Hạt giống rời khỏi miệng chim sẻ nhưng không rơi thẳng xuống đất mà lại lơ lửng giữa không trung.
Người đàn ông tóc vàng khẽ động ngón tay, trong hồ bay lên bốn quả cầu nước, nhanh chóng "rửa sạch" hạt giống rồi lại rơi xuống.
"Chíp chíp chíp!".
Chim sẻ hạ giọng kháng nghị.
Lúc ngậm hạt giống trong miệng, nó đã dùng phép ngăn cách không để hạt tiếp xúc với nước bọt, vừa sạch sẽ lại vừa vệ sinh, vậy mà Vương còn ghét bỏ nó.
Quá đáng!
Người đàn ông tóc vàng xoè tay, hạt giống bé bằng hạt vừng rơi xuống lòng bàn tay, trông như bốn nốt ruồi son.
Chim sẻ nhìn chằm chằm vào bốn chấm đỏ trong tay hắn, ánh mắt thèm khát.
Đây chính là hạt giống của hoa hồng tinh* quý hiếm.
Nó không chỉ giải được trăm loại độc khác nhau, mà còn có thể tăng lên cấp bậc ma lực.
(*Là hoa tên hồng tinh chứ không phải hoa hồng - tinh nha)
Là một ma thú cấp 8, chim sẻ đã kẹt ở ngưỡng cửa này một trăm năm.
Nếu như ăn bốn hạt giống của hoa hồng tinh thì sẽ có hy vọng đột phá cấp 9.
Hoa hồng tinh chỉ sinh trưởng trong nhà ấp của khu rừng Yêu Tinh, mười năm mới nở hoa một lần.
Thời điểm các tiểu yêu tinh ra đời thì cũng là lúc hạt giống của nó trưởng thành.
Đã từng có người gieo trồng hạt giống của hoa hồng tinh ở bên ngoài nhà ấp, nhưng không một hạt nào nảy mầm.
Hoặc là bị hư thối, hoặc là bị sinh vật cấp thấp trong đất ăn mất.
Vì sao bên ngoài không thể trồng được hoa hồng tinh?
Nghe nói là vì thiếu sự chúc phúc của Thần Ánh Sáng.
Khi các tiểu yêu tinh được thai nghén trong giường hoa, yêu tinh chăm sóc phải ngày ngày tiêu hao một lượng lớn ma lực để ngâm xướng thơ ca cổ xưa, ca ngợi Thần Ánh Sáng.
Thần Ánh Sáng nghe được sẽ ban chúc phúc xuống cho các tiểu yêu tinh.
Ánh sáng xuyên qua giếng trời bao phủ toàn bộ sinh vật trong nhà ấp.
Hoa hồng tinh ké chút ánh sáng của tiểu yêu tinh mới có thể nở hoa kết trái.
Mà hoa hồng tinh trồng bên ngoài không có Thần Ánh Sáng chúc phúc đương nhiên sẽ tàn lụi.
Tóm lại, tất cả hạt giống trong nhà ấp của khu rừng Yêu Tinh đều là bảo vật hiếm có khó tìm.
Hôm nay nó giúp Tinh Linh Vương gửi thư cho bé yêu tinh, may mắn nhận được bốn hạt giống của hoa hồng tinh.
Khi bé con đặt hạt giống đỏ rực lấp lánh lên bệ cửa, suýt thì nó không nhịn được mà ăn mất.
May là chút lý trí còn sót lại đã ngăn cản dục vọng, biết phải đem hạt giống về cho Tinh Linh Vương trước.
Bởi vì nó biết, Vương đứng ở ven hồ có thể thông qua thuỷ kính để tận mắt nhìn thấy nó trao bức thư vào tay bé con.
Cho nên nó vừa mới gửi thư xong thì Vương đã đòi "quà đáp lễ".
Chim sẻ ngồi xổm trên đầu ngón tay của Tinh Linh Vương, trong lòng nhộn nhạo không yên.
Đôi mắt hạt đậu đảo lia lịa như trộm, hy vọng Vương sẽ ban thưởng hạt giống cho nó.
Tinh Linh Vương vươn ngón tay cầm hạt giống lên.
Chim sẻ "chíp" một tiếng, bị đả kích nặng nề, ủ rũ mà rúc thành một quả cầu lông.
Tinh Linh Vương đặt quả cầu lông lên cành cây, bật cười mà cốc nhẹ lên đầu nó:"Hạt giống này có ích với ta, không cho nhà ngươi được".
"Chíp chíp".
Chim sẻ đập cánh một cách không tình nguyện.
Tinh Linh Vương không để ý tới nó, hắn lấy một chiếc bình thuỷ tinh trong suốt để đựng hạt giống rồi thu vào nhẫn trữ vật.
Chim sẻ hoàn toàn thất vọng, nó bò lên cành cây nằm bẹp thành một cái bánh chim.
Đang lúc thương tâm muốn chết, đột nhiên nó ngửi thấy một mùi thơm ngào ngạt.
Sợi lông ngố trên đầu bỗng ngỏng dậy, chiếc bánh chim lập tức biến trở lại hình tròn.
"Chíp?".
Một viên đá hình tròn màu xanh lam phập phồng giữa không trung, đồng tử của chim bỗng dãn lớn.
Là đá năng lượng của ma thú!
Chim sẻ hưng phấn không thôi, giương cánh nhảy tới nhảy lui trên cành cây, kêu "chíp chíp" với Tinh Linh Vương.
Là khen thưởng phải không? Là khen thưởng phải không?
Tinh Linh Vương gật đầu, mái tóc vàng xoã tung ở sau lưng nhẹ nhàng phấp phới:"Đá năng lượng của ma thú cấp 9, lấy không?".
"Chíp chíp chíp chíp!".
Lấy lấy lấy lấy!
Không lấy là con chim ngốc!
Tinh Linh Vương bỏ vốn, đương nhiên là hàng cực phẩm.
Chim sẻ ngoạm lấy đá năng lượng, sợ chậm chân thì Tinh Linh Vương sẽ đổi ý.
Nó giương cánh bay lên cao, được nửa đường thì hoá thành một con chim ưng to lớn, phóng lên trời như một tia chớp, nháy mắt đã biến mất dạng.
Tinh Linh Vương ngẩng đầu nhìn về phương hướng mà chim ưng bay đi, khẽ nhếch khoé miệng, xoay người rời khỏi bờ hồ.
"Cộc lộc cộc lộc".
Tiếng bước chân từ xa tiến lại gần, chỉ một lát sau, một con thú một sừng bước ra từ trong rừng cây.
Cái sừng hình xoắn ốc trên trán nó toả sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời, bờm và lông đuôi bồng bềnh, bốn chân thon dài khoẻ khoắn.
Nó ưu nhã bước tới trước mặt Tinh Linh Vương, ngoan ngoãn cúi đầu.
Tinh Linh Vương vuốt ve thú một sừng, bật người ngồi lên lưng nó.
Mái tóc vàng mềm như tơ và áo choàng tinh xảo vung một đường cong tuyệt đẹp trong không trung.
Thú một sừng nâng móng trước, chậm rãi nện bước, chở Tinh Linh Vương tuấn mỹ đi vào khu rừng rậm rạp.
Cứ cách một khoảng thời gian, các tinh linh sẽ thay phiên nhau tuần tra khu rừng Yêu Tinh, xua đuổi đám thợ săn và người ngoài đi lạc vào khu rừng.
Giữa các tinh linh không phân cấp bậc rõ ràng, cho dù là Ferris - Tinh Linh Vương cao quý cũng phải tham gia công việc tuần tra.
***
Trong phòng học sáng sủa sạch sẽ, 25 bé yêu tinh ngồi ngay ngắn, nghiêm túc lắng nghe Aisha nói chuyện.
"Từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ chính thức vào học.
Ngoại trừ chị và Sit, sẽ có các giáo viên khác đến giảng dạy cho các em".
"Tuần học năm buổi, nghỉ hai buổi".
"Mỗi buổi sáng, Sif sẽ thay chị gọi các em dậy".
Aisha chỉ tay về phía cửa sổ.
Chỉ thấy bên ngoài cửa sổ có một con chim vàng lớn hơn các bé con rất nhiều đang ngồi.
Nó là Sif, một loại chim thuộc họ Sẻ sinh sống trong khu rừng Yêu Tinh.
Loài này có tiếng kêu to, thánh thót, là ma thú cấp 7 đã được khai trí.
Các bé con đã sớm thấy con chim bên ngoài cửa sổ, còn thường xuyên ngoái đầu ra nhìn.
Sau khi biết nó sẽ thay Aisha gọi bọn họ thức dậy, một bé con ngồi ở hàng đầu nhỏ giọng hỏi:"Nó có ăn thịt yêu tinh không ạ?".
"Không đâu".
Aisha xoa mái tóc mềm mại của bé con:"Sif là bạn của chúng ta, chúng chỉ ăn hạt kê và côn trùng có hại chứ không ăn yêu tinh".
"Ồ".
Bé con yên tâm gật đầu.
Thư Lê ngồi ở hàng sau, dùng bút lông chim vẽ hình chibi của một con chim lên sổ tay, bên cạnh viết chú thích: Sif - đồng hồ báo thức.
Khu rừng Yêu Tinh không có đồng hồ báo thức điện tử nhưng có đồng hồ báo thức sinh vật.
Cũng tốt.
Giải quyết vấn đề việc làm cho một con chim.
Nhưng mà....
Vì sao một con chim lại phải đi làm nhỉ?
Thư Lê buông bút lông chim, hai tay chống cằm nhìn con chim đang ngủ gật ở bên ngoài, lâm vào trầm tư.
Aisha tiếp tục giảng giải kỹ càng tỉ mỉ về chuyện đi học.
Ví dụ như không được đi trễ, không được về sớm, phải hoàn thành đúng hạn bài tập mà giáo viên bộ môn giao cho.
Bé con yêu tinh và trẻ con loài người không giống nhau.
Yêu tinh khai trí sớm, trưởng thành nhanh.
Bé con ba tuổi đã có thể lưu loát nghe, nói, viết chữ Tinh Linh, chơi đàn hạc, ca hát đọc thơ, phân biệt hơn một trăm loại thảo dược khác nhau.
Bởi vậy nên các yêu tinh lớn tuổi dạy dỗ các bé con tương đối nghiêm khắc.
Không hoàn thành bài tập của nhà trường thì sẽ phải nhận trừng phạt tương ứng.
Các bé con nghe vậy thì sửng sốt.
Nhóc mập Budno giơ tay:"Phạt....phạt cái gì ạ? Là không cho ăn cơm sao?".
Tuyệt đối đừng là vậy nha!
Bằng không nhóc sẽ.......sẽ.......!Đói bụng!
Budno: o(┳ _ ┳)o
Nhóc không dám tưởng tượng, nếu không có mật hoa ngọt ngào và trái cây tươi mới thì bản thân sẽ đáng thương tới nhường nào.
Mắt thấy nhóc mập lại sắp rớt nước mắt, Aisha vội vàng dỗ dành:"Sẽ không cấm ăn cơm đâu!".
"Ò".
Nước mắt lập tức chảy ngược vào trong.
Không cấm ăn cơm? Thế thì không sao!
Aisha buồn cười.
Đúng là một cậu nhóc tham ăn.
"Aisha, chị còn chưa nói trừng phạt như thế nào?".
Disio tóc đỏ hỏi.
"Cách phạt của mỗi giáo viên là khác nhau, ví dụ như Sit sẽ bắt chép phạt và đọc thơ".
Aisha chớp mắt nói:"Nếu là chị, chị sẽ phạt các em lau nhà".
Angel tóc trắng cũng giơ tay:"Em, em không biết dùng chổi lau nhà".
Aisha mỉm cười:"Không biết thì học".
Trong tương lai, cô sẽ dạy cho các bé con đủ loại công việc.
Yêu tinh không nuôi người lười biếng, mỗi một bé con đều phải học cách tự lực cánh sinh.
Thư Lê ghi nhớ lời Aisha nói, nhắc nhở bản thân phải chăm chỉ học tập, mỗi ngày hướng về phía trước, không được phạm sai lầm.
Nơi này không có người thân yêu thương, bao dung cậu.
Yêu tinh trưởng thành sẽ đối xử bình đẳng với tất cả bé con, không thiên vị bất kỳ người nào.
Nếu bé con làm sai thì phải tự gánh vác hậu quả.
Ghi chép xong, Thư Lê dùng bút lông chim viết ba điều này lên giấy.
Anh hùng trong phim hoạt hình xuyên tới thế giới khác đều là giá trị vũ lực bùng nổ, vận khí ngập trời, hoa đào vô số, bàn tay vàng nghịch thiên.
Tại sao đến lượt cậu lại muốn cái gì không có cái đó? Đến ngôn ngữ còn không thông được, phải học hết lại từ đầu.
Cậu thực sự gian nan quá đi mất!
Tiết học đầu tiên kết thúc, Thư Lê chép được năm trang giấy.
Đến giờ ra chơi, Thư Lê vỗ cánh bay về phía bục giảng, lấy một bức thư từ túi nhỏ bên hông ra, nhìn Aisha nhờ giúp đỡ:"Giúp, giúp đọc ạ".
Hiện tại cậu là thành phần thất học, đọc không hiểu chữ Tinh Linh.
Aisha nghi ngờ mà nhận lấy, khi cô nhìn thấy dấu sáp màu vàng bên ngoài bìa thư thì kinh ngạc nói nhỏ:"Đây là....thư của Tinh Linh Vương?".
"Cái gì?".
Thư Lê mờ mịt mở to mắt.
Aisha vừa mới nhắc tới "Tinh Linh Vương" phải không? Hay là do cậu nghe nhầm?
"Em không nghe nhầm đâu, đây đúng là thư do Tinh Linh Vương gửi".
Aisha nhìn ra thắc mắc của cậu, cô chỉ vào dấu sáp trên bìa thư:"Đây là con dấu riêng thuộc về Tinh Linh Vương".
Nhận được đáp án khẳng định, Thư Lê vô cùng khó hiểu:"Vì sao?".
Vì sao mới sáng sớm mà Tinh Linh Vương đã cử một con chim béo đến gửi thư cho cậu?
Aisha cũng thắc mắc y chang.
Chưa từng có bé con nào vừa rời khỏi nhà ấp thì đã nhận được thư của Tinh Linh Vương.
Sperion quả nhiên rất đặc biệt.
"Muốn chị giúp em mở nó ra không?".
Cô dịu dàng hỏi.
"Ừm ừm".
Thư Lê gật đầu lia lịa.
Các bé con khác biết Sperion nhận được thư của Tinh Linh Vương thì đều tò mò quây lại đây.
Aisha cố gắng không phá hỏng con dấu mà mở bức thư ra, lấy ra một tấm thẻ và một chiếc nhẫn tinh xảo.
Nhìn thấy chữ Tinh Linh thanh thoát trên tấm thẻ, cho dù Aisha làm yêu tinh đỡ đầu nhiều năm cũng không khỏi kinh ngạc thốt lên:"Ôi, Thần Ánh Sáng trên cao, em đúng là một tiểu yêu tinh may mắn".
"Gì cơ?".
Thư Lê sốt sắng gãi tai.
Rốt cuộc trên tấm thẻ viết gì mà Aisha lại kích động như vậy?
Aisha chỉ vào chữ Tinh Linh trên thẻ, chậm rãi đọc cho cậu nghe:"Sperion, học trò nhỏ đáng yêu của ta, chúc em trăm ngày tuổi vui vẻ.
Nguyện cho Thần Ánh Sáng mãi ở bên em!----Ferris Estelle".
Sợ bé con nghe không rõ, Aisha lặp lại ba lần.
Thư Lê dại ra nhìn nét chữ nghuệch ngoạc như chữ bác sĩ viết bệnh án kia, đỉnh đầu mọc ra vô số dấu chấm hỏi.
Cậu chỉ vào chính mình, hỏi Aisha:"Em, học trò?".
Cậu và Tinh Linh Vương mới gặp nhau đúng một lần, tại sao lại trở thành thầy trò được?
Có nhầm lẫn gì hay không?
Còn nữa, đều là kỷ niệm một trăm ngày sinh ra của các tiểu yêu tinh, tại sao Tinh Linh Vương lại chỉ gửi quà cho mỗi mình cậu?
Phân biệt như vậy e là không tốt đâu?
Dễ bị cô lập lắm.
Thư Lê vội vàng quan sát những bé con khác, phát hiện ánh mắt của bọn họ đều trong veo thuần khiết, ngoại trừ tò mò và hâm mộ thì không thấy bất kỳ sự đố kỵ nào.
Ngay cả Budno suốt ngày đối nghịch với cậu cũng không hề có vẻ bất mãn, đôi mắt hẹp thành sợi chỉ vì béo đang lấp lánh sáng lên.
Aisha cảm thán nhìn bé con lúng túng tay chân, duỗi bàn tay chạm vào vương miện trên đầu cậu, từ tốn giải thích:"Tính trên cả đại lục trong 10.000 năm trở lại đây, người được Tinh Linh Vương chúc phúc chỉ có ba vị.
Lần lượt là Thánh ma thuật sư Danlov, người được xưng là chiến thần tinh linh - chiến sĩ Ilio, cùng với vị vua trẻ nhất của tộc Rồng - Harmon.
Ba người bọn họ đều là học trò xuất sắc nhất của Vương.
Sau khi vượt qua bài kiểm tra nghiêm khắc thì thuận lợi xuất sư, lập nên thành tựu sự nghiệp to lớn.
Mà em, chính là người thứ tư được Tinh Linh Vương chúc phúc".
Thư Lê nghe cô nói một tràng dài, cố gắng mà lý giải.
Nói cách khác, được Tinh Linh Vương chúc phúc là đồng nghĩa với việc trở thành học trò của hắn, năng lực xuất chúng là có thể xuất sư.
Tinh Linh Vương gọi cậu là "học trò nhỏ của ta", có phải chứng tỏ, sau này cậu cũng giống như các "đàn anh" đi trước, trở thành một nhân vật lừng lẫy?
Anh hùng!
Quả nhiên mình chính là người anh hùng được lựa chọn!
Thư Lê kích động mà nắm tay.
Quả nhiên đại thần xuyên không không bỏ rơi cậu, mới ngày đầu mà đã tặng cậu một bàn tay vàng siêu cấp mạnh mẽ như thế rồi!
Bản thân xui xẻo lâu như vậy, cuối cùng cũng may mắn được một lần!
Không chỉ được Tinh Linh Vương chúc phúc, mà còn được hắn tặng quà.
Nhắc đến quà, Thư Lê nắm chiếc nhẫn trong tay, bụng đầy thắc mắc.
Thứ đồ có ý nghĩa phi phàm như nhẫn, ở thế giới này có thể tặng tuỳ ý như vậy sao?
Aisha thấy bé con ngẩn người nhìn chiếc nhẫn thì mỉm cười nói:"Đây là nhẫn không gian trữ vật".
"Nhẫn....không gian trữ vật?".
Thư Lê khiếp sợ trợn mắt..