============
Trận tính ái này bắt đầu quá vồ vập, Kỷ Xuân Sơn còn không kịp cởi hết quần áo, áo sơ mi chỉ mới mở vài cái nút, áo lót màu trắng bên trong bị mồ hôi thấm đã hoàn toàn ướt đẫm.
Hôm nay động tác của hắn có chút mất khống chế, mỗi một lần va chạm đều th úc mạnh d**ng v*t vào tận cùng thân thể Thẩm Hòe Tự.
Thẩm Hòe Tự quay lưng về phía hắn, phần lưng trắng nõn phủ kín dấu hôn, thế nhưng Kỷ Xuân Sơn không khống chế được sức lực, có vài lần cắm sâu là hắn vừa cắn lên bả vai Thẩm Hòe Tự vừa đâm vào.
Trong lòng hắn tức giận, mười ba năm trước cũng giống như thế này, đối phương gặp phải vấn đề khó khăn trước nay chưa bao giờ nói ra, chỉ biết buồn bực gánh vác một mình.
Nhưng lòng hắn cũng đồng thời đau nhói, không biết lần này anh lại lén lút chịu đựng chuyện gì.
Thẩm Hòe Tự hiện giờ không rảnh rỗi mà suy nghĩ, anh mau chóng hưởng thụ kh0ái cảm do tuyến tiền liệt bị va chạm kịch liệt mang tới, khuỷu tay trái anh chống xuống giường, tay phải giữ đầu giường phối hợp nâng cao mông để Kỷ Xuân Sơn dễ dàng tiến vào sâu hơn nữa.
dương v*t của anh đã sớm dựng thẳng dưới k1ch thích của Kỷ Xuân Sơn, đầu mũ ào ạt tràn ra dịch tuyến liệt trong suốt.
Kỷ Xuân Sơn thả chậm tiết tấu va chạm, kề sát ngực vào lưng Thẩm Hòe Tự nhẹ giọng thì thầm bên tai anh: "Tiểu Tự."
"Đừng dừng...!A..." Thẩm Hòe Tự thò tay ra sau đỡ chân hắn, theo đường cong cơ đùi sờ dọc ra phía trước, ngón tay luồn vào trong áo thun vuốt v e cơ eo căng chặt, "Anh nhanh lên một chút đi..."
Kỷ Xuân Sơn càng ghìm tốc độ chậm hơn, đưa đẩy nhè nhẹ đầu đỉnh ở sâu trong huyệt đạo vài lần, khẽ khàng nói: "Đừng trốn tránh tôi lần nữa."
"Nhanh lên." Thẩm Hòe Tự nửa xoay người vòng tay qua cổ hắn đòi hôn, lỗ hậu bên dưới kẹp chặt, nôn nóng đẩy đẩy mông ra phía sau, "Nhanh lên cho em...!Kỷ Xuân Sơn."
Kỷ Xuân Sơn thở dài chiều lòng hôn anh một cái rồi ấn anh xuống giường tiếp tục va chạm, d**ng v*t liên tục rút ra gần hết lại thọc vào nguyên cây.
Kh0ái cảm dần đạt tới cao trào, tiếng r3n rỉ của Thẩm Hòe Tự cũng dần dần biến điệu.
Sau vài cú thúc thật sâu, anh tê liệt ngã vật xuống giường, hai đùi run rẩy, huyệt sau không ngừng co rút xoắn chặt.
Tính khí được màng thịt mềm mại co rút bao bọc chặt chẽ, Kỷ Xuân Sơn không nhẫn nhịn nổi nữa, cắn vai anh tăng tốc lao tới rồi bắn t1nh vào sâu trong thân thể anh.
Tình d*c đã phát ti3t nhưng tâm trạng vẫn không hề có chút thoải mái nào, không khí trong phòng trở nên đặc quánh, chỉ còn lại tiếng th ở dốc hỗn độn sau khi xong việc.
Kỷ Xuân Sơn không đè nặng lên người anh nữa mà xoay người nằm thẳng lên giường, vươn tay tự cởi bỏ cúc áo sơ mi.
Chiếc áo này và áo lót bên trong hoàn toàn không thể mặc lại được nữa.
Thẩm Hòe Tự nghỉ ngơi xong mới duỗi tay bật đèn đầu giường, ngồi dậy nói: "Em đi tắm." Anh liếc nhìn mớ quần áo lộn xộn của Kỷ Xuân Sơn, mở tủ lấy ra một bộ đồ ngủ sạch sẽ ném cho hắn, "Tắm xong thay cái này đi."
Kỷ Xuân Sơn cởi hết quần áo trên người ra theo anh vào phòng tắm, ôm lấy thân thể anh từ phía sau.
Ánh đèn màu trắng trong phòng tắm khiến dấu vết h0an ái trên cơ thể càng thêm rõ ràng, Kỷ Xuân Sơn áp môi lên dấu răng chính mình để lại trong lúc bắn t1nh, nhẹ nhàng hôn một cái.
"Không có chuyện gì muốn nói với tôi sao? Cảm thấy tôi không thể giải quyết, hay là..."
"Không phải, anh đừng suy nghĩ lung tung." Thẩm Hòe Tự cắt ngang lời hắn, giơ tay mở khóa vòi sen để dòng nước ấm hòa hoãn sắc mặt một chút.
Kỷ Xuân Sơn trầm mặc một lát rồi thử hỏi: "Chẳng lẽ dì đã biết..."
"Không phải." Thẩm Hòe Tự không muốn để hắn liên tưởng vô nghĩa bèn châm chước giải thích một câu, "Chỉ là em thấy hơi mờ mịt."
"Tại sao lại mờ mịt?"
"Bởi vì..." Thẩm Hòe Tự hơi dừng lại, "Xác thật là em không đủ hiểu biết anh."
"Muốn hiểu biết chuyện gì của tôi?" Kỷ Xuân Sơn xoay người anh lại, "Em cứ hỏi, tôi sẽ nói."
Thẩm Hòe Tự vươn tay vuốt ngược tóc mái trước trán, lau sạch bọt nước trên mặt chăm chú nhìn thẳng vào Kỷ Xuân Sơn.
Em từng hỏi rồi.
Anh yên lặng trả lời trong lòng.
Thẩm Hòe Tự dựa đầu vào vai Kỷ Xuân Sơn, vòng tay ôm eo hắn để da thịt hai người tương liên chặt chẽ, thì thầm nói: "Làm thêm lần nữa đi.".