảm giác nguy hiểm tột cùng.
Khoảnh khắc đó, khí thế trên thân Thánh Linh Thiên Vận vượt lên Cửu Cảnh Chí Tôn, thực lực đạt đến cảnh giới trong truyền thuyết.
Tất cả vết thương trên cơ thể khép lại, hai mắt khôi phục thần thái, vẫn là dáng vẻ cao cao tại thượng đưa mắt nhìn xuống.
“PHỐC!”
Chỉ với một đạo ánh mắt, Lạc Nam chỉ cảm thấy linh hồn như muốn vỡ vụn, miệng phun máu tươi, thân thể liên tục lùi lại.
Thánh Linh Thiên Vận cười nhạt, óng tay áo nhẹ phất.
“HỰ!”
Tất cả nữ nhân của Lạc Nam đều bị đánh bay như diều đứt dây, từng nàng từng nàng rơi xuống mặt đất.
“Không thể, ngươi không thể vi phạm quy tắc, không thể vận dụng sức mạnh đó.” Lạc Nam đáy lòng siết chặt nghiến chặt răng.
Lúc này đây hắn như con kiến đối mặt cự long, trong lòng lần đầu tiên có cảm giác không thể giành chiến thắng.
“Xem ra ngươi biết nhiều hơn ta nghĩ, quả nhiên là người của Đạo Thống.” Thánh Linh Thiên Vận nhếch miệng nhìn hắn:
“Ta không vận dụng sức mạnh này để đánh ngươi, nhưng chẳng ai cấm ta rời đi bằng sức mạnh này.”
Tuyên bố xong, Thánh Linh Thiên Vận thản nhiên thu lấy hai thị nữ vào óng tay áo, phiêu nhiên xé không, đặt chân bước vào.
“Chờ ngươi đột phá Cấm Kỵ, ngươi sẽ hiểu chênh lệch giữa chúng ta...” Thánh Liên Thiên Vận lưu lại thanh âm cảnh cáo:
“Đến lúc đó, ta không cần phải áp chế tu vi nữa...và cũng là ác mộng chân chính của ngươi.”
“Khốn nạn mà.” Lạc Nam nhịn không được mắng to.
Nói hắn vô sỉ, đám Cấm Kỵ này còn vô sỉ hơn cả hắn.
Áp chế tu vi xuống Chí Tôn, giết người được thì giết, còn giết không được thì hồi phục tu vi rời đi, không ai dám làm gì, ỷ thế hiếp người đến cực điểm.
Bất quá Lạc Nam lại không dám xúc động tấn công nàng.
Bởi vì Thiên Cơ Lâu cũng đã cung cấp rõ thông tin, nếu hắn dám chủ động khiêu khích và tấn công Cấm Kỵ, vậy người ta có quyền một tay đập chết hắn.
Đó là lý do dù vẫn còn một số con bài, Lạc Nam vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn Thánh Linh Thiên Vận mang theo hai thị nữ rời đi mà thôi, không dám làm gì nàng.
Hít sâu một hơi áp chế cơn giận, Lạc Nam vội vàng chạy đến kiểm tra thương thế của chúng nữ.
Hắn thở phào một hơi, thì ra các nàng chỉ bị Thánh Linh Thiên Vận cảnh cáo, trấn áp rơi xuống đất, cũng không tổn thương quá nặng.
Xem ra quy tắc là thứ vẫn cần phải tôn trọng, Thánh Linh Thiên Vận tuy rằng rất căm tức, vẫn không dám đả thương bất cứ ai trong chúng nữ.
“Khốn kiếp, nữ nhân đó quá mức khi dễ người...” Đình Manh Manh tức giận mắng to, lồng ngực phập phồng thật lâu không thể bình tĩnh.
Mấy nữ khác cũng cắn chặt cánh môi, cảm giác người ta chỉ cần phất tay đã khiến tất cả các nàng như sung rơi rụng thật sự không hề dễ chịu.
Bất quá Tuế Nguyệt và Yên Nhược Tuyết lại kéo tay Lạc Nam, nghiêm túc nói:
“Phu quân, ngay cả Cấm Kỵ như Thánh Linh Thiên Vận cũng bị hạn chế, nói vậy bên trên Cấm Kỵ chẳng lẽ vẫn còn tồn tại mạnh hơn?”
Lạc Nam biểu lộ nghiêm nghị, nhẹ gật đầu đáp:
“Cấm Kỵ sợ rằng cũng có phân chia mạnh yếu, mà Thánh Linh Thiên Vận ắt hẳn thuộc loại yếu.”
Nói đến đây, trong đầu hắn vô thức hiện ra thân ảnh một nữ nhân...
...
Chúc cả nhà chiều cuối tuần vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Đường Bá Chủ
Chương 2534: Nguyệt Thần Trảm
Chương 2534: Nguyệt Thần Trảm