TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tà Thần Điên Cuồng Theo Đuổi Tôi Không Bỏ
Chương 46: C46: Khu nghỉ ngơi

Edit: NAI HỒNG TÀ TĂM

(Đã beta)

************

Thời điểm Quý Ngư trở lại khu nghỉ ngơi, người dẫn đường đã lập tức tiến hành kết toán khen thưởng, sau đợt thông quan này cậu đạt được 2000 tích phân và đạo cụ khen thưởng như sau:

【 Tên đạo cụ: Dây Thừng

Cấp bậc: Cấp Thấp

Số lần sử dụng: Vô hạn

Tác dụng: Được chế tạo từ chất liệu đặc biệt không dễ bị đứt.

Nhắc nhở ấm áp: Hớ hớ hớ, cái này mà play trói dây thì hết nước chấm~】

【 Tên đạo cụ: Ẩn Hình Theo Dõi

Cấp bậc: Cấp Thấp

Số lần sử dụng: Vô hạn

Tác dụng: Người khác không thể phát hiện mình bị theo dõi, chỉ người sử dụng mới thấy được.

Nhắc nhở ấm áp: Về sau muốn rình ai thì mình cứ hiên ngang mà đi khỏi phải núp lùm núp bụi chi khổ cực nữa hì hì hì】


【 Tên đạo cụ: Thẻ Thông Hành

Cấp bậc: Cấp Thấp

Số lần sử dụng: Vô hạn

Tác dụng: Chỉ có hiệu lực trong các phó bản liên quan đến phó bản ngục tối.

Nhắc nhở ấm áp: Không dùng cho phó bản khác được nha, tại vì người ta có phải vạn năng đâu nà 】

【 Tên đạo cụ: Thập Tự Giá Vạn Năng

Cấp bậc: Cấp Trung

Số lần sử dụng: Vô hạn

Tác dụng: Có thể biến to hoá nhỏ, đáy nhọn và bén ngót.

Nhắc nhở ấm áp: Treo trên cổ như dây chuyền cũng thời trang lắm á, nếu bạn đang tín ngưỡng tôn giáo khác vậy chúng tôi cũng hết cách 】

【 Tên đạo cụ: Khiên Bạc

Cấp bậc: Cấp Trung

Số lần sử dụng: Vô hạn


Tác dụng: Chất liệu chế tạo giống với bức tường của viện điều dưỡng Bình An.

Ghi chú: Một khi bị hỏng sẽ không thể tự động khôi phục như cũ.

Nhắc nhở ấm áp: Với cái thân gà ốm như kia chắc chắn bạn sẽ thường xuyên sử dụng nó cho xem, chậc chậc 】

【 Tên đạo cụ: Góc Nhỏ Kì Diệu

Cấp bậc: Cấp Cao

Số lần sử dụng: 1 lần 1 ngày

Tác dụng: Trốn vào không gian bên trong sẽ không bị người khác phát hiện.

Ghi chú: Thời hạn hiện tại là 10 phút.

Nhắc nhở ấm áp: Sau khi thăng cấp thời hạn sử dụng cũng được tăng thêm đó, cố lên! 】

【 Tên đạo cụ: Thiệp Mời

Cấp bậc: Cấp Cao

Số lần sử dụng: Vô hạn


Tác dụng: Chỉ có hiệu lực trong các phó bản liên quan đến phó bản ngục tối.

Nhắc nhở ấm áp: Vậy mà quỷ nghèo lại nhận được thiệp mời vũ hội cấp cao mới ghê chứ, may mắn dữ trời 】

Quý Ngư không thèm để ý đến nhắc nhở ấm áp làm người ta giận sôi máu kia, thứ mà cậu chú ý chính là thẻ thông hành và thiệp mời, bởi vì phần tác dụng viết chỉ có hiệu lực khi liên quan đến phó bản ngục tối khiến cậu rất tò mò, thế nên Quý Ngư lấy hai đạo cụ này ra cẩn thận xem xét thì phát hiện góc bên phải của thẻ thông hành có in chữ “Quỹ hội Bình An” và tiêu chí, mà thiệp mời cũng đề cập đến địa điểm tổ chức là “Quỹ hội Bình An”, nói như vậy phó bản ngục tối quả thật đã sắp sửa mở ra.

Tuy lần này đạo cụ không nhiều lắm nhưng có manh mối liên quan đến “Quỹ hội Bình An” là không tệ rồi, mặc kệ về sau cậu có muốn vào phó bản ngục tối hay không thì cậu cũng sẽ không phải chịu thiệt thòi gì cả.

Khi Quý Ngư đang cân nhắc lợi hại, đột nhiên trên màn hình hệ thống nhảy ra thông báo có bạn tốt gửi một tin nhắn icon, Quý Ngư click mở khung chat phát hiện là Đào Viên.

[ Anh Quý ơi, anh đã an toàn về được khu nghỉ ngơi chưa ạ. ]

Quý Ngư trả lời: [ Ừm, đã về rồi. ]

Bên kia đáp lại rất nhanh: [ Anh Quý, hiện tại anh tuyệt đối đừng đi ra ngoài nha, bên ngoài chỗ nào cũng có người chơi ngồi canh anh xuất hiện hết trơn á, anh mà vừa đi ra hả chắc chắn sẽ bị choáng ngợp trong biển người luôn đó. ]

Quý Ngư cảm thấy hết sức đau đầu, quả nhiên livestream gì đó là dùng để hố người khác mà, tin tức cậu sở hữu manh mối liên quan đến phó bản ngục tối đã sớm bị công bố rộng rãi khẳng định có rất nhiều người muốn tranh đoạt.

Cậu trả lời Đào Viên: [Tôi hiểu, cảm ơn cậu đã nhắc nhở.]

[Ơn nghĩa gì ạ, dù sao chúng ta cũng từng là đồng đội sống chết cùng nhau anh đừng khách sáo, em cũng đã nhắc anh Sở rồi, nếu hiện tại anh chưa cần tiến vào phó bản tiếp theo vậy để em mang nhu yếu phẩm hay đồ ăn đại loại qua cho anh nha, tiện thể hai đứa mình tâm sự về hiệp hội luôn.]

Quý Ngư biết bản thân cậu hiện giờ mù tịt về thông tin ở đây, Đào Viên tham gia trò chơi lâu hơn cậu khẳng định có rất nhiều đường dây cung cấp tin tức chất lượng.

Vì thế cậu rất sảng khoái mà trả lời: [ Được.]

Sau khi gửi tin nhắn xong Quý Ngư lập tức quay đầu hỏi Viên đang bay lơ lửng bên cạnh: “Viên, tao muốn mời bạn tốt vào khu nghỉ ngơi thì phải làm thế nào?”

“Ngài chỉ cần ấn vào hình tròn bên phải khung chat bạn tốt, tôi sẽ mở con đường cho đối phương tiến vào.”


Quý Ngư thực hiện đánh dấu theo hướng dẫn của Viên, tiếp theo phía trước bỗng nhiên xuất hiện một cánh cửa màu trắng.

Ngay sau đó cánh cửa bị mở bật ra, Đào Viên vui vẻ chạy vào: “Tốt quá, anh Quý lại cứu em một mạng rồi, may mà anh mở đường đúng lúc anh hai em vừa về bằng không ổng chắc chắn sẽ cho em no đòn. Ha ha đường vào phòng em được thiết lập mở với ổng vĩnh viễn á.”

Quý Ngư không ngờ Đào Viên vậy mà còn có một người anh ruột, có người thân trong trò chơi là rất hiếm.

“Cậu bị kéo vào trò chơi cùng lúc với anh mình sao?” Quý Ngư tò mò hỏi.

“Không phải, anh hai em vào trước sau đó mới tới lượt em, nếu không nhờ có anh hai em chết từ tám đời rồi.” Đào Viên ngượng ngùng gãi gãi đầu: “Anh hai bảo bọc em kĩ lắm nhưng em vẫn luôn thấy như thế mãi thì không ổn cho nên mới trộm tiến phó bản rèn luyện thực lực, nếu đánh tiếng trước với anh hai đằng nào ổng cũng phái người theo kèm hoặc sẽ tự mình dẫn em thông quan, vậy chẳng khác nào dã tràng xe cát cả.”

Mặc dù Quý Ngư không có người thân, chỉ có một ít họ hàng quanh năm suốt tháng gọi điện hỏi thăm không được một cuộc nhưng cậu lại rất hiểu nổi lòng của anh trai Đào Viên, ở trong thế giới trò chơi tàn khốc này tình thân là bấu vật hiếm lạ trân quý, bảo vệ người quan trọng nhất đối với mình là một loại bản năng.

Quý Ngư nở nụ cười nhạt: “Cậu thật sự vô cùng may mắn, phải quý trọng cho tốt.”

“Đương nhiên rồi ạ!” Đào Viên ánh mắt kiên định gật đầu: “Em lừa anh hai tiến vào phó bản rèn luyện là vì tương lai không còn kéo chân sau của anh hai đó ạ, không thể cứ để ổng che chở cho em mãi được. Được rồi anh Quý, chúng ta tâm sự chuyện hiệp hội nhé.”

Quý Ngư gật đầu, hiện tại cậu quan tâm nhất chính là cái này.

Bởi vì bên trong khu nghỉ ngơi của Quý Ngư trống rỗng cho nên cả hai chỉ có thể xếp bằng ngồi dưới đất.

Đào Viên cũng không để ý, bắt đầu kể một số tin tức cậu ta biết: “Trong trò chơi các hiệp hội chia thành ba dạng nhỏ, vừa, lớn, tiêu chuẩn phân chia không chỉ dựa vào mỗi số lượng thành viên không mà còn dựa vào trình độ của bọn họ cùng với tỉ lệ thắng thua trong các mùa giải thi đấu, tóm lại chủ yếu là do hệ thống chủ tiến hành tổng hợp rồi đánh giá, anh cũng có thể xem qua các hiệp hội nổi dang trên bảng xếp hạng. Tất cả hiệp hội trên bảng xếp hạng đều là hiệp hội lớn, bên trong có rất nhiều người chơi cao thủ. Em đề nghị anh Quý nên tiến vào hiệp hội lớn, bởi vì tài nguyên bọn họ sở hữu nhiều đếm không xuể, anh còn có thể tổ đội cùng thành viên lợi hại thông quan phó bản, à mà có một số hiệp hội khi anh gia nhập họ sẽ bắt buộc yêu cầu anh phải tham gia đấu giải tranh hạng, xưa giờ hầu như đứng top đầu toàn là hiệp hội lớn, em nghe kể khen thưởng phong phú vô cùng. Chẳng qua cũng sẽ có một số hiệp hội rất hà khắc về các khoản điều kiện gia nhập hoặc bia miệng không tốt, nói chung mỗi hiệp hội được đề tên trên bảng xếp hạng đều tự tạo cho mình một phong cách riêng biệt. Hiện tại hiệp hội Ngao Sư đang nằm chễm chệ trên vị trí thứ nhất, bọn họ chỉ thờ phụng kẻ mạnh chuyên dùng nắm đấm nói chuyện, hình như bên trong toà nhà hiệp hội còn xây cả đài đấu võ nữa, hiệp hội Hoa Hồng người chơi nữ chiếm đa số, xếp hạng ba……”

Sau khi Quý Ngư nghe Đào Viên giới thiệu một đống hiệp hội và tin tức liên quan thì tự hỏi một chút rồi hỏi cậu ta: “Cậu đang gia nhập hiệp hội nào?”

Vừa nghe Quý Ngư hỏi tới hiệp hội mình đang ở Đào Viên lập tức trở nên hăng hái như một đứa trẻ: “Hiệp hội em gia nhập tên là hiệp hội Âm Đồ, hiện bọn em đang xếp hạng hai đó ạ, đừng thấy tên hiệp hội nghe u ám sâu xa mà nghĩ bọn em là tổ chức vai ác gì đó nha, chỉ là ngày thường hay thần bí khiêm nhường chút thôi, bọn em rất ít khi lộ diện trước mặt người khác.”

“Để em kể anh nghe.” Đào Viên kề sát vào một chút: “Kỳ thật hiệp hội của bọn em có rất nhiều thành viên thích trạch trong khu nghỉ ngơi không chịu ra ngoài, hội trưởng cũng thường xuyên không thấy bóng dáng đâu, anh ta không hề nhúng tay quản chuyện trong hiệp hội. Mọi người mỗi khi ra cửa thì hoá trang không khác gì yêu quái hết, hiệp hội khác đòi hỏi thành viên phải mặc đồng phục chung, có huy chương chất đống còn hiệp hội bọn em cái gì cũng không có. Đây mới là lí do thật sự bọn em bị bên ngoài cảm thấy thần bí á, ha ha.”

************


Đọc truyện chữ Full