TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10741 ĐẦU CỦA HÀN THANH ĐIỀN ĐÃ NỔ TUNG.

Tần Ninh lại chỉ bình tĩnh cười đáp: “Uống chút trà, nhìn cho kỹ vị Huyền đại sư này trừ ma vệ đạo, bảo vệ bình yên cho Tam Thanh tiên vực thế nào!”

Mạc Xuyên đứng bên cạnh Tần Ninh, không khỏi mắng: “Bây giờ cũng chỉ có thằng nhóc nhà ngươi là nuốt được trà”.

“Không thì sao?”

Tần Ninh cười ha ha nói: “Cuộc chiến ở phía bên trên, ta cũng không nhúng tay vào được, chẳng bằng ngồi ở đây vui vẻ uống trà, xem náo nhiệt!”

Đối mặt với dáng vẻ này của Tần Ninh, mấy người Trương Linh phong, Vi Sinh Vũ đều cạn lời.

Vị Huyền đại sư này.

Rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Dường như Huyền đại sư xuất hiện, là Tần Ninh chắc chắn người này có thể ổn định được cục diện hiện tại vậy!

Lúc này.

Các vị Tiên Tôn của dị tộc là Hàn Thanh Tiêu, Cảnh Chấn Vũ, Sư Hoằng Đại, Lôi Cưu Doanh, Ám Tòng Thiên đều có vẻ không đoán chắc được nội tình của Huyền đại sư.

Huyền đại sư nhìn về phía đám Tiên Tôn của dị tộc, không khỏi nói: “Còn chưa dao động à? Vậy thì các ngươi đúng là không muốn sống nữa rồi!”

Lời này vừa dứt, mấy người Hàn Thanh Tiêu đều nhíu mày.

“Được rồi, không giết mấy người thì xem ra các ngươi đều cảm thấy bổn tọa đang phét lác!”

Tiếp đó, Huyền đại sư quay lưng lại với mọi người, hay tay chắp sau lưng khẽ rung lên, ngón giữa của bàn tay phải cong lại búng một cái.

“Hàn Thanh Điền phải không? Vậy thì giết ngươi trước đi!”

Huyền đại sư vừa dứt lời, khi búng tay kia vừa xong, trong chớp mắt, không gian giữa Hàn Thanh Điền và Huyền đại sư dường như bị đóng băng.

Hàn Thanh Điền muốn cử động.

Nhưng lại không thể.

Cả tiên giới lúc này tựa như bị một sức mạnh kỳ lạ nào đó niêm phong.

Hàn Thanh Điền liền cảm nhận được nỗi kinh hoàng, một chỉ ấn bay đến trước người mình, sau đó, chỉ ấn này nhẹ nhàng chạm lên mi tâm của hắn ta”.

Một khắc sau.

Rầm!!!

Tiếng nổ trầm đục vang lên.

Đầu của Hàn Thanh Điền đã nổ tung.

Mà hồn phách của hắn ta trong lúc này cũng đã bị đánh tan.

Tiếp đó đến cả cơ thể của hắn ta cũng không ngừng phát nổ, sau khi niêm phong của không gian dần tan đi.

Trên bầu trời có mây đen vần vũ, cuồng phong thét gào, sấm sét đì đùng, cảnh tượng này không chỉ xảy ra ở một vùng đất trời, mà lan ra cả Tam Thanh tiên vực.

Nếu như nói Tiên Đế hy sinh, tựa như đất trời sụp đổ, vậy thì khi Tiên Tôn chết, lại càng giống như ngày tận thế.

Trong hư không, áp suất khủng khiếp khiến bất cứ người nào cũng đều cảm nhận được.

Tiên Tôn, đó là một sự tồn tại được trời và đất của tiên giới công nhận, sức mạnh của Tiên Tôn là thứ mà một người phàm tục khó lòng tưởng tượng được.

Mà đồng thời, sự tồn tại được trời và đất công nhận này, khi chết đi, đương nhiên sẽ có những dị tượng khó bề tưởng tượng được sinh ra.

Tiên Tôn dị tộc, cũng là Tiên Tôn được sinh ra từ quy tắc của đất trời, cũng sẽ gây ra những hiện tượng tương tự.

Tiên Đế Tiên Tôn, đều sẽ có dị tượng khi chết.

Huyền đại sư chỉ búng một cái đã khiến Hàn Thanh Điền tan thành mây khói.

Cảnh tượng này khiến đám người Hàn Thanh Tiêu, Cảnh Chấn Vũ, Sư Hoằng Đại đều chưa kịp phản ứng.

Mãi cho đến khi dị tượng này lan ra khắp bốn phía.


Thì các Tiên Tôn của dị tộc mới giật mình tỉnh táo lại.

Đọc truyện chữ Full