Edit + Beta: V
Mấy gốc cây già cỗi nằm dọc cả chặng đường núi, bên trong dãy núi chập chùng thấp thoáng bóng dáng một thôn nhỏ.
Lúc này, nắng sáng tràn ngập khắp phía, hương hoa lan tỏa khắp nơi.
Cây cầu gỗ nhỏ ngay lối vào thôn Đào Hoa chật ních người, bọn họ ào ào xúm lại, tranh nhau đối thoại với NPC.
[Đừng có chen coi, xếp hàng vô giùm, không thấy phía trước còn mười mấy người nữa hả?]
[Có khí phách đó, anh chấm cưng rồi.]
[Nhiệm vụ Hoa Nương = 1, cứ tha hồ tới.]
[Kiếm slot tổ đội nhiệm vụ Hoa Nương ạ.]
Trò chơi "Thiên Hoàn" ra mắt được hai tháng, những người chơi tiên phong đã nhảy lên cấp 70, còn những người chơi tham gia sau này sẽ căn cứ vào tiến độ cấp bậc mà phân đến các server khác nhau.
Đây là nơi xuất phát của người chơi mới – thôn Đào Hoa ngụ chốn đào nguyên, họ sẽ nhận nhiệm vụ Hoa Nương ở thôn Tân Thủ, nó cũng là nhiệm vụ duy nhất có được giai thoại, khi hoàn thành sẽ cộng thêm 10 điểm thuộc tính vĩnh viễn, và đây là nhiệm vụ bắt buộc đối với người chơi mới.
Những người mới đăng nhập đang ngồi trên tảng đá bên dòng suối, ló đầu ra nhìn người đứng đầu hàng đang nhận nhiệm vụ.
[Người anh em đó đang làm gì vậy nhỉ? Nhận nhiệm vụ gì lâu dữ, 2 phút rồi.]
[Nếu không phải vì giai thoại thì tôi chả thèm nằm vùng ở đây đâu.]
[Ủa bro, cậu làm nhiệm vụ hay nói chuyện phiếm với NPC vậy, tán gái phải đúng nơi đúng lúc chứ.]
Bầu không khí bực bội lan rộng ra đám đông đang xếp hàng, những tiếng oán giận liên tiếp vang lên.
"Người tốt tính thì xếp hàng phải có kiên nhẫn, chứ gì mà chen nhau mệt mỏi quá vậy." Gió Mát Đến Chậm nhìn mớ bình luận trên khung chat, lại nói: "Sao? Mắc gì tôi không tốt, giờ có vội thăng cấp cũng vô dụng, tối đa mới cấp 70, cứ từ từ mà tính."
[Chẳng lẽ người anh em đang nhận nhiệm vụ kia đang tán gái thiệt hả? Cậu ta đối thoại với NPC cả buổi trời rồi đó.]
[Hoa Nương đẹp thiệt, là bông hoa của thôn Đào Hoa mà.]
[Người ta xếp hàng nãy giờ rồi, làm gì nhận nhiệm vụ tân thủ đến tận 10 phút vậy ba?]
[Cậu bị mất nhận thức về thời gian à? Tôi báo cáo đó nha.]
"Tôi mất nhận thức về thời gian hồi nào, chẳng phải tôi đang livestream sao?" Gió Mát Đến Chậm chậm rãi nói: "Anh bạn trẻ, lúc chơi bớt một chút nóng nảy, thêm một chút chân thành.
Cậu xem, người anh em bên kia đang treo máy kìa, học hỏi người ta đi." Dứt lời, cậu ta bèn chỉ gốc đa phía trước.
[Người chơi nào vậy?]
[Ai treo máy đâu?]
[Này mà chơi gì trời, mới ở thôn Tân Thủ đã treo máy rồi.]
[Đừng sỉ nhục người chơi treo máy được không dạ? Tôi thấy cậu ta cử động kìa.]
[Chắc là tấm chiếu mới, có rất nhiều người không đọc hướng dẫn mà, kệ đi.]
Người đang xem livestream nhìn về phía cây đa lớn thì thấy người chơi nọ tiến lên một bước, rồi lùi lại một bước, quả thật không treo máy.
Trước khi Gió Mát đến xếp hàng thì người chơi kia đã ở đó rồi, mặc trang bị cơ bản màu xám, đứng bên ngoài đám đông, có cảm giác như đang xem thường nhiệm vụ Hoa Nương, đồng thời lại khiến cho người ta cảm thấy mình đang tỏ vẻ cao thâm một cách khó hiểu.
Gió Mát: "Vừa nhìn là thấy người này có phong phạm của cao thủ."
[Làm khó cậu rồi, chắc xếp hàng phiền lắm ha?]
[Tần suất nói chuyện tăng lên không ít.]
[Ai cũng biết, chủ phòng phiền lòng sẽ nói nhiều mà.]
[Không nghiêm túc gì cả, cho một vé report.]
Gió Mát: "Mọi người không thể ưu ái người chơi mới một chút được à? Thêm một chút chân thành, thêm một chút tình thương, nhé? Tương tự, xin hãy thêm một chút kiên nhẫn cho tôi luôn."
[Toang, thằng này xếp hàng riết rồi choáng đầu luôn rồi.]
Gió Mát hô to về phía cây đa: "Cậu gì đó ơi, cậu đừng nhìn cây nữa, mau đi làm nhiệm vụ đi."
[Người ta không thèm quan tâm đâu má.]
Gió Mát lại la lên một tiếng: "Bạn chơi mới ơi, bro treo máy ơi, ông bạn treo máy ơi, anh trai ơi, anh có đó không vậy?"
Lúc này, người chơi treo máy nghe tiếng bèn quay đầu lại nhìn xung quanh, dường như đang xem đang ai vừa mới nói.
Sau đó, ánh mắt người nọ chạm mắt Gió Mát, hơi gật đầu rồi lại tiếp tục xoay đầu ngắm cây.
Gió Mát: "...!Ể?"
[Gật đầu kìa, hiểu chưa?]
[Cái này gọi là phong phạm của cao thủ, hiểu chưa?]
[Bro treo máy này không ổn rồi, "ra dẻ" quá à.]
Không lâu sau, người chơi kia hết hứng thú với cây đa, bèn men theo đường núi lên xem nhà cửa.
Gió Mát: "...!Cậu ta đang làm gì vậy?"
[Phiền quá đó.]
[Đi tản bộ đi cha nội.]
Gió Mát khuyên lơn không thành, ngược lại còn bị người xem vùi dập, cậu ta đành phải dời lực chú ý sang xếp hàng.
Kết quả là, hàng ngũ vẫn chưa nhúc nhích được gì cả.
Cậu ta cạn lời hồi lâu, mới nói: "Bớt một chút nóng nảy, thêm một chút kiên nhẫn."
Rốt cuộc, tên đối thoại với NPC khiến những người chơi khác phải chờ 5 phút trong giận dữ đã bị mấy ông anh cáu kỉnh bưng đi, nhiệm vụ chững lại hồi lâu rốt cuộc cũng tiếp tục.
Gió Mát thành công nhận được nhiệm vụ Hoa Nương, làm mấy vòng xong thì nhận được thông báo nhiệm vụ "Bắt cá bên sông".
Người xem bình luận thúc giục quá, cậu ta bèn kéo đồng đội đi chiếm chỗ.
Mới vừa tới nơi, Gió Mát lập tức nhìn thấy không ít điểm nhiệm vụ bị người khác đoạt.
"Tôi mang các cậu đến chỗ khác, ở đó ổn, dễ chiếm, phong cảnh cũng không tồi, vừa câu cá vừa ngắm cảnh là số dzách."
Cậu ta vốn dĩ cho rằng không có ai, ai dè đâu tới nơi thì thấy ở gần bè tre nhỏ làm nhiệm vụ có hai người, trên bè đang đứng một người, tổng cộng là ba người.
[Không ai chiếm đồ hen.]
[Nơi số dzách đồ hen.]
Gió Mát đến gần thì thấy người mặc đồ xám đang đứng trên bè tre hơi quen quen.
[Ủa, không phải bro treo máy hồi nãy hả?]
[Tên này ngon, đi tản bộ tới đây luôn.]
[Ê khoan, có phải hai người đằng sau muốn động tay động chân không vậy?]
Gió Mát chợt khựng bước.
Rõ ràng hai người kia chung một tụ, lại còn cầm vũ khí, hiển nhiên đã nổi âm mưu đoạt nhiệm vụ.
Mà bro treo máy kia lại hoàn toàn không phát hiện ra, còn đưa lưng về phía bọn chúng nữa, giống như đang thưởng thức phong cảnh trên mặt hồ vậy.
Gió Mát vừa định lên tiếng nhắc nhở thì thấy hai người kia đột nhiên xông lên, cầm vũ khí đánh thẳng về phía bè tre.
Giai đoạn tân thủ không có kỹ năng gì nhiều, vũ khí chỉ là một thanh đao bình thường, chiêu thức cũng là tấn công cơ bản nhất.
Nhưng chiêu thức bình thường cũng là kỹ năng sát thương, hai người kia đã đánh lén rồi mà còn thêm hai đánh một nữa chứ.
Đương lúc bọn họ giẫm lên bè tre thì bè tre chợt lay động kịch liệt.
"Cẩn thận!"
Vừa dứt lời, chỉ thấy bro treo máy kia không có treo máy mà nhanh nhạy tránh lưỡi đao phía sau, đứng vững vàng ở đầu bên kia của bè tre.
[Á đù!]
[Cao thủ thiệt hả?]
[Bè tre hẹp vậy sao cậu ta trốn được?]
Mặt nước lay động, trọng lượng biến động, bè tre dần chìm xuống.
Người chơi cầm đao đánh lén không quan tâm mà tiếp tục tấn công, "bro treo máy" phản ứng cực nhanh, bước chân thay đổi khiến bè tre rung lắc dữ hơn.
Cảm giác cân bằng của cậu ta rất tốt, động tác cũng rất nhanh nhẹn, người chơi đánh lén thì cồng kềnh hơn, hơn nữa biên độ động tác quá lớn, thế là hắn ta mất cân bằng rơi xuống nước.
Ùm!
"Bro treo máy" đứng chân trước chân sau, dễ dàng ổn định bè tre lại, sau đó hơi cúi đầu nhìn người dưới nước.
[Thao tác quá đỉnh!]
[Tốc độ của cậu ta nhanh ghê.]
"Má nó chớ, vậy mà cũng trụ lại được hả?" Gió Mát nhịn không được tiến lên phía trước vài bước để xem kỹ một chút, vừa hay nghe tiếng của bro treo máy.
Cậu ta chợt khựng lại, hơi bất ngờ.
Giọng nói của bro treo máy hơi vang nhưng không trầm, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng thoải mái.
Đánh lén không thành còn bị rớt xuống nước, hai tên kia vùng vẫy trồi lên, vẻ mặt tái nhợt, giống như không ngờ mình bị người ta làm ra nông nỗi này.
Tên đánh lén ngẩng đầu nhìn người trên bè tre, thấy người nọ không dính một giọt nước thì trong lòng không khỏi trỗi dậy cảm giác xấu hổ, cả giận nói: "Mày chờ đó, lên bờ rồi tao lại tính sổ với mày."
Người trên bè tre nghe vậy thì cười hỏi: "Tính sổ à? Anh định tính sao đây?"
"Mấy người vừa lên bè tre đã manh động là không đúng, trọng tâm không tốt thì đừng rút đao múa kiếm như vậy." Vẻ mặt bro treo máy hết sức thản nhiên, cậu lắc tay: "Hay muốn đổi cách nói khác? Chẳng lẽ bảo là kỹ năng mấy người không bằng ai nên mới rớt xuống nước à? Vậy không ổn lắm, truyền ra sẽ rất mất mặt đó."
Người chơi ngâm mình dưới nước vốn định mượn lực leo lên bờ, vừa nghe lời trào phúng kia thì không nhịn được nói: "Mày!"
"Muốn lên bờ hả?" Bro treo máy từ tốn khom người: "Có cần tôi giúp một tay không?"
Nói tới nói lui nhưng lại không có xíu ý định nào đưa tay ra hết.
[Ha ha ha, cười chết má ơi.]
[Kỹ năng không bằng ai nên rớt xuống nước, ha ha ha.]
"Đờ mờ, mày chờ đó." Người chơi té nước sầm mặt lại, hắn ta chửi ầm cả lên, không thèm lên bờ nữa mà bèn duỗi tay bắt lấy bè tre.
Bro treo máy lùi lại hai bước, đứng trên cao nhìn xuống bon họ: "Muốn lên hả? Đợi lát nữa tôi nhường chỗ cho."
"?" Người chơi rơi xuống nước tức đến mức trượt tay.
Lúc này, trên bờ cách đó không xa vang lên tiếng hét thất thanh, bro treo máy và hai tên kia cùng quay đầu lại.
"Làm gì đó, đánh lén thất bại còn lý sự nữa à?" Gió Mát hồi thần lại, tiến lên vài bước, cao giọng nói: "Hai đánh một mà bị rớt xuống nước, quê một cục, lại còn không biết xấu hổ chửi người ta, khi dễ người ta chơi theo hệ phong cảnh đúng không?"
Nhìn thấy có người khác, sắc mặt hai tên kia ngày càng khó coi, cuối cùng hùng hổ leo lên bờ rồi chuồn đi mất.
Trước khi đi còn không quên xổ ra mấy lời hăm dọa, bảo bọn họ chờ đó.
Gió Mát cười nói: "Được, ông mày chờ, bắt nạt người chơi mới mà còn cãi láo hả?"
Dứt lời, cậu ta nhìn sang bro treo máy: "Người anh em, ổn hết ha? Loại người này chỉ đi bắt nạt kẻ yếu thôi, không cần nương tay với bọn họ đâu."
Bro treo máy nghiêng đầu, ánh mắt mang theo vẻ đánh giá.
Gió Mát lại nói: "Lần sau có gặp loại người này thì cứ báo cáo thẳng tay cho Dịch vụ Chăm sóc khách hàng, làm bọn họ bị khóa mõm, tạo phúc cho những người chơi khác."
Nói xong bèn cho một vé báo cáo.
Xong xuôi hết lời, bầu không khí chợt trở nên gượng gạo.
[Cao thủ người ta không thèm để ý tới cậu đâu.]
[Mới gặp mà bày đặt xưng huynh gọi đệ.]
Thành viên trong đội của Gió Mát bèn xua đi bầu không khí xấu hổ này: "Người anh em à, cậu ở đây chụp hình ngắm cảnh hở?" Người nọ thương lượng: "Có thể cho tụi này một chỗ nhỏ được không? Không cần nhiều đâu, xong nhiệm vụ bọn tôi đi liền."
Gió Mát xấu hổ sờ ót, phụ họa: "Đúng đúng đúng, xong nhiệm vụ bọn tôi đi liền."
Bro treo máy quay sang, nghiêng người nhường chỗ cho bọn họ, nhưng cậu không đi mà đứng bên cạnh nhìn.
Gió Mát: "Cảm ơn người anh em nhá."
Nhiệm vụ câu cá rất đơn giản, cần câu do NPC cấp cho, đồng đội thì lên bè tre câu cá.
Khi đến gần, Gió Mát cũng thấy rõ ID của người chơi kia – "Momo", cậu ta bèn hỏi: "Cậu mới vừa chơi trò này hả?"
Momo: "Ừ, mấy cậu đang làm nhiệm vụ à?"
"Nhiệm vụ giai thoại cầu gỗ nhỏ cho điểm thuộc tính, tụi tôi chạy quanh đây câu cá, nhưng muốn câu được Tiểu Linh Ngư thì phải xem vía, vậy nên có thể chậm trễ một chút." Gió Mát dứt lời thì đổi chủ đề: "Cậu theo hệ phong cảnh đúng không? Đừng ở đây phí thời gian nữa, thế giới bên ngoài đẹp mắt hơn nhiều."
Momo: "Tôi không tới để ngắm cảnh."
"..." Gió Mát: "Ò, vậy hả, vừa nãy thao tác trên bè tre của cậu không tồi, chắc không phải cậu chỉ tăng mỗi điểm tốc độ thôi đó chớ?"
Momo: "Ờ."
Gió Mát: "Cậu tăng tốc độ làm gì?"
Momo: "Chạy trốn cho lẹ."
Gió Mát: "..."
Momo nghiêng đầu nhìn cậu ta.
[Chủ phòng xem người ta là chiếu mới thiệt hả?]
[Bro treo máy: Tôi cần cậu dạy tôi cách làm việc à?]
[Xin tạm vĩnh biệt cụ.]
Gió Mát hơi xấu hổ: "Tôi không có ý gì đâu, cậu sáng tạo lắm đó, tụi mình thêm bạn đi, tôi tên Gió Mát Đến Chậm."
Momo hơi chần chờ: "Cậu thêm đi."
Gió Mát: "..."
Cậu ta đành phải chủ động thêm bạn, sau khi thêm rồi cũng chưa thấy người ta đồng ý.
Momo: "Còn việc gì nữa không?"
Gió Mát: "..."
Cậu chưa đồng ý kết bạn với tôi đó!
[Cậu quấy rầy cao thủ người ta đi tản bộ đấy.]
[Cười chết, cậu thêm đi, dù sao thì tôi cũng không đồng ý.]
[Chủ phòng đang làm gì vậy ba! Cậu không nhìn thấy kênh thế giới hả? Thôn Tân Thủ ra Thỏ Linh Tâm kìa!]
Gió Mát thấy chữ Thỏ Linh Tâm lập tức sửng sốt, vội vàng mở kênh khu vực ra – một đống spam.
Thỏ Linh Tâm là thú cưng giai thoại cực kỳ hiếm thấy trong "Thiên Hoàn", loại thú cưng này sẽ mang theo kỹ năng phụ trợ đặc biệt.
Trò chơi đã ra mắt được hai tháng mà số lần xuất hiện của nó có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nhưng dạo gần đây loại thú cưng này chỉ xuất hiện vài lần ở bản đồ cao cấp, sao giờ lại xuất hiện Thỏ Linh Tâm ở thôn Tân Thủ cơ chứ?
Khoan! Thỏ Linh Tâm xuất hiện ở thôn Tân Thủ...
Người chơi cấp cao không thể tiến vào đây, đồng nghĩa với việc mấy sếp lớn không thể tới đoạt được.
"Đừng câu cá nữa, mau đi đoạt thỏ đi.
Người anh em, hẹn gặp lại nha, nhớ đồng ý lời mời kết bạn của tôi đó!"
Lòng Gió Mát nóng như lửa đốt, bất chấp câu cá này kia lập tức lôi kéo đồng đội chạy mất hút.
Hình như nơi xa vô cùng náo nhiệt, nhưng bên hồ lại dần dần yên tĩnh lại.
Túc Mạc dõi theo phương hướng hai người kia chạy, tiện tay mở hệ thống giao diện lên xem, rồi hỏi: "Dịch vụ Chăm sóc khách hàng, hệ thống bạn bè mở thế nào vậy?".