TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Alpha Vô Cảm Và Omega Vạn Nhân Mê
Chương 105: C105: Chương 105

Bữa tiệc xã giao của Ninh gia xa hoa lộng lẫy. Năm nay Ninh Lạc tròn 20 tuổi, vẻ ngoài càng khiến người khác suýt xoa, ngắm nhìn không ngớt.

Nét trong trẻo thời cấp ba đã được thay thế bằng nét trưởng thành, trẻ trung, cùng với chiều cao 1m77 nổi trội ít omega nam nào đạt được. Nhưng miễn người trong giới thượng lưu đều biết, cậu là một con người lạnh lùng, đoá hoa cao lãnh khó mà với tới.

Đôi mắt phượng màu xanh dương đảo một vòng, đặt xuống thân cảnh cao lớn quá quen thuộc kia.

“Chào Ninh chủ tịch! Công ty chúng tôi rất hân hạnh được hợp tác với tập đoàn của ngài!”

“Cậu khách sáo rồi!”

Ninh Khương nhu hoà cười nâng ly lên với đối tác.

“Vâng! Vâng!”

Đối tác nhấp ngụm rượu vang, chuyển mắt sang cậu vệ sĩ trẻ vô cùng điển trai. Khí thế như thế này, chắc chắn là alpha cấp cao! Đối tác tò mò, dè dặt hỏi Ninh Khương:

“Ngài chủ tịch! Không biết cậu vệ sĩ này năm nay nhiêu tuổi rồi!”

Ninh Khương vui vẻ trả lời:

“Năm nay tròn 20!”


“Tuổi trẻ mà phong độ quá!”

Trên người Tử Đằng dù không có bất kỳ tinh tức tố nào cũng khiến người khác phải tự động e ngại. Khắp xung quanh đây, không chỉ có mỗi ông ta để mắt đến Tử Đằng, tỏ vẻ quan tâm, hỏi han:

“Không biết… không biết cậu vệ sĩ đây có người yêu chưa?”

Những người khác đang đưa mắt theo dõi nghe thế liền hồi hộp chờ đợi:

Tử Đằng lạnh nhạt chưa kịp lên tiếng Ninh Khương đã vội nói:

“Chưa-”

Nghe câu trả lời đúng như mong đợi tất cả đồng loạt kéo con của mình đến:

“Con gái omega nhà tôi đáng yêu lắm! Tôi giới thiệu cậu nhé!!”

“Con trai tôi năm nay 18, cả hai trông rất xứng đôi này!”

“Còn con tôi…”

“Đứa này…”

Nhiều lời giới thiệu ào ào tấp vào Tử Đằng, Ninh Khương đứng đó vui vẻ nhìn người gặp họa.

Biểu cảm lạnh nhạt của anh khiến Ninh Khương trong lòng càng thêm ưng bụng đứa cháu rể.

Mấy người trong giới nhà giàu giới thiệu xong còn đẩy mấy cậu ấm cô chiêu lên. Tất cả đều có triệu chứng đỏ bừng mặt, tim đập nhanh khi đối diện gần với Tử Đằng.

‘Người này!!! Quá đẹp trai aaaaa!!!’

Tất cả gào thét trong lòng, còn đẹp hơn cả Hạ thiếu, Phan thiếu, hai mỹ nam alpha đứng đầu tỉnh này!

Gương mặt không góc chết, trầm tính nhưng có vẻ dịu dàng, dáng cao, thân hình săn chắc! Ôi ôi! Dù anh ấy có là vệ sĩ thì với ngoại hình và khí chất này, bảo họ lấy liền lấy liền!

Tử Đằng khúc gỗ nào biết tâm tư nhỏ nhoi của mấy cậu ấm cô chiêu, anh chỉ đứng im sau lưng Ninh Khương làm đúng nhiệm vụ mình thôi.


<Tử Đằng ơi, bọn họ đang thèm nhỏ dãi cậu đó>

Tử Đằng: …đừng nói, cảm ơn!

Ninh Khương còn đang muốn trêu Ninh Lạc mặt đen như nhọ nồi bên kia kìa, nhưng cái mặt bên trái này của lão càng lúc càng lạnh rồi, chắc sắp đóng băng cũng nên, lão cười lắc đầu, xua xua tay:

“Các vị hiểu lầm!”

“Nó không có người yêu, chỉ có vợ sắp cưới thôi! Tôi còn chưa nói xong các vị đã nháo nhào! Không trách tôi được!”

Cả bọn đồng loạt bị tạt một gáo nước lạnh: …

Lão già này, đùa ác quá!

Lúc này Ninh Lạc đã nói chuyện xong với đối tác, cậu nhẹ nhàng đi đến, vô cùng thân thiết nghiêng người dựa vào vai Tử Đằng, lắc lắc ly rượu trên tay, như bất cứ lúc nào cũng có thể tạt thẳng vào họ, nhàn nhã nói:

“Của tôi”

Ý tứ cùng đôi mắt sắc bén như thế dù kẻ ngốc cũng phải hiểu, Ninh Lạc không khách khí đặt ánh mắt cảnh cáo xuống mấy cậu ấm cô chiêu trắng trẻo, xinh xắn.

Ngay đến phụ huynh của họ còn phải lạnh gáy với ánh mắt kia, sao mà tiểu thư, thiếu gia được nuông chiều chống đỡ nổi, bọn họ đồng loạt run rẩy.

<Tử Đằng, Ninh Lạc còn dùng một ít tinh tức tố đe doạ họ đó! Gây cấn quá>

Tử Đằng lười để ý nó, anh lấy ly rượu trên tay Ninh Lạc, giọng nói trưởng thành trầm ấm khiến người khác bất giác tin tưởng:


“Em uống có vẻ hơi nhiều”

Mấy người đó nhân cơ hội liền đồng loạt chào tạm biệt rồi chuồng đi mất, mấy cậu ấm cô chiêu tuy tiếc nuối nhưng đời nào chống lại được ai kia! Ninh Khương cũng chẳng muốn thấy cơm tró bay tứ tung, thế là cũng đi chào hỏi đối tác khác.

Hôm nay quả thật Ninh Lạc uống hơi nhiều, tuy chẳng đủ để khiến cậu say, nhưng đến gần Tử Đằng thế này, say liền:

“Em muốn về”

‘Không cho ai ngắm anh nữa’

Hai người rất nổi bật, phải nói là vô cùng nổi bật, một người 1m9, một người 1m77, chỉ đứng đó thôi là vô vàng ánh mắt đặt vào, giờ lại còn cái tư thế thân mật kia nữa, thấy mọi người bàn tán, Ninh Khương cũng chẳng ngại thông báo, dù gì mục đích của lão chính là muốn cho mọi người biết:

“Kia là Tử Đằng, alpha cấp S, cháu rể của tôi. Không lâu nữa hai đứa nó sẽ về chung một nhà!”

!!! Tất cả mọi người chấn động!

“Alpha cấp S!? Bảo sao cậu ấy lại mang đến cảm giác khí chất như vậy!”

“Ninh lão, ngài giấu cũng thật kỷ nha! Alpha cấp S, omega cấp S quả xứng đôi!”

Lời chúc là thế, nhưng ai cũng thầm tiếc nuối. Alpha cấp S, tinh anh của loài người thế mà lại rơi vào tay Ninh gia! Mà họ cũng thật muốn tìm hiểu về chàng trai, Ninh đại thiếu gia nổi tiếng lạnh lùng như thế cũng chinh phục được, đến gần cậu ấy thôi mà đã muốn cóng rồi!


Đọc truyện chữ Full