- Ở trong mắt người ta những thứ này là rác rưởi, trong mắt tôi, đều là tiền!
Lý Quý Dương tung tung đĩnh vàng trong tay mình.
Thanh âm máy móc cũng không biết nên nói gì.
Lý Quý Dương kể cho hắn nghe hôm nay lại có người đến tặng đồ, còn là tạ lễ.
- Đã cảm ơn ba lượt rồi.
Thanh âm nói:
- Còn muốn tạ bao lâu đây?
Nói tới việc này, Lý Quý Dương cũng vò đầu:
- Không biết, Lữ Bất Vi cảm tạ tôi còn có thể hiểu được, Mông gia tới làm gì đây?
Tạ lễ của Mông gia là đơn giản nhất, nhưng cũng làm cho Lý Quý Dương khó hiểu.
Nhưng ngày hôm sau lại có người đến, Cao chiêm sự dẫn theo sáu tùy tùng, hai nha hoàn hai bà tử cùng đến.
Đưa tới hai bộ quần áo, một bộ cấp cho Lý Quý Dương, một bộ cấp cho cháu nhỏ.
- Phu nhân cùng đại công tử ở trong cung được không?
- Vẫn tốt, ngài đưa đi ngọc hoàn, phu nhân cho đại công tử một viên, cho quốc chủ một viên, tự mình lưu một viên, nói là một nhà ba người đều mang một viên, giải thích là lúc còn đi trên đường có một vị tiên ông tặng cho.
- A?
- Quốc chủ đeo cả đêm, ngày hôm sau đều cảm thấy thân thể nhẹ hơn ba phần, rất là cao hứng, lẽ ra Kiều phu nhân ở trên đường ngăn chặn quốc chủ, kết quả quốc chủ vẫn là đi chỗ Triệu Cơ phu nhân!
- Nga!
- Hơn nữa tuy phu nhân mới tới trong cung, nhưng ra tay hào phóng, ngay cả nội thị bên người quốc chủ đều mỗi một lần cho một kim bính đâu!
Lý Quý Dương vừa nghe liền nở nụ cười, quả nhiên có tiền có thể sai khiến quỷ đẩy cối xay thôi!
- Nhưng đại công tử có chút gian nan, Thành Giao công tử rất có ý kiến với hắn, lúc đọc sách luôn cười nhạo đại công tử.
Cao chiêm sự nhắc tới chuyện này liền tức giận:
- Đại công tử lúc ở Triệu quốc cũng không có cơ hội được đi học, hiện tại mới bắt đầu học đương nhiên phải kém hơn Thành Giao công tử một ít.
Lý Quý Dương:
- Thành Giao công tử là?
- Kiều phu nhân sinh, nga, Kiều phu nhân là thứ nữ của Vương tướng.
Cao chiêm sự nói:
- Nhà ông bà ngoại có thế lực, mẫu thân cũng được cưng chiều, nhưng có một việc hắn cũng không phải con trai trưởng, cũng không phải đứa con cả.
- Tướng bang không phải là Văn Tín hầu sao?
Lý Quý Dương hỏi.
- Vương tướng chính là Vương đại phu, là một văn thần, nhưng mà ba đời Vương gia trước kia từng dốc sức cho Tần quốc, người quen biết cũng nhiều.
Cao chiêm sự nhắc tới việc này cũng chán nản.
Lúc trước kỳ thật không phải hắn không muốn đi nhờ vả Kiều phu nhân, nhưng Kiều phu nhân thật sự quá khó khăn lấy lòng, Thành Giao công tử cũng không thiếu nhân thủ, Vương đại phu lại là một quan văn, mà hắn nói trắng ra là người hầu hạ, so với hoạn quan cung nữ tốt hơn một chút, nhưng chung quy cũng không phải chức quan gì đứng đắn.
Không có tư cách vào triều, làm sao có tư cách được cháu ngoại của Vương đại phu, đường đường Thành Giao công tử vừa ý đâu!
Ở trong cung gặp qua vài lần, Thành Giao công tử đối với hắn không đánh thì mắng, còn cho là hắn cố ý gặp mặt, trên thực tế là không phải!
- Nếu ngày sau Thành Giao công tử thật sự trở thành quốc chủ, người như chúng tôi chỉ sợ không thể bị xem như là người!
Đây cũng là nguyên nhân bọn họ giúp đỡ đại công tử.
Tuy sắc mặt đại công tử nghiêm túc, nhưng đại công tử tuyệt đối không tùy tiện trách mắng người hầu không phạm sai lầm.
Thành Giao công tử thì khác, ai không biết tính tình của hắn, lúc này lúc khác.
Người như vậy ai hầu hạ cho nổi?
- Thì ra là thế.
Trong lịch sử không có ghi chép gì về Vương tướng, nhiều nhất nói một câu là một quan văn thời kỳ cuối Chiêu Tương Vương chấp chính mà thôi.
Nhưng ai bảo người ta có một con gái được sủng ái, con gái còn sinh một đứa con trai đây!
- Cho nên hiện tại phu nhân chính là dùng vàng ném ra một con đường cho đại công tử.
Cao chiêm sự nói tới đây dừng một chút:
- Lữ tướng bang cũng tặng cho đại công tử một thùng kim bính, nhưng phu nhân không cho đại công tử dùng.
Lý Quý Dương gật đầu:
- Ta hiểu được.
Triệu Cơ phỏng chừng cũng không biết Doanh Chính là nhi đồng của ai, nhưng nàng khẳng định biết đó là con trai của nàng.
Cao chiêm sự là tranh thủ thời gian chạy tới tặng đồ, mà Triệu Cơ cũng rất nhớ con nuôi mình chỉ tương xử hơn một ngày, tranh thủ làm hai bộ quần áo còn dùng loại vải cống nạp làm ra.
Lúc Cao chiêm sự rời đi, Lý Quý Dương đưa cho hắn mang đi năm mươi kim, nhờ giao cho Triệu Cơ:
- Nói với nghĩa mẫu, tiền, con nuôi có rất nhiều!
Hiện tại hắn có lòng tự tin như vậy, bởi vì trong không gian còn có hơn năm trăm kim, đây là đồ vật hắn lấy được trong túi trữ vật.
Sau này sẽ càng nhiều!
Trừ bỏ vàng, còn có trang sức, bộ trang sức bằng vàng tinh xảo, tuyệt đối không phải công nghệ thời kỳ Chiến quốc có được, chỉ là chiết xuất ra vàng nhan sắc còn sáng hơn bình thường rất nhiều, làm cho ánh mắt Cao chiêm sự đều trợn to.
Cao chiêm sự không nghĩ tới Lý Quý Dương cho nhiều đồ vật như vậy, còn thật tinh quý.
Ngoài ra còn đưa ngọc bích cho Doanh Chính, Lý Quý Dương không cấp cho thất thải ngọc bích, vật kia vừa nhìn cũng không phải vật phàm, đưa cho Doanh Chính hắn cũng không giữ được, chi bằng không đưa.
Cho Doanh Chính hai mươi kim, cho hắn dùng để chi phí, còn thêm đao tệ, để cho hắn dùng khen thưởng cung nhân, ngọc bích dùng tặng quà, tạo hình ngọc bích tinh xảo, vừa nhìn chính là thứ tốt.
- Đây là cấp cho đại công tử, đừng keo kiệt lễ vật.
Lý Quý Dương chỉ vào ngọc bích nói:
- Thiếu cái gì cứ tới nói với ta.
- Được được!
Cao chiêm sự vô cùng cao hứng.
Vốn cho rằng mình đặt lên một đôi mẹ con nhà nghèo, hoàn toàn sẽ không có du thủy, nói không chừng mình còn phải cho ngược lại, kết quả đây? Phu nhân nhận thức con nuôi thật quá chính xác!
- Ngài yên tâm, lễ vật của ngài ta cũng có chuẩn bị, đồ vật không tốt như vậy, nhưng cũng không tệ, bây giờ là thời gian phu nhân cùng đại công tử đặt nền móng, đồ vật không thể quá kém.
Lý Quý Dương cho hắn tiền, nhưng đồ vật không thể để cho hắn nuốt riêng.
- Ngươi đem ta xem thành người nào sao?
Cao chiêm sự không vui:
- Ta còn trông cậy vào tương lai của đại công tử đâu, tiền, ta cũng không thu, ta đều cấp cho đại công tử, làm cho trên tay hắn không thiếu tiền.
Vương tướng gia trợ cấp cho Thành Giao công tử bao nhiêu tiền?
Đếm cũng đếm không hết!
Kiều phu nhân có thể được quốc chủ sủng ái nhiều năm như vậy, cũng phải chuẩn bị không ít cho nội thị cùng cung nhân bên người quốc chủ, phàm là quốc chủ có tin tức động tĩnh gì nàng cũng sẽ biết.
Nhưng tính tình Kiều phu nhân không tốt, đối với người hầu càng không xong, ngoại trừ vài cung nữ bên người nàng.
Đừng nhìn nàng cho nhiều thù lao, nhưng lại không mấy người có quan hệ tốt với nàng.
Ngược lại Triệu Cơ phu nhân tuy đến sau, nhưng tiền tài hào phóng, người xinh đẹp tính tình lại tốt, đối với ai cũng không tệ, càng sẽ không vô duyên vô cớ trách mắng người.
Đại công tử tuy học tập không bằng Thành Giao công tử, nhưng võ khóa lại mạnh hơn gấp trăm lần!
Tần quốc lấy quân công làm vẻ vang, thân thể đại công tử tốt, vũ lực lại cố chấp, có thể tốt hơn Thành Giao công tử nhiều.
- Ngươi không biết thôi, người xem trọng Thành Giao công tử thật ít, đại công tử vẫn thật có hi vọng, dù sao cũng là đứa con cả.
Nếu không có đứa con cả này, mọi người đều thất vọng với vương thất rồi.
Vương tướng gia cũng không biết thu liễm, sau khi có một vị công tử lại càng thêm phô trương, đi đâu cũng mượn sức nhân công, nhưng Mông gia lại đối nghịch với hắn, phàm là Vương tướng gia muốn thúc đẩy bọn họ nhất định là phản đối!
- Vậy làm phiền ngài!
Cao chiêm sự đi rồi.
.