TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tôi Nuôi Lớn Tỷ Phú Thế Giới
Chương 63: 63: Đào Góc Tường


Cả người Trình Hào đều đau, ăn xong, thì ngủ tiếp.
Chờ anh tỉnh lại lần nữa, đã là ngày hôm sau.
Trình Hào hơi giật giật, liền cảm thấy mặt có chút tê, nếu như không có bất ngờ, cả khuôn mặt anh chắc chắn đã sưng lên...
Nhưng, hoàn cảnh bệnh viện nơi này cũng thực không tồi, chủ yếu là ít người, trước đây ở Trung Quốc, anh đi bệnh viện lớn khám bệnh, một phòng bệnh đều là ba giường không nói, còn không có giường trống, một ít người chưa tới lượt giải phẫu, trực tiếp đặt thêm cái giường bên ngoài hành lang truyền nước biển chờ làm giải phẫu...!Nơi này không giống như vậy, hẳn là anh ở phòng bệnh bình thường, mà cũng chỉ có một mình anh.
Đêm qua lão George cùng Claude đều ngủ ở nơi này, lúc này, Claude đang gặm sandwich, nhìn thấy anh tỉnh rồi, Claude hỏi: "Trình, anh muốn ăn không?"
Trình Hào không chút do dự mà nói rằng: "Muốn..." Anh không có sức miệng còn tê, vì vậy tiếng nói trở nên nhẹ.
Lão George nghe nói như thế, cầm một cái sandwich muốn đút cho Trình Hào, cơm dinh dưỡng trong bệnh viện thì Trình Hào ăn không đủ no, trước khi ăn cơm dinh dưỡng, ăn trướcchút sandwich cũng không sao.
Kết quả...!Mặt Trình Hào sưng phù, mở không nổi miệng.
Lão George: "..."
Trình Hào nói: "Xé ra."
Lão George chia sandwich làm ba phần, cho Trình Hào ăn.
Trình Hào há mồm từ từ ăn, ăn hai cái sandwich, cuối cùng cũng coi như dễ chịu một chút, lão George thấy thế, liền cầm sữa bò, cắm ống hút cho anh uống.
Trình Hào hút hai ba hơi đã uống cạn một hộp sữa bò, lúc này mới có tâm tình hỏi lão George: "George, Danny..."
Nói chuyện rất đau, anh vẫn nên nói ít một chút.
"Bob mang theo nó ở trong khách sạn." Lão George nói.
"Để Bob đưa nó về đi." Trình Hào nói, anh không muốn để cho Danny nhìn thấy bộ dáng này của anh, nếu như vậy, vẫn để cho Bob đem nó đến chỗ Arabella thì tốt hơn.
"Lát nữa tôi liền trở về một chuyến, để Bob đưa nó về." Lão George nói.
"Cảm ơn."
"Cậu không cần nói cảm ơn với tôi, dưỡng thương cho tốt đi!" Lão George nói.
Chờ bệnh viện đưa cơm dinh dưỡng tới, đút cho Trình Hào xong, lão George liền rời đi.

Lão George đi rồi, Trình Hào khó khăn xuống giường, đi vệ sinh.
Qua gương trong phòng vệ sinh, anh thấy được dáng vẻ của mình.
Mặt của anh rất sưng, sắp thành đầu heo, mà thương thế không nghiêm trọng lắm, chỉ là bởi vì trên tay của anh có thương tích, bác sĩ băng bó toàn bộ tay của anh lại, làm cho anh hành động rất không tiện.
Cũng may vẫn có thể dùng ngón tay cái cởi q.uần áo bệnh nhân của mình để đi vệ sinh...
Trình Hào đi vệ sinh xong, đang từ từ mà dịch về giường bệnh, liền thấy Alex đến.
Alex thay đổi tóc giả, còn mang theo một người da trắng trẻ tuổi hơn hắn một chút, lúc nhìn thấy Trình Hào ánh mắt sáng lên: "Cậu đã có thể xuống giường?"
"Phải." Trình Hào ít lời mà ý nhiều.
"Người trẻ tuổi năng lực hồi phục đúng là tốt!" Alex nhìn Trình Hào, càng cảm thấy Trình Hào tiền đồ vô lượng.
Trâu Điên còn đang hôn mê, Trình Hào bên này đã không sao rồi!
Trình Hào nằm trở về trên giường, dùng ánh mắt dò hỏi Alex —— nếu như có thể, anh thật sự không muốn mở miệng.
"Tôi tới thăm cậu một chút! Giới thiệu lại cho ngươi một chút, vị này chính là một người đại diện rất nổi danh..." Alex giới thiệu người đại diện mà hắn mang đến.
Trình Hào: "..." Đây là tới đào góc tường lão George à?
Nếu như trước đây chưa cùng lão George ký kết, có mấy người đại diện tới tìm mình, Trình Hào nhất định sẽ nghiêm túc chọn rồi chọn, chọn một người thật tốt.
Nhưng bây giờ anh cũng đã cùng lão George ký hợp đồng.
Hơn nữa lão George đối xử với anh rất tốt, anh ở cùng lão George, rất tự do.
Trình Hào nghe rất lâu, cuối cùng nói: "Sorry."
Trình Hào vẫn luôn không hé miệng, Alex mang theo người thất vọng ly khai, mà theo sát sau đó, lại có người khác tới, còn là một lần đến vài người.
Trình Hào: "..."
"Trình, tôi xem trận thi đấu của cậu và Samo còn có Trâu Điên, tương lai của cậu không thể giới hạn, cậu có nguyện ý ký cùng tôi không, tôi nhất định sẽ làm cho cậu nắm giữ một tương lai tốt hơn!"
"Cậu cần một công ty chuyên nghiệp bảo bọc cậu! Một võ sĩ quyền anh được bảo bọc tốt, mới có thể kiếm tiền, kiếm lời nhiều tiền hơn!"

"Công ty chúng tôi thực lực hùng hậu, Bart chính là của công ty chúng tôi! Chỉ cần cậu tới, chúng tôi sẽ đưa cho cậu đãi ngộ không kém gì cậu ấy!"
...
Trình Hào thông qua miêu tả của những người này, mới biết sau khi mình cùng Samo kết thúc chiến đấu, đã khiến cho rất nhiều người để ý, nhưng khi đó bọn họ không thể liên hệ với anh và lão George.
Sau đó nghe nói anh muốn tham gia thi đấu, tất cả bọn họ liền đều đến xem.
Kết quả, bọn họ thấy được một trận thi đấu phi thường đặc sắc!
Bọn họ không giống với khán giả bình thường, ban đầu khi Trình Hào rơi vào hạ phong, chỉ có thể đỡ các loại công kích của Trâu Điên, bọn họ cũng đã ý thức được Trình Hào xuất sắc, sau đó nhìn thấy Trình Hào bị thương còn có thể kiên trì, càng tràn ngập hảo cảm đối với Trình Hào.
Chờ ngày hôm nay đến trong bệnh viện, theo bác sĩ biết được Trình Hào không ăn bất kỳ thứ gì không nên ăn, ngược lại là Trâu Điên ăn...!Bọn họ càng cảm thấy Trình Hào là hạt giống tốt khó gặp.
Lúc này, bọn họ đều tới.
Trình Hào: "..." Hiện tại anh nhắm mắt lại giả bộ ngủ còn kịp không?
Nhưng anh thật không dám giả bộ ngủ, Claude còn ở bên cạnh đây, nếu anh không nhìn chằm chằm, nói không chừng Claude liền bị người ta dụ dỗ ký tên!
Trong phòng bệnh của Trình Hào ồn ào, đột nhiên, một thanh âm lạnh lùng vang lên: "Các người đang làm gì?"
Nghe đến âm thanh này, tất cả mọi người quay về phía cửa phòng bệnh mà nhìn, sau đó liền thấy lão George ôm Danny.
Trình Hào nhìn thấy Danny, liền kinh sợ, anh bảo lão George đưa Danny đi, sao lão George lại đem Danny đến đây?
Trình Hào đang nghĩ như thế, liền thấy lão George buông Danny xuống, sau đó
Danny đã được nuôi đến béo trắng vọt tới chỗ anh, mãi tới giường bệnh của anh mới dừng.
Danny đứng bên giường bệnh, sau đó nước mắt từ trong đôi mắt của nó, như là hạt châu đứt không ngừng lăn xuống dưới.
Trình Hào nhìn bộ dáng này của nó, đau lòng không chịu được: "Danny..."
"Các người đi ra ngoài cho tôi!" Lúc này lão George cười lạnh nhìn về phía đám người đại diện muốn đào góc tường của hắn.
Nhìn thấy lão George tức giận, có người nói: "Ông không cần tức giận như vậy...!Một tay đấm tốt, vốn cần phải tìm một người đại diện tốt."

"Tôi cảm thấy tôi thích hợp với Trình hơn ông!"
"Tôi mới là tốt nhất!"
...
Những người này căn bản không để lão George ở trong lòng —— bọn họ đều chưa từng nghe nói tới người đại diện này.
Hắn quả thực chính là...!Đột nhiên mang theo Trình Hào cùng Claude xuất hiện.
Lão George liền cười lạnh một tiếng: "Các người biết đến Eustace · Merton sao?"
Đám người đại diện không chút nghĩ ngợi nói: "Đương nhiên biết!" Eustace · Merton là võ sĩ quyền anh nổi danh nhất bây giờ! Hắn đã vô địch thế giới mấy năm, hiện tại mặc dù vị trí quán quân đã bị người khác cướp đi, nhưng vẫn hoạt động sôi nổi như cũ.
Lão George nói: "Đó là do tôi mang tới."
Đám người đại diện đều là sững sờ.
Những gì mà võ sĩ quyền anh Eustace từng trải qua, bọn họ đều nghe qua một ít.
Lời giải thích ở bên ngoài là vài năm trước hắn bị người đại diện của mình bạc đãi, sau khi thành danh mới trốn thoát khỏi ma trảo của người đại diện kia, ký hợp đồng với công ty lớn, nhưng trên thực tế...!Bọn họ làm người môi giới, đều biết một chút tin tức, Eustace này là vì lợi ích, tách ra khỏi người đại diện đã bồi dưỡng hắn, ký hợp đồng với công ty lớn.
Chẳng lẽ, người đại diện bị Eustace đá một cước sau khi thành danh, chính là người trước mắt cái này?
Mấy người đến đào góc tường đều lúng túng.
Nếu thật sự như thế, vậy người trước mắt, có thể là tiền bối của bọn họ!
"Các người có thể đi rồi chứ?" Lão George nói.
Những người này ảo não rời đi.
Mà vào lúc này, Danny còn đang đứng bên giường của Trình Hào lau nước mắt.
Trình Hào đau lòng muốn chết: "Danny, đừng khóc..."
Danny nấc một cái.
Nếu là trước kia, Trình Hào có thể ôm ôm hôn hôn Danny, để cho nó ngừng khóc, nhưng bây giờ...!Trình Hào bị thương nên cái gì cũng không làm được.
Thậm chí, lời an ủi của anh, Danny cũng không nghe được.
Trình Hào nhìn về phía lão George: "George..." Sao lão George lại đem Danny đến đây?
Lão George nói: "Danny không chịu về, gào thét trong khách sạn."

Nghĩ đến tình huống vừa rồi, lão George cũng cảm thấy bất đắc dĩ.
Sau khi trở về, hắn bảo Bob đem Danny về nhà, mà Danny không muốn, không chỉ không muốn, nó còn hét ầm lên...!Mở ra trang vở mà nó vẽ Trình Hào, dùng sức vỗ.
Ý của nó rất rõ ràng, nó muốn gặp Trình Hào.
Lão George viết cho nó xem, nói qua mấy ngày Trình Hào mới trở lại, nhưng nó không thèm để ý tới, chỉ muốn Trình Hào, gào thét càng ngày càng lợi hại.
Lão George sợ nó gào hỏng cổ họng, chỉ có thể đem nó đến.
Trình Hào không muốn để cho đứa nhỏ nhìn thấy dáng vẻ anh bị thương là sợ đứa nhỏ lo lắng, nhưng bây giờ đứa nhỏ không nhìn thấy Trình Hào càng thêm lo lắng...!Vẫn là đem đứa nhỏ tới chỗ Trình Hào thì tốt hơn.
Trình Hào nghe lão George miêu tả, trong lòng ấm áp.
Danny vẫn luôn rất yên tĩnh, nó làm như vậy, tuyệt đối là bởi vì rất quan tâm mình.
Trình Hào dùng tay bị băng bó xoa xoa mặt Danny.
Từ trong túi quần áo của mình, Danny lấy ra quyển vở to bằng bàn tay mà Trình Hào chuẩn bị cho nó, mở ra một tờ đưa cho Trình Hào xem.
Tờ kia là Trình Hào viết, nói là chờ thi đấu xong, trở về khách sạn với Danny.
Rất rõ ràng, Danny nhớ tới cái này, không nhìn thấy Trình Hào mới đại náo.
Đứa nhỏ này không nghe được âm thanh bên ngoài, nhưng trong lòng nó, vẫn nghĩ đến người chung quanh.
Trình Hào có cảm giác không nuôi không công đứa nhỏ này, đặc biệt muốn hôn đứa nhỏ này một cái.
Đáng tiếc miệng anh còn sưng!
Trình Hào nghĩ như thế, liền thấy Danny nhón chân lên, úp sấp trên giường bệnh, nhẹ nhàng hôn một cái vào bên mặt của anh
Trình Hào kích động muốn ôm lấy nó ném lên trời.
Đáng tiếc hiện tại anh không nhúc nhích được...!Chờ vết thương lành, rồi chơi với Danny sau đi!
Danny khóc một hồi rồi thôi, đứng ở bên cạnh Trình Hào nhìn chằm chằm Trình Hào.
Thấy thế, lão George liền để Bob lưu lại chăm sóc Trình Hào, mình thì đi tìm Trâu Điên cùng Alex gây phiền phức.
Tiền thuốc thang của Trình Hào, hai người này nhất định phải trả!
Lão George đi, bởi vì có Bob trông Danny cùng Claude, Trình Hào liền nhắm mắt lại, lại ngủ thiếp đi một lần nữa...!Cũng chính là lúc này, Danny cầm điện thoại lên, gọi một cú điện thoại..


Đọc truyện chữ Full