Trận mưa không thức thời này chẳng những không có dấu hiệu sẽ tạnh mà ngày càng rơi nặng hạt hơn.
Hướng dẫn viên phát cho mỗi học sinh một tấm chăn giữ ấm, toàn bộ kế hoạch hoạt động buổi tối của bọn họ chính thức bị hủy bỏ.
Giờ phút này Thẩm Hòe Tự trang bị bằng 0 cười không nổi nữa, mưa đêm trên núi lạnh lẽo thấm vào tận xương, trong lều nồng nặc hơi nước, nhiệt độ trực tiếp lùi về bằng hai tháng trước.
Anh quấn chăn quanh người thành cái bánh chưng, ôm điện thoại tán dóc với Đoàn Triết.
Từ chiều hôm nay thái độ Đoàn Triết đã trở nên sai sai, luôn lượn lờ trên QQ tìm anh nói toàn chuyện trên trời dưới đất, từ chuyện "đèn trong lều mày có sáng không" đến "cơm tối ăn có no không", lại đến "lều mày ngủ có bị ẩm không", nhưng tất cả đều không thái quá bằng câu hiện tại.
[ Chiến Binh Neo Genesis Học Vẹt: Chỗ chúng mày có nhìn thấy trăng không? ]
[ Tự Thần: Có chuyện mau nói có rắm mau thả.
]
[ Chiến binh Neo Genesis Học Vẹt: Mày đang làm gì đấy? ]
[ Tự Thần: Đang chat QQ với một thằng ngu nè.
]
[ Chiến binh Neo Genesis Học Vẹt:...!]
[ Chiến binh Neo Genesis Học Vẹt: Kỷ Xuân Sơn đang làm gì? ]
Thẩm Hòe Tự quay đầu nhìn, thấy Kỷ Xuân Sơn đang đưa lưng về phía mình nằm yên trong túi ngủ của hắn, đeo tai nghe không nhúc nhích.
[ Tự Thần: Không biết, hình như ngủ rồi.
]
[ Chiến binh Neo Genesis Học Vẹt: Mới 9 giờ.
]
[ Tự Thần: Thiếu ngủ sẽ ảnh hưởng đến phát triển não bộ đấy, mày tự nhìn lại mình xem có phải ngủ ít quá rồi không đi.
]
[ Chiến binh Neo Genesis Học Vẹt: Mày giao thư tình của Tưởng Mộng Nam cho cậu ta rồi à? ]
Đồ thần kinh này sao biết chọn đề tài quá vậy.
[ Tự Thần: Đưa rồi.
]
[ Chiến binh Neo Genesis Học Vẹt: Phản ứng thế nào? ]
[ Tự Thần: Chả có phản ứng gì cả.
]
Sau câu này Đoàn Triết cũng bắt chước Kỷ Xuân Sơn không có thêm phản ứng gì nữa, vài phút sau mới gửi một tin khác.
[ Chiến binh Neo Genesis Học Vẹt: Tao đang có một ý nghĩ rất táo bạo.
]
[ Tự Thần: Táo bạo đến cỡ nào? ]
[ Chiến binh Neo Genesis Học Vẹt: Cực kỳ táo bạo luôn.
]
[ Tự Thần: Mày nói đủ chưa, không nói nữa tao đi xem tiểu thuyết đây.
]
[ Chiến binh Neo Genesis Học Vẹt: Kỷ Xuân Sơn không thích Tưởng Mộng Nam.
]
[ Tự Thần: Mới lạ ghê, lần đầu tao nghe thấy mày nói chuyện này đấy.
]
[ Chiến binh Neo Genesis Học Vẹt:...!]
[ Tự Thần: Xem tiểu thuyết đây, chào nhớ.
]
[ Chiến binh Neo Genesis Học Vẹt: Mày thấy Kỷ Xuân Sơn thế nào? ]
[ Tự Thần:? ]
[ Tự Thần: Là có ý gì? ]
[ Chiến binh Neo Genesis Học Vẹt: Thôi, coi như tao chưa nói gì, mày xem tiểu thuyết đi.
]
[ Chiến binh Neo Genesis Học Vẹt: Hoặc là mày đi ngủ đi, thiếu ngủ sẽ ảnh hưởng đến phát triển trí não đấy.
]
Thẩm Hòe Tự không biết đối phương lại lên cơn gì, vừa buông điện thoại xuống đột nhiên đánh một cái hắt xì.
Kỷ Xuân Sơn trở mình nhìn qua chỗ anh.
"Tôi đánh thức cậu à?" Thẩm Hòe Tự ngượng ngùng gãi đầu.
"Không có, tôi chưa ngủ." Giọng Kỷ Xuân Sơn mang theo chút khàn khàn mệt mỏi.
Hắn ngồi dậy lấy trong ba lô ra một chiếc áo đồng phục dài tay và một chiếc áo phao nhẹ, ném cho Thẩm Hòe Tự, "Mặc cái này vào đi."
"Không cần, tôi không lạnh..." Thẩm Hòe Tự chưa dứt lời đã đánh tiếp một cái hắt xì nữa.
Sắc mặt Kỷ Xuân Sơn rất uể oải: "Cậu bị cảm sẽ lây bệnh cho tôi, hai chúng ta ngồi cùng bàn đấy."
Thẩm Hòe Tự ngượng ngùng nhặt áo lên thành thật mặc vào.
Hai mắt Kỷ Xuân Sơn nhìn anh đăm đăm, đột nhiên giơ tay lên xoa mặt.
"Cậu đang nghe cái gì thế?" Thẩm Hòe Tự hỏi.
Kỷ Xuân Sơn chớp chớp mắt mấy cái, tiêu hóa câu hỏi của Thẩm Hòe Tự xong mới tháo một bên tai nghe xuống đưa cho anh.
Thẩm Hòe Tự nhận lấy đeo lên tai, nửa ngày cũng không nghe ra là thứ gì.
Lúc này Kỷ Xuân Sơn mới trì độn nhận ra —— Bên ngoài lều đang mưa rất to.
Hắn đưa nốt tai nghe còn lại cho Thẩm Hòe Tự mang lên.
"...!Tiếng mưa rơi?" Thẩm Hòe Tự do dự đoán.
"Ừ."
Thẩm Hòe Tự chỉ l3n đỉnh đầu: "Tiếng ngoài thiên nhiên không nghe mà lại đi nghe thứ này?"
Kỷ Xuân Sơn bật cười: "Nói đúng lắm.".