Bụp --
Tuân Lan nhạy bén né qua, trứng gà bay sượt qua mặt cậu đập lên cửa xe đằng sau cậu.
Sau một khoảng yên tĩnh ngắn ngủi, hiện trường lại bắt đầu ồn ào trở lại, tiếng chụp hình vang lên càng thêm dày đặc, vẻ mặt của tất cả mọi người trở nên hưng phấn, nhìn chằm chằm Tuân Lan chờ phản ứng của cậu -- tốt nhất là Tuân Lan vừa khóc lóc vừa quậy, vậy thì bọn họ ngồi canh chuyến này đã đáng giá vô cùng!
Tuân Lan nhìn chút chất lỏng của trứng bắn lên vai mình, cụp mắt.
Cậu không phải "Tuân Lan", cậu thấu hiểu cũng đồng tình với những gì "Tuân Lan" gặp phải, nhưng không cách nào đồng cảm như bản thân mình cũng bị. Nhìn thấy những lời chửi bới "Tuân Lan" trên mạng, tâm thái của cậu cũng giống như những cư dân mạng khác, suy cho cùng thì chuyện cũng không liên quan đến mình, cho rằng bản thân chỉ là một quần chúng ăn dưa*. Nhưng hiện tại cậu mới ý thức được, bây giờ cậu là "Tuân Lan", tất cả vấn đề "Tuân Lan" để lại, chỉ cần cậu không trở về cơ thể của mình thì đó chính là vấn đề của cậu.
* Chỉ những tin đồn
Gã đàn ông chọi trứng gà kia đeo khẩu trang, chỉ để lộ đôi mắt không có ý tốt, gã ta vốn định chọi trứng xong thì chạy, không ngờ Tuân Lan né được, vì thế lại móc ra quả trứng thứ hai chọi qua.
Tuân Lan lập tức ngước mắt, đôi mắt dịu dàng của nguyên chủ tới lượt cậu lại hiện ra vài phần sắc bén.
Lần này cậu không tránh mà trực tiếp giơ tay bắt quả trứng vào trong tay một cách chuẩn xác, hơn nữa khống chế lực bắt rất tốt, sau khi trứng gà rơi vào lòng bàn tay thì vẫn còn nguyên vẹn. Ánh mắt cậu lạnh lùng nhìn thẳng vào gã đàn ông kia, thảy quả trứng lên xuống trong tay hai cái, rồi sau đó chợt nâng tay ném quả trứng trở về.
Lôi Tuấn ở ngoài đám đông thấy cảnh như vậy thì gấp đến độ dậm chân.
Nếu một người bình thường bị chọi trúng, thì chọi về lại người khác sẽ cảm thấy đây rất bình thường, nhưng Tuân Lan là người nổi tiếng.
Minh tinh được mọi người ngưỡng mộ săn đón, trông thì hào nhoáng rực rỡ, nhưng thật ra khi họ đối diện với sự vô lễ và châm chọc từ người thường, cơ bản đều ở thế yếu cả. Mắng không thể cãi lại, đánh không thể đánh trả, bằng không sẽ bị chụp cái mũ là nhỏ nhen, ỷ thế hiếp người.
Vốn dĩ Tuân Lan bị người ta chọi trứng, nếu cậu không làm gì hết, thì cậu chính là bên yếu, khi tin tức truyền ra, người bị netizen chỉ trích tuyệt đối sẽ không phải cậu, nhưng hiện tại cậu đánh trả, có lý cũng trở thành không có lý.
Gã đàn ông chọi trứng kia vừa thấy Tuân Lan ném trứng gà về hướng gã ta thì theo bản năng giơ tay che đầu. Những phóng viên showbiz trí đó kích động đến độ sắp hò hét tới nơi, điên cuồng chụp Tuân Lan và gã đàn ông nọ, chỉ chực chờ quả trứng Tuân Lan ném đập lên người gã đàn ông rồi vỡ ra.
Nhưng bọn họ đợi một hồi lâu, nhưng cũng chẳng chụp được gì cả.
Lúc này, Tuân Lan buông tay chậm rãi mở ra, chỉ thấy quả trứng gà đó vẫn còn nằm nguyên ở trên tay cậu.
Cậu híp lại, liếc qua gã đàn ông kia và một đám phóng viên showbiz, vẻ mặt như cười như không.
Cậu đã trải qua rất nhiều chuyện, không đến mức bị người ta ném trứng gà vào mình đã nóng nảy, muốn trả thù lại cũng sẽ không dùng cách ngu ngốc như vậy.
Trái tim treo cao của Lôi Tuấn lập tức hạ xuống, hắn lau mồ hôi, thầm nghĩ Tuân Lan coi như còn chút thông minh, nhưng bộ dáng vừa nãy của tên nhóc này nhìn ngầu quá chừng đi.
Đám phóng viên showbiz bị Tuân Lan chơi xỏ, trong lúc nhất thời động tác ấn màn trập cũng chậm không ít.
Gã đàn ông chọi trứng kia càng cảm thấy mất mặt, trong lòng gã tức giận, nhưng đối diện với ánh mắt nhìn như hờ hững song lại ẩn chứa sự sắc bén của Tuân Lan, thì cũng không dám làm thêm gì nữa, sau khi dựng ngón giữa với Tuân Lan để hòng vớt lại tôn nghiêm thì chạy trốn khỏi nơi này trong nỗi quê muốn đội quần.
Đám phóng viên showbiz rất chi là thất vọng với việc gã chưa chi đã bỏ chạy, sau khi chụp mấy tấm bóng lưng hoảng loạn của gã, ống kính lại chuyển sang Tuân Lan.
Tạm thời không lên xe được rồi, Tuân Lan gỡ khẩu trang và nón xuống, để lộ gương mặt tuyệt đẹp và mái tóc màu hạt dẻ hơi xoăn dài gần ngang vai. Tiện tay vuốt ngược tóc ra sau một chút, Tuân Lan tiến lại gần người đàn ông đeo khẩu trang đang phát livestream nọ, mỉm cười với camera của điện thoại, hỏi nam đeo khẩu trang: "Tôi với Tằng Tinh Vũ, ai đẹp hơn?"
Vẻ ngoài của nguyên chủ cực kì hút mắt, nhưng vẻ đẹp này bị tính cách của nguyên chủ làm phai mờ rất nhiều. Tính cách của Tuân Lan khác với nguyên chủ, những khác biệt này đều thể hiện rõ ở khí chất, biểu cảm và trong ánh mắt.
Hôm nay Tuân Lan hoàn toàn để mặt mộc, bởi vì mới xuất viện nên sắc mặt vẫn còn hơi ốm yếu và tái nhợt.
Lúc này ánh mắt cậu hờ hững, toàn thân lười biếng, ở trong ống kính, sự bất cần và thản nhiên này cực kì cuốn hút.
Khi một người quá đẹp thì lằn ranh giới tính cũng lu mờ.
Người đàn ông đeo khẩu trang bị Tuân Lan với chiếc nhan sắc cực phẩm đột nhiên đến gần ngay trước mặt làm ngơ ngẩn, đầu óc không load kịp, chẳng chút nghĩ ngợi mà trả lời Tuân Lan, "Đương, đương nhiên là cậu đẹp rồi!"
Tuân Lan thu mắt lại, khóe môi lười biếng nhếch lên, "Gu thẩm mỹ của tôi dựa trên gương mặt này, người tôi thích, không thể xấu hơn tôi."
"Ý của cậu là Tằng Tinh Vũ xấu hơn cậu!"
"Tuân Lan ý của cậu là cậu không vừa mắt Tằng Tinh Vũ, vậy cậu giải thích thế nào về lịch sử trò chuyện cậu quấy rối Tằng Tinh Vũ?"
Nhóm phóng viên showbiz lập tức tranh nhau đặt câu hỏi.
Đối mặt với đám phóng viên showbiz đang kích động, Tuân Lan vẫn luôn là điệu bộ nhàn nhã, cặp mắt phượng xinh đẹp kia chậm rãi quét qua những người này, sau đó giơ tay nhìn thời gian trên đồng hồ một cái, nói với mọi người: "Hiện tại để tôi đi trước, tám giờ tối, chờ tôi đăng Weibo."
Chúng phóng viên nghe vậy thì biết Tuân Lan đang chuẩn bị cho một tin tức lớn, đương nhiên bọn họ không dễ thương lượng như vậy, đang định truy hỏi, Lôi Tuấn trăm cay ngàn đắng chen vào đám người lần nữa đã lại chắn trước mặt Tuân Lan, lần này không có nửa phần khách sáo, dựa vào vóc dáng cao lớn của mình đẩy phóng viên chặn cửa xe ra, để Tuân Lan lên xe.
Xe lái ra bãi đỗ xe, cắt đuôi phóng viên đi theo, Lôi Tuấn mới tức giận nói với Tuân Lan, "Tám giờ cậu muốn nói gì đây, Tuân Lan cậu cũng đừng kiếm thêm chuyện cho tôi chứ, hiện tại cậu không chịu nổi giày vò đâu!"
Tuân Lan nhìn cửa sổ xe nghịch nghịch tóc, "Thanh minh cho bản thân thì sao gọi là gây chuyện được."
"Cậu thanh minh thế nào, đăng công hàm luật sư lên à? Còn chê người chửi cậu chưa đủ nhiều đúng không!"
Lôi Tuấn giận thì giận, nhưng cũng tin tưởng Tuân Lan sẽ không làm loại chuyện quấy rối này, cậu không có gan đó, lịch sử trò chuyện kia vừa nhìn là biết có trá.
Lôi Tuấn tức giận phàn nàn: "Lúc tên nhóc cậu lén nói chuyện với Tằng Tinh Vũ sau lưng tôi thì lại cẩn thận ghê đấy, tán tỉnh xong thì xoá lịch sử trò chuyện, làm tôi bây giờ muốn tìm lịch sử trò chuyện cũng chẳng mò ra."
Trông Lôi Tuấn nóng tính thế thôi, nhưng thật ra tính cách vẫn cứ như bà mẹ già, vừa lái xe vừa cằn nhằn Tuân Lan.
Từ lúc Tằng Tinh Vũ tung ra lịch sử trò chuyện, hot search đã treo trên Weibo hai ngày, cho dù công ty họ có đè thế nào cũng không được. Diện mạo của Tuân Lan thật sự quá tốt, vừa ra mắt đã nổi tiếng rầm rộ, lu mờ rất nhiều người, lần này người bôi xấu Tuân Lan cũng không chỉ có mỗi Tằng Tinh Vũ.
Nói thật, Lôi Tuấn rất đau đầu, cái lịch sử trò chuyện này như bằng chứng thép, mặc dù hắn biết Tuân Lan không phải người như vậy, nhưng muốn thanh minh tẩy trắng* cho cậu, trong lúc nhất thời cũng không biết nên dùng phương pháp gì, hắn cũng hoàn toàn không cảm thấy Tuân Lan sẽ có cách.
* Tẩy trắng: lấy lại thiện cảm với công chúng, xoá bỏ vết nhơ về phát ngôn, nhân cách, đạo đức trong quá khứ.
Xe chạy đến dưới lầu chung cư mà công ty cấp cho Tuân Lan, Lôi Tuấn cởi đai an toàn, thấy Tuân Lan còn đang cúi đầu lướt điện thoại, tính tình nóng nảy tức thì lại nổi lên, vừa định nói điều gì thì nghe thấy tiếng báo tin nhắn WeChat trên điện thoại mình.
Hắn vừa mò điện thoại, vừa nói Tuân Lan, "Cậu bớt xem bình luận trên Weibo đi, trong khoảng thời gian xuất viện này thì nghỉ ngơi cho tốt, qua nửa tháng nữa sẽ phải đi quay gameshow rồi. Vì chuyện này của cậu, mấy đại ngôn* vốn định tìm cậu cũng hủy, đạo diễn ê-kip chương trình này là bạn tôi, nể mặt tôi mới không thay cậu --"
* Đại ngôn: hợp đồng quảng cáo, làm người đại diện cho một thương hiệu.
Lời lải nhải chợt im bặt, hai mắt Lôi Tuấn trừng to, nhìn chằm chằm màn hình điện thoại của mình, giống như được tim một mũi thuốc trợ tim, vẻ mặt mệt mỏi nơi đuôi lông mày tức thì rút đi, chỉ còn lại vẻ hưng phấn.
"Cậu tìm về mấy đoạn chat này từ đâu hay vậy?!" Lôi Tuấn kích động vỗ vỗ cánh tay Tuân Lan, "Thằng nhóc này, sao bây giờ mới lấy ra hả, thích nhìn tôi sốt ruột đúng không!"
Tuân Lan xoa xoa cánh tay bị vỗ đau, "Cho anh đó, anh xem rồi làm đi, tôi đi lên đây."
"Anh đưa cậu lên." Toàn thân Lôi Tuấn tràn đầy sự sung sướng vì được cứu khỏi tuyệt cảnh, hắn xuống xe trong niềm vui rạo rực, cũng đổi luôn cách gọi, "Lan Lan, cậu mới xuất viện, kế tiếp phải nghỉ ngơi cho tốt nghe chưa, Tằng Tinh Vũ cứ giao cho anh, công bố mấy thứ này ra thì Tằng Tinh Vũ coi như xong đời rồi."
Tuân Lan hai tay cắm túi, ừ một tiếng có lệ.
Lôi Tuấn coi sự lười nhác của cậu thành mệt mỏi, chỉ xem như cậu vừa xuất viện nên cơ thể còn chưa bình phục. Đưa Tuân Lan đến cửa nhà, Lôi Tuấn lại dặn dò vài câu rồi vội vã rời đi.
Tuân Lan lấy ra chìa khóa mở cửa đi vào, nhìn thoáng qua hoàn cảnh căn hộ rồi đi đến bên sofa nằm xuống. Lúc này, cậu mới nặng nề thở ra một hơi, xoa xoa trán.
Tuân Lan nhắm mắt nằm một lát, sau đó đứng dậy vào phòng tắm tắm rửa.
Mà lúc cậu tắm rửa, độ hot về "Tuân Lan" trên mạng đã lại tăng vọt lần nữa.
#Tuân Lan quấy rối Tằng Tinh Vũ#
#Tuân Lan 8 giờ phát Weibo#
#Tuân Lan mặt mộc#
Vài hot search có liên quan đến Tuân Lan treo trên Weibo, ngoài ra còn một tấm GIF được chia sẻ rầm rộ trên Weibo.
Chất lượng GIF rõ ràng, trong hình ảnh động là Tuân Lan gỡ nón xuống rồi sau đó đột nhiên kề sát mặt vào. Cùng lúc ấy, giống như người đàn ông đeo khẩu trang cầm điện thoại phát livestream nọ, ngay ánh mắt đầu tiên khi mọi người nhìn thấy tấm GIF này, đều bị gương mặt sắc sảo cực phẩm kia của Tuân Lan làm kinh ngạc không thôi, vừa nhao nhao chia sẻ vừa cảm thán, cảm thấy ông trời thật bất công, một gương mặt hoàn hảo gần như không tì vết như vậy, sao lại cho một kẻ cặn bã bại hoại thế không biết.
Từ sau khi Tằng Tinh Vũ với tư cách là người bị hại tung ra tin nhắn quấy rối, mỗi ngày người đổ xô vào Weibo của Tuân Lan chỉ trích mắng chửi cậu nhiều vô số kể, fans Tuân Lan mới có được cũng lần lượt thoát fan trở thành anti, còn chút ít fans ở lại tạm thời vẫn không rời đi, vẫn luôn đang chờ Tuân Lan đáp lại.
Nhưng mấy ngày trôi qua, bài post mới nhất trên Weibo của Tuân Lan còn dừng lại ở việc tuyên truyền cho nhân vật mới vừa quay xong từ hơn một tháng trước, công ty quản lý của Tuân Lan cũng không đưa ra bất cứ phản hồi nào.
Vốn chúng netizen đều cảm thấy Tuân Lan đang tính giả chết đến cùng, nhưng sau khi rất nhiều account marketing* đăng tải câu "Tám giờ tối chờ tôi đăng Weibo" mà Tuân Lan nói ở gara bệnh viện ban chiều lên, netizen lập tức như được tiêm máu gà, cảm xúc được chỉnh tới trạng thái cao nhất.
* Tài khoản tiếp thị: bộ phận chuyên đảm nhiệm vai trò trung gian giữa khách hàng và doanh nghiệp trong hoạt động truyền thông và quảng cáo.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Những Năm Tháng Tôi Nhảy Qua Nhảy Lại Ở Hai Giới Âm Dương
Chương 2
Chương 2