Do vậy, trong lúc nguy cấp ba đại tông mới có thể đứng trên cùng một chiến tuyến.
Chứ nếu như đổi thành những tiên vực khác, nói không chừng vào lúc mấu chốt sẽ còn xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì nữa kìa!
Khí tức khủng khiếp, không ngừng vấn vít giữa bầu không của Tam Thanh tiên vực.
Lần này, cho dù là Tần Ninh cũng cảm thấy được áp lực cực lớn.
Có ba Tiên Tôn trong Vô Lượng tiên vực đến đây, lại thêm rất nhiều Tiên Đế Tiên Thánh Tiên Hoàng của dị tộc...
Như vậy, ba đại tông của Tam Thanh tiên vực sợ là không phải đối thủ của bọn chúng rồi.
Lúc này, chỉ sợ Thanh Thiên Tung, Thượng Vân Nhiên, Ngọc Thiên Ngưng cũng chẳng còn tự tin nữa rồi?
“Giết!”
Cao cao trên bầu trời, một tiếng rống vang lên.
Đám kẻ mạnh đến từ ba đại dị tộc Cửu Nguyên tộc, Lôi Cưu tộc, Ám Giao tộc nhao nhao xông đến, đánh về phía chư vị Tiên Đế của ba đại tông...
Nhìn thấy cảnh này, Tần Ninh nhíu mày.
Trong tay hắn xiết chặt chuông Nam Thiên Hỗn Độn.
Chuông Nam Thiên Hỗn Độn lúc này đã to bằng bàn tay, nhìn vô cùng cổ xưa và không nhiễm bụi trần.
“Nếu thực sự không ổn, thì chỉ đành dựa vào ngươi vậy!”
Giọng nói của Tần Ninh khe khẽ.
Chiến tranh vẫn đang tiếp tục nổ ra.
Cuộc chiến giữa mười hai vị Tiên Tôn và mười vị Tiên Tôn đã bắt đầu ở thời không ở tít trên cao, không rõ hiện tại bọn họ thế nào rồi.
Mà ở các đại khu vực bên trong Tam Thanh tiên vực, cuộc chiến giữa các Tiên Đế là bắt mắt nhất.
Thanh Thiên Tung, Thượng Vân Nhiên, Ngọc Thiên Ngưng dẫn đầu, bộc lộ hết thực lực ngang tàng đến cực điểm của bậc Tiên Đế.
Các đại vực trong Tam Thanh tiên vực, nơi nơi đều đang chém giết.
Thời gian dần trôi.
Bỗng nhiên...
Uỳnh!!!!
Trên cửu thiên bỗng có tiếng nổ lớn phát ra.
Tiếp sau đó là một bóng dáng to lớn bị đánh tan.
Tiếp đó.
Bóng người nọ từ trên cao đáp xuống, tựa như một ngôi sao băng rơi xuống đại địa.
Rầm!
Như có âm thanh va chạm khủng khiếp vang lên, nện xuống mặt đất, tiếp đó tiếng nổ khuếch tán, trên cả một vùng đất phạm vi vạn dặm ở phía Đông của Thái Ninh vực đều hóa thành đống đổ nát hoang tàn.
Sắc mặt của nhóm Tiên Đế Trương Linh Phong, Ngụy Húc, Vi Sinh Vũ, Tư Không Khả, Phàn Tấn đều thoắt cái thay đổi.
“Là lão Mạc Xuyên !”
Trương Linh Phong thầm chửi một tiếng, bỏ lại trận chiến với nhóm Tiên Đế dị tộc, mà xông về phía Đông.
Tần Ninh nhìn thấy cảnh này, sắc mặt thoáng sa sầm.
Lần trước Mạc Xuyên đại nạn không chết, hai viên Tịnh Ma Tiên Đan của Tiên Đế dị tộc hóa thành đã bị Mạc Xuyên dung hòa vào người, cuối cùng tháo bỏ được nút thắt mà tiến vào hàng Tiên Tôn.
Nhưng ông ta cũng chỉ mới thành tựu được Tiên Tôn mà thôi.
Bây giờ dị tộc có mười hai Tiên Tôn, người nào người nấy đều không dễ chọc.
Lại thêm chín đại Tiên Tôn của ba ba chủ và một Mạc Xuyên, mười người đấu với mười hai, vốn đã yếu thế.
Khi nhóm Trương Linh Phong, Ngụy Húc Tiên Đế xông đến, đám Tiên Đế của dị tộc cũng lập tức đuổi theo.
Mà vào lúc này.
Trên bầu trời, có hai bóng người từ từ đáp xuống.
Là Cơ Bằng Triển của Thụ Nhãn tộc.
Thiên Lang Tử của Ảnh Lang tộc.
“Hừ, lần trước để cho ngươi sống sốt, lần này, ngươi còn tưởng mình may mắn đến vậy nữa à?”, vóc dáng của Thiên Lang Tử cao to, giọng nói trầm mạnh, mặt mang ý cười lạnh lùng: “Mạc Xuyên, không thể không nói, ngươi cũng kém may mắn thật, vừa mới đạt đến hàng Tiên Tôn đã phải hy sinh rồi!”