TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Alpha Vô Cảm Và Omega Vạn Nhân Mê
Chương 2: Chương 2


Cả hai tiếp tục đi về phía phòng học của mình.

Tử Đằng tạm biệt Gia Huy, lớp học của cậu tới rồi, còn lớp học của Gia Huy phải đi thêm một dãy nữa.
Bước vào lớp, cậu chào hỏi vài bạn học rồi ngồi xuống bàn của mình.

Lúc cậu ngồi xuống cũng là lúc chuông báo vào giờ reo lên.

Chỉ vài giây sau đó cô chủ nhiệm bước vào, cô đi cùng với một bạn nam đeo kính cận khá đẹp.

Sau khi giữ trật tự lớp, cô giới thiệu:
"Đây là Ninh Lạc, omega cấp S, sau này sẽ là bạn học của các em, nhớ đối xử tốt với nhau nhé!"
Cả lớp ồ lên một tiếng.

Rất nhiều alpha trong lớp đỏ mặt khi nhìn thấy Ninh Lạc, và khá nhiều omega dùng ánh mắt đánh giá và không vui quan sát cậu ta:
"Thì ra đây là nhân vật chính của ngày hôm nay à?"
"Nghe đồn omega mới chuyển đến là nữ mà nhỉ? Khá hiếm omega cấp S nam nha!"
Mặc cho lớp xôn xao, Tử Đằng lười quan tâm, cậu chuyên chú mở ba lô của mình và lấy sách vở ra.


Vừa hay lúc này cậu nghe giáo viên chủ nhiệm nói:
"Ninh Lạc, em xuống bàn cuối dãy 1, nơi có cậu bạn khá thân thiện ngồi ngay cửa sổ đó ngồi nhé!"
Tử Đằng đang cuối đầu tìm sách vở chột dạ ngước lên nhìn, thấy ngón tay cô giáo chỉ chính là chỗ mình!!!
Tử Đằng bị doạ sợ liền ngồi lại ngay ngắn.

Bối rối không biết phải từ chối như thế nào, dù gì đối phương cũng là học sinh mới, làm vậy thì tổn thương người ta quá, dù cậu thừa biết thụ chính không có khái niệm tổn thương với người lạ.
Cũng may có cậu bạn ngồi trước cậu hùng hổ nêu ý kiến:
"Cô ơi! Chỗ em và Cao Văn còn trống nè, cho cậu ấy ngồi ở đây đi"
Tuyệt vời!
Tử Đằng rất muốn cho cậu bạn kia một like ngay bây giờ.
"Chỗ em cũng còn chỗ trống này!"
"Em nữa!"
Mấy alpha khác thấy thế cũng hùa theo, ai cũng muốn kéo người đẹp về phía mình cả!
Các bạn omega đen mặt, thầm chửi lũ alpha thấy sắc quên trời quên đất.

Họ chăm chăm liếc nhìn bạn học mới kia, omega cấp S với gương mặt xinh đẹp như một ngôi sao trên sân khấu.


Dáng người đã đẹp, lại thêm mái tóc màu hồng mềm mại, đôi mắt hơi to màu đen vừa tạo cảm giác dịu dàng lại vừa đáng yêu.
Ghen tị quá!
Miễn là omega, ai cũng cảm thấy ghét cái nhan sắc này.
Cô chủ nhiệm thở dài nhìn đám học sinh, cô biết bọn chúng đang nghĩ gì, cả bản thân cô còn thấy ghen tị với Ninh Lạc nữa mà.
"Thôi im hết đi! Ninh Lạc khá cao nên cho bạn ngồi cuối lớp, sắp vào tiết học rồi nên đến đây thôi!"
Xong cô quay sang Ninh Lạc, nhỏ giọng:
"Em muốn giúp đỡ gì thì cứ nhờ thầy cô hoặc bạn cùng bàn, có ai bắt nạt thì phải báo với cô ngay lập tức, biết chưa?"
"Vâng"
Lần đầu tiên Ninh Lạc cất giọng.

Giọng nói nhẹ nhàng pha chút trầm cực kỳ bắt tai.

Cậu cúi người chào cô chủ nhiệm rồi một mạch đến bàn Tử Đằng.

Tử Đằng ngồi sát vào bệ cửa sổ, cố gắng khiến bản thân mình mờ nhạt nhất có thể, vì cậu biết, thụ chính rất ghét alpha!
Bỗng Tử Đằng nhớ đến một đoạn ngắn miêu tả cảnh Ninh Lạc tẩn cả bốn alpha cao ráo cường tráng.

Cậu càng âm thầm chui sát vào tường hơn, nhưng rất tiếc đã hết chỗ!
Mấy bạn học alpha sau khi thấy Ninh Lạc ngồi cùng bàn với Tử Đằng không khỏi thất vọng.

Nhất là cậu bạn ngồi bàn trước, cậu ta giơ cả nấm đấm lên với Tử Đằng.
...cứu tôi, cứu tôi
Tử Đằng dù rất rộng lượng nhưng cậu không muốn ngồi cùng cửa tử đâu!.


Đọc truyện chữ Full