TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cứu Vớt Vai Chính Khỏi Đám Điên Rình Rập
Chương 8: 8: Bà Lão Kì Lạ


Thẳng tới 2 năm sau, mọi chuyện diễn ra dường như không có biến cố nào chỉ là đám lông bông cố theo đuổi Cao Thiên Dụ mà thôi, tất nhiên cậu từ chối với lý do học hành không muốn yêu đương
Có điều dạo gần đây cậu thường hay gặp ác mộng kỳ lạ nhưng toàn lặp lại một khung cảnh
Vào lúc trời mưa tầm tã, sấm chớp vang liên hồi.

Ở một góc phòng tối om cậu đang cố gắng chạy trốn một gã đàn ông nhưng bị ông ta bắt được rồi đè đầu cậu xuống mặt bàn lạnh lẽo
Cho dù có muốn thoát cũng không thoát được, cảm giác bất lực tới tuyệt vọng...
" Hộc...!"
Cao Thiên Dụ từ trên giường tỉnh lại mới biết mình đang nằm mơ
Đã là lần thứ 3 rồi, cậu không biết sao mình hay xuất hiện những giấc mơ này nhưng...buồn nôn quá.
Để giữ cho mình tỉnh táo, cậu từ trên giường bước vào nhà vệ sinh rồi tắm bằng nước lạnh.

Một lúc sau bước ra rồi chấn chỉnh lại trang phục trước khi ra khỏi phòng
Khuôn mặt thiếu niên trước gương mặc dù vẫn còn non nớt nhưng so với 2 năm trước đã có da thịt hơn, làn da vẫn trắng sáng như ngày nào, ngũ quan tinh xảo mặc dù không có chút biểu cảm gì
Bỗng cậu cong khoé môi nhìn người mỉm cười trước gương làm tăng thêm phần diễm lệ
" Được rồi.


"
Cao Thiên Dụ hài lòng bước ra khỏi phòng sau đó cậu đến căn phòng bên cạnh đứng chờ một lúc mới đưa tay ra gõ
" Anh à, anh dậy chưa? "
Bên trong phòng vốn im lặng, một lát sau có tiếng bước chân loạng choạng rồi cánh cửa cũng bật mở ra
" Đợi một chút.

"
Lâm Quân ló người vẻ mặt còn hơi ngái ngủ, bộ đồ pijama trên người có chút xộc xệch, cúc áo phía trên bị bung lộ ra mảng xương quai xanh mảnh khảnh vô cùng hấp dẫn
T!ầm mắt cậu vội đảo, cảm giác trong người nóng ran, miệng lưỡi có phần ngứa ngáy
Muốn cắn_
Cậu bị suy nghĩ của chính mình làm cho sợ hãi, ngoài mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh khiến anh cũng chẳng phát hiện ra điều khác thường
" ...Vậy em sẽ xuống nhà đợi.

"
**
Hôm nay là ngày nghỉ, cậu và anh sẽ đi dạo chơi với nhau nên tất nhiên cậu phải vui rồi nhưng gần đây có vài chuyện xuất hiện trong tâm trí
Đầu tiên là ác mộng mấy ngày qua và cái thứ hai cậu càng sợ bản thân có cảm xúc kỳ lạ của mình đối với anh
Ban đầu cậu chỉ nghĩ đơn thuần rằng bản thân ích kỷ không muốn anh thân thiết với ai nhưng dần dần nhận ra tình cảm mình có phần sai trái, sợ anh sẽ chán ghét cậu
Cậu đương nhiên không muốn bị anh ghét, kiềm chế và duy trì mối quan hệ này là phương án an toàn.
" Em đang nghĩ cái gì vậy? "
Lâm Quân thấy Cao Thiên Dụ ngồi ngây ngốc trước bàn ăn, nghi ngờ hỏi.
Ngay sau đó cậu thoát khỏi trạng thái nghĩ quẩn, trở lại như bình thường
" Không có gì, giờ chúng ta đi nhé ạ? "
" ...Ừm.

"
**
Nơi hai người đi tới là một khu công viên mới mở, họ vừa hoàn thành quá trình xây dựng nên cũng rất ít người biết tới
Sở dĩ Lâm Quân biết tới nơi này vì trong sách nói sau này nơi này rất đẹp, và có một ngôi đền vô cùng thiêng liêng nên anh mới muốn tới thử

Sẵn tiện anh có mang theo một chiếc máy ảnh cầm tay để ghi lại khoảnh khắc
Anh cầm máy ngắm nghía khắp nơi sau đó bóng người lọt vào ống kính
Là Cao Thiên Dụ đang chăm chú nhìn bụi hoa rực rỡ, đến khi thấy anh liền quay đầu lại mỉm cười một cách ôn nhu
Tách_
Hình chụp đã lưu vào trong bộ nhớ máy, Lâm Quân nhìn đến ngẩn người
" Sao vậy anh? Xấu lắm hả? "
Thấy anh cầm máy nhìn chằm chằm, cậu bất giác xấu hổ muốn chộp lấy mấy ảnh trên tay anh nhưng anh nhanh hơn giấu ra sau lưng, nhàn nhạt nói
" ...Cũng tàm tạm.

"
Tàm tạm cái gì chứ? Một đứa lần đầu sài máy ảnh như anh chụp bừa còn thấy người trong ảnh đẹp cứu cả bức hình đây.
" Gâu gâu gâu!! "
Đột nhiên từ đâu ra một chú chó giống loài Great Dane màu đen chạy tới chỗ Cao Thiên Dụ sủa liên tục như đang muốn đuổi thứ gì đó
" Từ đâu ra vậy ? "
Cậu tò mò muốn đưa tay sờ vào nó thì giọng của một người phụ nữ khàn khàn vang lên
" Đừng chạm vào nó! Cắn đấy! "
"..." Lặng lẽ rút tay về
Lâm Quân nhìn người phụ nữ trước mắt này, bà ấy khoảng chừng 60-70 tuổi, đầu có chùm một chiếc khăn màu đen, khuôn mặt nhiều nếp nhăn, một bên mắt hơi nheo lại trông khá khác biệt.
Khi chú chó trở về tay bà lão ngay lập tức ngoan ngoãn không phát ra tiếng động
Lúc này bà lão nhận thức được Lâm Quân đang nhìn mình, một bên mắt nheo lại của bà lão bỗng mở lớn, giọng đầy ngạc nhiên

" Cậu...thân xác và linh hồn cậu lại không khớp tuổi với nhau? "
" Bà nói gì ? "
" Có phải hay không cậu không từ nơi này...!"
Nghe được những lời nói này của bà lão, Lâm Quân không khỏi sửng sốt
Dường như bà ấy có thể biết mọi thứ về anh nên anh muốn tìm thêm thông tin từ bà ấy, cơ mà Cao Thiên Dụ vẫn còn ở đây...
" Thiên Dụ, ra ngoài kia mua chai nước giúp anh.

"
" ?, Dạ...!"
Mặc dù không hiểu chuyện gì nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn nghe lời
Đợi tới khi cậu đi khuất, anh lại nghe bà lão ôm chú chó nói tiếp
" Cậu không nên để cậu nhóc đó ra ngoài một mình đâu, quỷ d*c vọng ám theo cậu ta đó, rất nguy hiểm.

"
Lâm Quân: " ??? ".


Đọc truyện chữ Full