TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 1397

Chương 1397

Mọi người đồng thanh hô lên: “Chào sếp!”

“Mọi người vất vả rồi.” Trình Kiêu nhàn nhạt nói.

Triệu Thư Hào bảo: “Cậu Trình, buổi sáp nhập sắp bắt đầu rồi, nếu cậu đã đến thì cậu lên chủ trì nhé!”

Trình Kiêu lắc đầu: “Các ông phụ trách toàn bộ đi, đừng bận tâm đến tôi. Tôi tới đây còn có việc khác phải làm.”

Triệu Thư Hào cũng không trì hoãn: “Được, cảm ơn sự tin tưởng của cậu Trình. Nhưng mãi cậu Trình mới đến một lần, ít nhất cũng nên lộ diện trước mặt mọi người một lần thì hơn đấy ạ”

“Cũng để cho mọi người được thấy ông chủ thực sự của tập đoàn giải trí Hoa Á là ai.’ Triệu Thư Hào nói xong thì mỉm cười nhìn Trình Kiêu.

Trình Kiêu hiểu ý của nụ cười đó, rõ ràng là Triệu Thư Hào muốn Trình Kiêu tiết lộ thân phận để vả mặt đám Đặng Gia Luân thật mạnh.

“Được!” Trình Kiêu đồng ý, mặc dù anh không có hứng thú vả mặt đám người Đặng Gia Luân, nhưng anh cần phải tiết lộ thân phận để khiến cho đám Trần Cảnh Vượng khiếp sợ.

Trình Kiêu làm vậy là vì Trần Thần và Lan Nhược Lâm, còn có những người bạn của anh.

Thấy Trình Kiêu đồng ý, có vẻ Triệu Thư Hào rất phấn khích: “Cậu Trình, cậu chờ ở đây một lúc, lát nữa khi tôi gọi cậu thì cậu ra nhé.

“Lần này tôi đảm bảo sẽ khiến cho những người không an phận kia phải ngậm miệng.”

“Được, ông cứ sắp xếp đi. Trình Kiêu nói.

Triệu Thư Hào bước ra ngoài.

Triệu Thư Hào đứng trên sân khấu, phía dưới lập tức dần trở nên yên tĩnh.

Triệu Thư Hào mỉm cười tuyên bố: “Cảm ơn hôm nay mọi người có thể tới tham dự buổi sáp nhập giải trí WMY và giải trí Cái Nạp!”

“Bây giờ tôi xin tuyên bố, buổi sáp nhập chính thức bät đầu!”

Phía dưới vang lên một tràng pháo tay.

Nhóm Y Linh và Lan Nhược Lâm đều hơi khó hiểu.

“Trình Kiêu đâu?”

“Không phải thật sự bị đuổi ra ngoài rồi đấy chứ?”

Ngoài việc bị đuổi ra ngoài thì không còn lý do nào để giải thích nữa.

Lan Nhược Lâm cau mày, vẻ mặt có hơi tức giận: “Không ngờ Tổng giám đốc Triệu lại hành động dứt khoát đến vậy, đuổi Trình Kiêu ra ngoài mà không thèm hỏi chúng ta lấy một câu.”

Đặng Gia Luân chế giều, nhìn Y Linh với ánh mắt nóng rực: “Tôi nói rồi, thằng đó một là bị đuổi ra ngoài, hai là phải đánh nhau.

Xem ra cậu ta cũng vẫn tự mình biết mình, bị đuổi ra ngoài vẫn hơn là đánh nhau chốn đông người, chọc giận các quan chức Á.

tộc: Trần Cảnh Vượng cũng mang phong thái của người chiến thắng, ông ta đắc ý nhìn Lan Nhược Lâm, chế nhạo: “Phó giám đốc Lan, lần này bà không có gì để nói trước cách giải quyết của tổng giám đốc Triệu rồi chứ?”

Lan Nhược Lâm khịt mũi lạnh lùng, phớt lờ ông ta.

Lúc này Triệu Thư Hào trên sân khấu bỗng nói; “Các vị, trước khi bắt đầu buổi sáp nhập, tôi muốn thông báo cho mọi người một tin tốt.”

“Hôm nay ông chủ thực sự của giải trí Hoa Á cũng tới hiện trường, người ấy sẽ ra gặp mọi người nhanh thôi.”

Đọc truyện chữ Full