Sáng hôm sau, Hạ Thụy tự mình tỉnh dậy.
Do dưới nhà ồn ào quá nên cậu bị đánh thức, chắc là họ hàng đến chơi Tết đây mà.
Hạ Thụy thức dậy làm vệ sinh cá nhân, sau đó thay quần áo, đi xuống nhà.
Các anh chị, cô chú họ hàng đều đến đông đủ, sau đó sẽ cùng xuất phát đi đến nhà ông bà nội, ăn cơm tối ở đó rồi mới về.
Hạ Thụy được nhận mấy bao lì xì rất dày, gia đình nhà cậu có quy định là chưa kết hôn thì vẫn được nhận lì xì, nhưng trường hợp mà quá 30 vẫn chưa kết hôn thì không có nữa đâu!
Hạ Thụy chơi với mấy đứa trẻ con, ôm đứa này, xoa đầu đứa kia rồi thì nghe mấy nhóc kể chuyện.
Mãi đến khi ba bảo cậu vào ăn trưa đi rồi mọi người cùng đi, lúc đấy Hạ Thụy mới buông mấy đứa nhỏ ra.
Ở ngoài phòng khách, có người bấm điện thoại, có người chơi bài, có người ngồi nói chuyện, rất xôm tụ.
Đợi Hạ Thụy ăn trưa xong thì mỗi nhà một con xe, bắt đầu đến nhà ông bà nội chúc Tết.
Hạ Thụy ở nhà ông bà đến tối, ăn cơm xong mới cùng ba về nhà.
Thế là đã hết ngày mồng 1.
Ngày mồng 2, vừa mới mở mắt ra, Phùng Duệ Hiên đã nhắn tin: [Tôi chuẩn bị qua nhà cậu chúc Tết.]
Hạ Thụy nhìn thấy liền bật dậy, vừa vò đầu vừa đi vào nhà vệ sinh, trời mé, có ai đi chúc Tết mà phải báo trước người ta một câu không cơ chứ?!
Đến khi Hạ Thụy thay đồ xong thì Phùng Duệ Hiên vừa hay đến cổng nhà cậu.
"Cậu là?" - Giọng ba Hạ vang lên ở ngoài phòng khách, Hạ Thụy vội lao xuống với tốc độ bàn thờ.
"Ba, là bạn của con."
Ba Hạ quay lại nhìn Hạ Thụy, vẻ mặt khó hiểu, ba đã nhìn thấy bạn này của con bao giờ đâu nhỉ?, nhưng ông không hỏi nhiều mà lịch sự mời vào nhà.
Bánh Bột được Phùng Duệ Hiên nắm tay đi cùng thì ngoan ngoãn chào ba Hạ: "Con chào ông ạ."
Ba Hạ nghe giọng ngọt xớt, còn gọi ông nữa chứ, thế là cực kì vui vẻ khen Bánh Bột ngoan quá.
Hạ Thụy giới thiệu: "Đây là anh trai nuôi của Chu Vũ Khiêm đấy ba."
Ba Hạ ồ lên một tiếng: "Có phải cậu họ Phùng không? Cái người mà ông nội Chu bên đó coi như cháu ruột ấy?"
Phùng Duệ Hiên lễ phép cười: "Dạ, là con ạ."
Ba Hạ niềm nở: "Thế thì cũng không xa lạ gì, ngồi đi, không phải ngại!"
Đợi Phùng Duệ Hiên và Bánh Bột ngồi xuống sofa, ba Hạ bắt đầu hỏi chuyện như công việc rồi con cái.
Vấn đề nhận nuôi nói trước mặt người khác có hơi nhạy cảm nên Hạ Thụy gọi ba Hạ ra ngoài nói nhỏ, tránh không cho Bánh Bột nghe thấy.
Ba Hạ nghe xong lại càng thấy thương thằng bé, thế là mang ra bao nhiêu bánh kẹo.
"À đúng rồi, sắp đến giờ cơm trưa, Tết nhất ở lại ăn bữa cơm chứ nhỉ?"
Phùng Duệ Hiên còn chưa nói gì thì Bánh Bột đã quay qua nhìn anh, hai mắt chớp chớp.
Phùng Duệ Hiên cười, nhìn ba Hạ: "Dạ được ạ."
Ba Hạ vui vẻ bảo: "Nào, thế chuẩn bị vào ăn thôi, con tên Bánh Bột hả, bánh kẹo cứ mang về ăn nhé, giờ chúng ta vào ăn cơm!"
Sau đó còn đích thân bé Bánh Bột lên đi vào nhà bếp.
Đồ ăn ba Hạ đã nấu sáng nay rồi, bây giờ chỉ cần đem hấp lại rồi ăn là được.
4 người ngồi ăn rất vui vẻ, ba Hạ cứ liên tục bảo Phùng Duệ Hiên ăn mạnh lên, rồi gắp thức ăn cho Bánh Bột, "con ghẻ" Hạ Thụy ngồi cạnh mà chỉ biết cắn đũa.
Phùng Duệ Hiên thấy biểu cảm cậu buồn cười quá bèn gắp cho cậu một miếng thịt.
Hạ Thụy bấy giờ mới thấy tâm hồn được an ủi, một phát liền cho miếng thịt vào miệng.
Bữa cơm diễn ra trong bầu không khí vui vẻ, ăn xong, Phùng Duệ Hiên xung phong rửa bát nhưng ba Hạ bảo có máy rửa bát rồi nên anh đành thôi.
Ngồi ngoài phòng khách nghỉ ngơi tầm nửa tiếng, Phùng Duệ Hiên xin phép ra về.
Ba Hạ quý Bánh Bột lắm, vì nhóc vừa dễ thương lại còn vừa lễ phép, cứ luôn miệng bảo thỉnh thoảng qua chơi.
Phùng Duệ Hiên đậu xe bên ngoài cổng nhà nên đi bộ ra để lấy xe.
Nhưng khi anh vừa đi được đôi giày xong, ngẩng đầu lên liền thấy mẹ Hạ Thụy đứng ở cổng.
Hạ Thụy chào mẹ một câu, Phùng Duệ Hiên và Bánh Bột cũng chào bà, thế nhưng bà chỉ đáp lại Hạ Thụy rồi cứ thế đi thẳng vào nhà.
Phùng Duệ Hiên ra ngoài rồi, nghe thấy mẹ Hạ nói: "Mẹ đã bảo con không được giao du với nó rồi cơ mà?"
Ba Hạ liền tiếp lời: "Cô nói ai cơ? Phùng Duệ Hiên ấy hả? Người ta làm gì cô rồi, ngày đầu năm mới cô đã đến để chất vấn Hạ Thụy, không nói được câu gì hay ho, cô coi thế mà được à?"
"Anh không hiểu nó là người như thế nào đâu!"
"Chừng nào nó làm chuyện xấu gì ảnh hưởng đến con tôi, hại con tôi thì mới tính là xấu, còn giờ nó làm gì cô rồi à?"
Phùng Duệ Hiên định quay trở vào, nhưng nghĩ Hạ Thụy chắc không muốn anh chứng kiến cảnh này đâu nhỉ, cậu sẽ khó xử mất nên đành thôi, đợi Bánh Bột lên xe rồi, anh khởi động máy rời khỏi nhà Hạ Thụy..