Dương Lâm đồng ý dẫn Khương Lục về nhà mình cùng nhau làm bài tập làm cho anh vui cả ngày, anh luôn miệng hỏi cậu anh nên mua quà gì tới tặng cho bố mẹ cậu.
Nhưng cậu lại từ chối.
Tới nhà bạn chơi thôi mà cứ như đi gặp ba mẹ vợ vậy.
Thế là tối hôm đó, Khương Lục mua một giỏ trái cây tới nhà của Dương Lâm.
Mặc dù Dương Lâm nói không cần mua đâu, nhưng Khương Lục vẫn cố chấp mua.
Lúc hai người về tới nhà thì thấy cô bạn Lục Nhiên, cô bạn Lục Nhiên vẫn chưa biết hai người kia đã thành đôi nhưng cái tên Khương Lục kia sao Dương Lâm lại đưa cậu ta về nhà chơi? Không phải cậu không thích người không thân quen tới nhà cậu à? Rada của cô nàng lập tức hoạt động.
Cô đã ngửi thấy mùi khả nghi rồi nhé.
Còn về lý do tại sao học chung lớp nhưng cô nàng về sớm còn hai người kia về muộn thì cũng rất dễ hiểu, cô nàng này không phải học giỏi nhất như Dương Lâm nhưng cô cũng nằm trong top 5 của lớp và top 20 của trường nên cô nàng rất trong thả.
Trường Nam Anh bọn họ có phòng tự học cho các bạn muốn ở lại làm bài tập, Lục Nhiên học cả ngày nên lười ở lại lúc nào cũng chuồn về trước.
Khương Lục với Dương Lâm ở lại làm bài tập nên họ mới về sau.
Lúc hai người vào cửa thì thấy mẹ Dương cùng với Lục Nhiên đang ngồi trên sopa trong phòng khách nói chuyện.
Cậu cùng với Khương Lục cởi giày rồi đi vào.
Giới thiệu:" Mẹ đây là Khương Lục bạn cùng lớp của con với Lục Nhiên".
Thấy con trai mình trước giờ không chơi với ai ngoài Lục Nhiên nay lại dẫn bạn về mẹ Dương vui hết sức.
Quay qua thì Khương Lục đem theo một giỏ trái cây thì mẹ Dương mới nói:" Thằng bé này, tới chơi là được mua trái cây làm gì không biết".
Khương Lục nói mua về ăn cho vui.
Ngồi xuống ghế sopha.
Khương Lục thấy người lớn thì nhiệt tình bắt chuyện, nào là khen mẹ Dương đẹp trẻ dưỡng da sao mà đẹp quá các thứ làm cho bà Dương cười suốt.
Lục Nhiên ngồi bên cạnh tự nhận còn không bằng anh.
Ba Dương thì ở trong bếp nấu ăn, ngoài phòng khách chỉ có mẹ Dương và Lục Nhiên nói chuyện nay có thêm Khương Lục nữa không khí rôm rả hẳn.
Còn Dương Lâm thì vẫn bất động.
" Con vào phòng thay đồ, cậu ngồi nói chuyện với mẹ hay vào phòng làm bài tập" Dương Lâm hỏi Khương Lục.
Ở ngoài xưng anh gọi em về nhà có người lớn cứ anh anh em em nhỡ bị phát hiện thì khó xử lắm.
" Cậu đi thay đồ đi tôi ngồi đây nói chuyện với bác gái và Lục Nhiên" Khương Lục đáp lời Dương Lâm.
Xưng hô cũng thay đổi.
Lúc này mẹ Dương cũng nói:" Đúng đó thằng bé mới tới chơi chưa cơm canh gì hết đã làm bài tập rồi, mau mau con đi tắm rửa thay đồ đi rồi ra phụ ba của con kìa".
" Vâng".
Dương Lâm đi thay đồ ở ngoài mẹ Dương cười nhìn Khương Lục:" Ây da, mấy năm nay thằng bé con cô chả đưa bạn nào về nhà chơi cả, chỉ có mình con bé Lục Nhiên là lâu lâu lại tới chơi, con chơi với nó thì thường xuyên tới nhà cô chơi nhé".
" Vâng ạ" Khương Lục đáp lời mẹ Dương.
" Hừ? Không biết có ý đồ gì không?" Lục Nhiên đá xéo Khương Lục, mẹ Dương không biết chứ Lục Nhiên cô thì biết tỏng nhé.
" Con này, sao lại nói bạn như vậy" Mẹ Dương hơi trách Lục Nhiên nhưng chỉ là nói trong giọng không hề có một tý trách cứ nào.
Lục Nhiên biết mẹ Dương chỉ đùa nên quay qua:"Hừ" nhẹ như là làm nũng.
Mẹ Dương rất thích Lục Nhiên do cô là con của bạn bà cũng do một phần tính cách hài hước của cô nên cũng không trách gì chỉ cười nói với Khương Lục:" Con bé hay vậy đấy đừng để ý, sau này nhớ thường xuyên ghé qua nhà cô chơi".
" Vâng, con sẽ thường xuyên ghé thăm ạ" Khương Lục vui vẻ đáp lại.
Tính cách anh hướng ngoại gặp ai cũng có thể hòa đồng vui vẻ huống chi người trước mặt là mẹ của người yêu mình.
" Bác trai đang nấu cơm ạ? Con vào trong phụ bác ấy" Khương Lục hỏi.
" Không cần đâu con cứ ngồi đây chơi, ông ấy nấu quen rồi, lát nữa Lâm Lâm phụ ông ấy chút là được" Mẹ Dương ngăn cản.
" Vâng"
Ba người ngồi trên sopha cười cười nói nói như quen biết đã lâu rồi vậy.
Có đôi khi Lục Nhiên hơi châm chọc thì còn lại vẫn vui vẻ.
Có lúc Khương Lục còn như có như không mà nhìn về phía Lục Nhiên cười cười như rất đắt ý lắm.
Lục Nhiên khinh thường nhé.
Nói một chút thì Lục Nhiên kiếm cớ tìm Dương Lâm có chút việc thế là đi mất chỉ còn mình Khương Lục với mẹ Dương nói chuyện.
Thế mà hai người kia y chang mẹ con thất lạc nói cười suốt.
Trong phòng.
" Lâm Lâm cậu với Khương Lục là sao?" Lục Nhiên tò mò hỏi.
Dương Lâm mới tắm xong đang lau khô tóc thì Lục Nhiên gõ cửa phòng rồi đi vào hỏi như vậy.
" Như cậu thấy đó, bọn tớ ở bên nhau rồi" Dương Lâm cũng không ngại mà thẳng thắn đáp.
" Gì?" Lục Nhiên kinh ngạc muốn rớt cằm mà hỏi lại.
" Nói rồi còn gì? Đừng phiền nữa tớ ra phụ ba dọn chén" Dương Lâm vắt khăn lên giá treo đồ rồi nói.
" Cậu khoan đi đã, nè từ từ" Lục Nhiên níu cậu tránh cho đang nói chuyện mà người thì đi mất:" Hai cậu ở bên nhau từ hồi nào sao tớ không biết".
" Cần cậu biết à? Được rồi đừng hỏi nữa đi ra ăn cơm".
....
Phụ ba dọn xong chén ra bàn.
Cả nhà ba người cùng Khương Lục và Lục Nhiên ngồi ăn cơm.
Trên bàn cơm nhà họ Dương rất thoải mái không ai cấm nói chuyện nên họ ăn cơm nói chuyện rôm rả.
Chỉ có Dương Lâm là ít nói nhất.
Nhưng có Khương Lục cùng với Lục Nhiên nói thôi thì đã đủ khiến bữa cơm này vui vẻ rồi.
Bình thường một Lục Nhiên đã đủ ồn nay thêm một Khương Lục nữa thì càng nhộn nhịp hơn.
Ba Dương cùng với mẹ Dương rất nhiệt tình, họ luôn luôn vui vẻ đoán tiếp những người khách đến nhà và bạn của con trai.
Họ còn vui mừng khu con mình có bạn nữa.
Khương Lục rất thích không khí ở nhà Dương Lâm rất vui vẻ, gia đình thế này mới gọi là hạnh phúc..