TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Alpha Vô Cảm Và Omega Vạn Nhân Mê
Chương 79: Chương 79


Chiếc xe chở Tử Đằng dừng chân dưới dốc, tên tài xế lái xe rời đi hòng đánh lạc hướng nếu có ai phát hiện.

Tên thủ lĩnh cùng đàn em có vết sẹo dưới cằm kéo Tử Đằng đi.

Suốt cả chặn đường Tử Đằng không hé môi nói một lời nào cả, vì cậu đang tập trung các giác quan của mình để cảm nhận đường đi.

Kiếp trước Tử Đằng giỏi nhất việc này.
Mùi rừng
Rừng luôn có một mùi hương rất đặc biệt, sự tươi mát không lẫn vào đâu được.

Theo Tử Đằng đoán, đây có lẽ là tỉnh Y, dù chiếc xe có đi đường vòng vẫn phải chạy qua khu chợ nổi tiếng của tỉnh, cậu loáng thoáng nghe được rất nhiều giọng rao vải thiều, mà lúc này, tỉnh Y đang trúng mùa vải.
Cộng thêm tỉnh Y có khu rừng rậm hoang, tuy không có thú dữ nhưng bù lại địa hình cực kỳ hiểm trở.

Đây là nơi khá thích hợp để thực hiện mấy cái âm mưu như bắt cóc này.
Tên thủ lĩnh trông thấy Tử Đằng gã cứ tưởng cậu bị doạ sợ ngây ngốc, bèn nhúng vai.


Phải rồi, chỉ mới có 17 tuổi khi nghe tin sắp lên thiêng đường phải sợ hãi thôi.

Không sợ mới có vấn đề đấy.
Gã quay người sang bảo đàn em lôi Tử Đằng đi, sắp đến giờ hẹn với Hạ Đông Quân rồi.

Đến sớm vài phút để gây ấn tượng làm việc nhanh nhẹn đó mà.
Tử Đằng bị tên đàn em lôi đi một cách đáng thương.

Trước lúc bắt Tử Đằng, Hạ Đông Quân còn có ra lệnh phải làm cho cậu bị thương, trầy xước một chút.
Tử Đằng bị nắm cổ áo lôi đi, mắt lại đang không thấy gì, khó tránh vấp phải vật giữa đường như cành cây, cục đất, chân khá đau.
Phải tìm cách cho họ gỡ dây bịch mắt
Tử Đằng dù giỏi như thế nào cũng chưa đạt đến mức cao siêu một chọi hai tên tội phạm nguy hiểm và còn đang mất thị giác.
Trong lúc Tử Đằng đang suy nghĩ thì tên thủ lĩnh lúc này mới chợt nhớ ra một chuyện, gã vừa đi vừa hí hửng nói:
"Thằng nhóc omega vô cùng xinh đẹp kia của mày cũng bị bắt rồi!"
Tử Đằng vô thức nghiêng đầu về phía giọng nói, tên thủ lĩnh thấy phản ứng đó càng hứng thú chuyện tình giữa mấy đứa nhóc này, với lại gã rất thích khiến người ta lo lắng a:
"Nó bị bắt sớm hơn mày nửa tiếng, nhìn nó không ổn lắm, tao thấy nó bị giam trong cái lồ ng kính.

Mà cái tao quan tâm nhất là cái máy lọc không khí nha, nó đắt gấp đôi cái máy thường!"
Gã còn thầm nghĩ nếu lấy nó ra bán lại chắc rất bộn tiền.
Máy lọc không khí?
Đừng nói là Ninh Lạc đang đến kỳ ph@t tình!?
Thằng không não kia định làm cái gì đây.
Trong tiểu thuyết đến tận hai năm sau hắn sẽ chuốc thuốc Ninh Lạc, bây giờ có sự xuất hiện của Tử Đằng nên hắn định thủ tiêu cậu?
Chắc chắn nó định đánh dấu Ninh Lạc trước mặt mình, rồi sau đó sẽ ép cậu ấy giương mắt nhìn mình bị giết
Một khi đã làm đến mức bắt cóc thì chỉ có việc hắn muốn một người xuống mồ, một người bị ám ảnh thôi.

Suy cho cùng thứ Hạ Đông Quân muốn chính là cơ thể và tài sản của Ninh Lạc.
Chết tiệt.
"Này!"

"Này nhóc!"
"Tao gọi mày đến mỏi cả miệng tại sao không trả lời!? Lo cho người yêu hả hahaha"
Bốpp
Tên thủ lĩnh vung tay đánh lên mặt Tử Đằng một cái.

Lực tay không nặng không nhẹ, nửa bên mặt Tử Đằng đỏ lên nhưng không xưng hay bầm tím.

Suy cho cùng gã rất biết cách hành hạ kẻ khác.
Binhh
Sau đó là một cú đấm vào bụng.

Người Tử Đằng khum lại, đây là theo quán tính.
"Đánh còn nhẹ sao?"
Tên thủ lĩnh khẽ nhăn mặt.

Tuy gã không dùng hết sức thật nhưng lực tay bấy nhiêu cũng đủ khiến kẻ khác đau đớn rồi, vậy mà thằng nhóc này lại chẳng hé răng r3n rỉ một tiếng nào???
Gã giật giật chân mày.
Thật muốn đánh nó thừa sống thiếu chết!
Tên đàn em thấy vẻ mặt của đại ca liền mở miệng:
"Hạ thiếu có dặn dạy dỗ nó mà.


Đấm thêm vài cú chắc không sao đâu!"
Tên thủ lĩnh quay đi:
"Cho nó lành lặn một chút! Cho thằng Hạ Quân gì đó tha hồ mà xử nó"
Tên đàn em gật gật đầu, tiếp tục nắm áo Tử Đằng lôi đi.
Gặp Ninh Lạc trước rồi tính sau cậu thay đổi kế hoạch.
..............................
"Hạ thiếu.

Đến rồi ạ!"
Hạ Đông Quân đang ngắm Ninh Lạc nghe thế liền nở nụ cười, nhưng giọng hắn đầy lạnh lẽo:
"Trói nó lên ghế"
"Vâng!"
Ninh Lạc lúc này đang bị kỳ ph@t tình dày vò, tâm trí trở nên rất mơ hồ, hoàn toàn không nghe được gì.

Ninh Lạc chỉ có thể chịu thêm nhiều nhất là nửa tiếng nữa thôi, đến lúc đó mà không có thuốc ức chế, chắc chắn cậu sẽ bị co giật hoặc hôn mê..


Đọc truyện chữ Full