TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sau Khi Li Hôn Truy Thê
Chương 32: 32: Ghét Bỏ 1


Tần Mộ Bạch đem Thẩm Thần đưa đến dưới lầu chung cư, Thẩm Thần vốn định mời hắn đi lên uống chén nước, suy xét đến đã đêm khuya, vẫn là để người sớm trở về nghỉ ngơi sẽ tốt hơn.

Vì thế Thẩm Thần không mời Tần Mộ Bạch lên, chỉ nói một tiếng: “Tần tiên sinh, cảm ơn ngươi đã đưa ta trở về.

”Tần Mộ Bạch trêu ghẹo nói: “Chỉ nói cảm tạ không được, hôm nào ngươi mời ta đến ăn cơm đi.

”Thẩm Thần không dự đoán được hắn không khách khí, ngẩn người, gật đầu nói: “Hảo.

”Tần Mộ Bạch cùng hắn trao đổi số di động, lúc này mới lái xe rời đi.

Thẩm Thần lên chung cư, A Lâm liền hướng hắn làm mặt quỷ: “Phát triển đến bước nào rồi?”Thẩm Thần xoa xoa giữa mày, mệt mỏi mà nói: “Đêm nay mệt mỏi quá, ngày mai rồi nói sau.

”Thấy hắn như vậy, A Lâm đành phải nuốt lại lời định nói.


Nói là rất mệt, nằm ở trên giường Thẩm Thần lại như thế nào cũng không ngủ được, trong đầu vẫn luôn căng như dây đàn, căng đến phát đau, bụng cũng ẩn ẩn không thoải mái.

Nghĩ đêm nay không ăn cái gì, trong bụng tiểu bảo bảo yêu cầu dinh dưỡng, Thẩm Thần dứt khoát bò dậy, nấu cho chính mình một chén mì, đồng thời mở APP xem xét đặt vé máy bay.

Đêm nay khi trên đường trở về, hắn đã quyết định rời đi, đi đến M thành cách nơi này ngàn dặm, hơn nữa phải đi nhanh, đỡ phải bị Hoắc gia tính sổ.

Đêm nay hắn làm mất mặt mũi của Hoắc gia trước mặt mọi người, đừng nói Hoắc Nam Phong sẽ không bỏ qua cho hắn, chính là Hoắc phu nhân cũng sẽ đến lột da hắn, cho nên rời đi A thành phải thật nhanh.

Thẩm Thần không có lại do dự, lập tức quyết định mua vé máy bay chiều thứ năm bay đi M thành.

Hôm nay là thứ tư, cũng chính là ngày mai rời đi.

Tuy rằng thời gian hơi gấp, nhưng hắn đã từ chức, trừ cái này ra không có việc nào cần xử lý, cho thuê phòng cũng có thể nhờ A Lâm.

Hết thảy đều đã nghĩ kỹ, Thẩm Thần lúc này mới an tâm đi ngủ.

Lúc này đã là 12 giờ khuya.

Vũ còn ở tí tách tí tách mà rơi, Hoắc gia nhà cũ thư phòng đèn cũng còn sáng lên.

Hoắc Nam Phong đứng phía trước cửa sổ, châm điếu thuốc, một hơi tiếp một hơi mà hút, bên cạnh gạt tàn thuốc đã đầy chục tàn thuốc, trong thư phòng tất cả đều là khói thuốc.

Hoắc Nam Phong cũng không có nghiện thuốc lá, trước kia thời điểm phiền lòng mới mới hút vài điếu, sau khi ở bên Thẩm Thần, Thẩm Thần không thích mùi khói thuốc, hắn dứt khoát không hút nữa.

Nhưng sau khi cùng Thẩm Thần ly hôn, cũng không biết khi nào bắt đầu, hắn lại nghiện thuốc trở lại, càng là hút càng nhiều.

Đêm nay hắn cùng Tô Tiêu đính hôn, hai nhà rất vui mừng, theo lý mà nói tâm tình hắn cũng nên vui, nhưng trong đầu luôn khống chế không được mà nghĩ đến Thẩm Thần, làm cho hắn tâm phiền ý loạn.


Y thật trêu người!Vừa ly hôn liền câu dẫn người khác, một chút đều không an phận, sớm biết vậy nên ở phòng nghỉ hung hăng mà làm hắn, đánh dấu hắn, làm hắn không bao giờ có thể tìm Alpha khácHoắc Nam Phong hung ác mà bóp nát tàn thuốc, một lần nữa rút ra điều hụt tiếp, một hút thuốc vừa nghĩ đến Thẩm Thần động dục, nghĩ đến đôi mắt ướt át lại phiếm hồng.

Khi dễ tàn nhẫn một chút, dùng sức một chút, y liền sẽ khóc…… Nghĩ nghĩ Hoắc Nam Phong bụng đầy hoả căng chặt, trong lòng tựa hồ lại trống rỗng đến lợi hại, vì thế càng thêm bực bội.

Một bao thuốc thực mau cạn.

Hắn đang muốn xoay người đi lấy một hộp khác, phía sau bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân, cùng với mùi hương ngọt ngào, mềm mại, thân mình từ phía sau ôm lấy hắn.

“Nam Phong ca.

” Tô Tiêu ôm Hoắc Nam Phong eo, ngực dán sau lưng hắn cọ cọ, thanh âm yêu kiều mềm mại, “Đã khuya, chúng ta đi nghỉ ngơi đi.

”Hoắc Nam Phong xoay người ôm nàng, có chút thất thần mà nói: “Công ty còn có chút việc chưa xử lý xong, ngươi đi ngủ trước đi.

”Tô Tiêu nẩng khuôn mặt lên, làm nũng: “Ngày hôm qua ta mơ thấy ác mộng, không dám ngủ một mình, ngươi ngủ cùng ta được không? Ta có chút sợ hãi.

”Nói rồi mặt nàng đỏ lên, khẽ cắn môi, đôi mắt to nhu mỹ thẹn thùng mà nhìn Hoắc Nam Phong.


Chỉ cần không phải ngốc tử, đều biết Tô Tiêu là có ý tứ gì.

Nhưng Hoắc Nam Phong lại không có tâm tình kia, thậm chí dỗ nàng cũng đều lười, chỉ có lệ nói: “Ta để vú Trương ngủ cùng ngươi.

”Hắn đẩy Tô Tiểu ra, đi đến thuê phòng, ấn xuống điện thoại trong nhà chuẩn bị kêu vú Trương lại đây.

Tô Tiêu một phen đè lại tay hắn, mặt tức đến đỏ bừng, ủy khuất nói: “Nam Phong ca, ngươi…… Ngươi có phải hay không ghét bỏ ta? Tuy rằng ta không có kinh nghiệm, nhưng ta sẽ nỗ lực, ngươi muốn ta như thế nào ta đều có thể làm.

”Câu nói này mang ngữ khí thẹn thùng, cũng mềm như bông, không biết như thế nào, Hoắc Nam Phong lại nhớ tới Thẩm Thần đêm nay bị hắn đè dưới thân bộ dáng quật cường.

Chỉ cần tưởng tượng đến kia bộ dáng, hắn liền muốn lột quần áo Thẩm Thần, làm hắn trần như nhộng, xem hắn còn như thế nào giả vờ thanh cao, xem hắn còn dám phản kháng y hay không.

.


Đọc truyện chữ Full