____________
"Anh dám bắn tôi phải không?" Ôn Tần Khê nói, nắm chặt nắm tay, ánh mắt hung ác có thể dọa chết người.
"Nói đi," Khước Nhiên Triết dường như không hề bối rối trả lời, điều này càng khiến Ôn Tần Khê tức giận.
Y đang mong chờ một lời xin lỗi vì bị bắn vô cớ nhưng y vẫn không biết Triệu Hoàng Mỵ đã buộc tội mình hành hung.
Bực mình, Ôn Tần Khê đã không kiềm chế được mà đấm vào bụng Khước Nhiên Triết vài phát trước khi đá vào ống chân hắn.
Triệu Hoàng Mỵ cảm thấy đau lòng khi nhìn thấy vị tướng yêu quý của mình bị gà hói hành hung nhưng ả biết rõ luật lệ.
Đây là chuyện giữa họ và ả không thể can thiệp nên cô chỉ có thể tìm việc gì đó để làm mình bận tâm.
Sự chú ý của ả nhanh chóng bị thu hút bởi chiếc điện thoại nằm giữa đống vũ khí của Phượng Tử.
Tò mò, ả mở điện thoại chỉ để nhìn thấy hình nền có hình một cậu bé khoảng sáu đến bảy tuổi đang ngủ trong ô tô.
Lúc đầu, ả gạt nó đi và bắt đầu tìm kiếm thông tin của Phượng Vũ vì cho rằng đây là điện thoại chính của Phượng Tử nhưng ả sớm dừng lại khi nhận ra có điều gì đó không ổn ở đứa trẻ này.
Ả ngẩng đầu nhìn Khước Nhiên Triết rồi lại nhìn đứa bé.
Không, không thể được.
Chắc hẳn đó là một trò lừa, ả nghĩ và chuyển sự hung hăng sang Phượng Tử.
“Này,” ả ném chiếc điện thoại vào đầu Phượng Tử, “đây là ai thế?” kèm theo tiếng điện thoại rơi xuống đất.
Ôn Tần Khê dừng động tác, ngơ ngác nhìn thiết bị có màn hình nứt trên mặt đất.
Khước Nhiên Triết cũng nhìn theo tầm mắt của Phượng Tử, nhìn vẻ mặt của người điên có thể nói rằng điều này rất quan trọng đối với y và Triệu Hoàng Mỵ đã phá vỡ nó.
Khoảnh khắc chính xác này được mô tả chính xác nhất là sự bình yên trước cơn bão nên Khước Nhiên Triết đã nhấc máy cho y.
Phượng Tử thậm chí không thừa nhận vị tướng này mà lấy một con dao từ đống vũ khí và lao về phía trước, định chém cổ Triệu Hoàng Mỵ.
Tính khí nóng nảy của Ôn Tần Khê cộng với bối cảnh tâm lý là công thức tạo ra thảm họa tạo ra vũ khí hạt nh@n hoàn hảo khiến ngay cả hệ thống cũng bắt đầu hoảng sợ nhưng ngay cả Jolie hùng mạnh cũng không thể tắt được bối cảnh này.
Khước Nhiên Triết có thể nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình huống này nên đã ngăn cản Phượng Tử và kẻ chủ mưu giả vờ hành động vô tội như một bông sen trắng.
Có vẻ như Phượng Tử là con sói to lớn xấu xa đang bắt nạt một cô gái bất lực.
Nếu như Khước Nhiên Triết bước vào hoàn cảnh này chắc chắn sẽ dễ dàng tin rằng Triệu Hoàng Mỵ là nạn nhân, đáng tiếc lần này ngay từ đầu hắn đã ở đó.
"Con khốn, mày đang tìm cái chết đấy!" Ôn Tần Khê tức giận hét lên, chĩa dao vào Triệu Hoàng Mỵ.
Y thực sự muốn cắt cổ ả nhưng đột nhiên y bị ném qua vai Khước Nhiên Triết và mang ra khỏi tòa nhà.
Nhưng ngay cả khi đó y vẫn tiếp tục vùng vẫy trong khi chĩa dao vào ả.
"Thả tôi xuống, chuyện này không liên quan gì đến anh," Ôn Tần Khê nói rồi lại quay sang Triệu Hoàng Mỵ, "anh nên cẩn thận sau lưng! Tốt nhất anh nên ngủ mở một cái.
"
***
Nói Ôn Tần Khê nổ cầu chì thì chính xác hơn.
Y đang nhìn thấy màu đỏ run rẩy vì tức giận.
Nếu như Khước Nhiên Triết chỉ bất cẩn một giây phút nào đó, chắc chắn y sẽ đâm chết ả ngay lúc đó.
Khi Ôn Tần Khê mới đến thế giới này, y muốn giết ả ngay tại chỗ nhưng không chỉ vì ả đang hẹn hò với Khước Nhiên Triết mà còn vì y không thể giết ả vì tội ác của Triệu Hoàng Mỵ ở thế giới thứ hai.
Triệu Hoàng Mỵ đã nhiều lần vượt qua giới hạn của mình nhưng khi ả ném chiếc điện thoại có ảnh của Khước Tạ Lăng thì cuối cùng y cũng chộp lấy.
Khước Tạ Lăng là ký ức duy nhất y có về tình yêu hạnh phúc mà y đã chia sẻ với Khước Nhiên Triết ở thế giới thứ hai và ả đã dám xúc phạm điều đó.
Đây là lý do tại sao y đi chệch hướng và đe dọa ả mà không hề dè dặt.
Khước Nhiên Triết tách hai người ra, bế y đến một ngôi nhà di động quân sự trước khi đặt y xuống.
Hán lập tức lấy con dao ra và chờ cho quả pháo này nguội đi.
Cơn giận của Ôn Tần Khê chỉ lắng xuống sau ba mươi phút khi trạng thái tâm lý cuối cùng cũng buông tha y.
Lúc này y mới chú ý tới Khước Nhiên Triết đang ngồi yên lặng trên giường đang nhìn y.
Ánh mắt của Thượng tướng không nóng cũng không lạnh, vẻ mặt khó đoán, khó có thể đoán được suy nghĩ của Khước Nhiên Triết.
"Cái gì?" Ôn Tần Khê quay đầu nhìn lại hỏi.
Y không muốn nhìn chằm chằm vào hắn một phút nào nếu không y có thể bán đi cảm xúc của mình.
Y vẫn yêu người đàn ông mà y lăn lộn dưới tấm chăn nhưng mọi thứ đã thay đổi.
Khước Nhiên Triết có thể cảm nhận được điều gì đó không ổn ở Phượng Tử.
Người đàn ông này có vẻ khác, không chỉ trả đũa Triệu Hoàng Mỵ mà trước đây chưa từng làm mà còn có vẻ ít thù địch hơn với Triệu Hoàng Mỵ.
Điều này khiến Khước Nhiên Triết gãi đầu bối rối, nhưng đây không phải lúc cũng không phải nơi để điều tra, nên hắn nói: “Cởi qu@n áo ra” với giọng hống hách rồi đứng dậy lấy quần áo sạch.
Ôn Tần Khê, "! "
Anh đang đùa ta à? y nghĩ, nắm chặt chiếc cúc trên cùng của chiếc áo sơ mi mượn từ bộ sưu tập của Gấu Xám.
Khước Nhiên Triết bắn y và bây giờ hắn đang yêu cầu y cởi qu@n áo?
"Mẹ kiếp không!" y đã thẳng thừng từ chối.
Y có chút hoảng sợ, khiến Khước Nhiên Triết nhướn mày bối rối.
"Cậ là con gái à? Cởi ra và thay bộ này," Khước Nhiên Triết ném quần áo lên bàn gần đó, "Cậu không thể cứ mặc quần áo dính máu được.
"
Khước Nhiên Triết không khỏi thắc mắc khi người theo chủ nghĩa khỏa thân khét tiếng này đột nhiên trở nên ngại ngùng.
Hồi còn học trung học, trong phòng thay đồ, Phượng Tử thường đi loanh quanh khoe bộ đồ sinh nhật của mình cho mọi người xem.
Có thể y đã vượt qua được điều đó hoặc phát triển một số nhận thức về bản thân.
Ôn Tần Khê nắm lấy quần áo nói: "Tôi cần tắm rửa.
"
Lỗ tai y đỏ bừng, nhớ lại hắn cùng alpha đã làm ở thế giới thứ hai.
Nhìn vào khoảng không trống rỗng, Ôn Tần Khê nở nụ cười mắc kẹt trong sự tồn tại của chính mình.
Khước Nhiên Triết đang mở cửa phòng tắm nhỏ trong nhà di động thì bắt gặp nụ cười rạng rỡ mà y chưa từng thấy trước đây.
Cá nhân hắn có thể không cười như vậy nhưng hắn có thể dễ dàng nhận ra nụ cười đó có ý nghĩa gì, đặc biệt là với những bong bóng màu hồng bay khắp nơi.
Với cảm xúc lẫn lộn, hắn hỏi: “Cậu lại nghĩ đến Mỵ Nhi à?” Câu hỏi này khiến Ôn Tần Khê thoát khỏi giấc mơ ngọt ngào, sắc mặt trở nên khó coi.
Y ôm bộ đồ đang thay rồi đi tới, thản nhiên nói: “Không, tôi thích người khác rồi cậu yên tâm”, chuẩn bị bước vào phòng tắm nhỏ.
Khước Nhiên Triết bám vào đầu cửa, thả lỏng cơ thể trong khi cẩn thận quan sát Phượng Tử.
"Thật sao?"
Hắn hỏi với nụ cười ranh mãnh trên mặt.
Hắn không thể tin được rằng Phượng Tử lại thực sự phải lòng người khác nhanh đến vậy khi hắn vừa mới bắt cóc Triệu Hoàng Mỵ và công khai tình yêu của mình dành cho cô với cả thế giới.
“Ừ,” Ôn Tần Khê nói, mạnh mẽ kéo cửa phòng tắm đóng lại, khiến cho Khước Nhiên Triết loạng choạng buông ra.