TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sau Khi Cậu Chủ Giả Mất Khống Chế Nước Mắt Trở Thành Vạn Người Mê
Chương 36: Chương 36


Thân là thành phố Mạn có bối cảnh lịch sử văn hóa lâu đời, từ đầu năm mới buổi lễ mừng một trăm năm xây dựng của thành phố đã rất được quan tâm.

Cách buổi lễ càng gần thì người quan tâm càng nhiều.

Nửa tháng trước đã lan truyền video diễn tập của những người biểu diễn trong sân vận động, cho dù hiện trường rất loạn nhưng tất cả những người từng xem video không ai mà không kinh ngạc bởi vẻ xa hoa của thành phố Mạn.

Không vì cái gì khác, chỉ kinh ngạc vì sân khấu to lớn chấn động trong sân vận động.

Còn có vô số ánh đèn và màn ảnh lớn bốn mặt được dựng lên, nghĩ thôi cũng biết khán giả ở đó sẽ nhận được bữa tiệc long trọng tai nghe mắt thấy như thế nào.

Đến hôm bắt đầu buổi lễ, cả thành phố Mạn đều trở nên ồn ào náo nhiệt.

#Danh sách chương trình buổi lễ mừng một trăm năm của thành phố Mạn# #Kênh trực tiếp buổi lễ mừng của thành phố Mạn# … Ước chừng có sáu chủ đề được xuất hiện trên hotsearch của weibo.

Các nền tảng video lớn cũng đều lập chuyên đề riêng, phát sóng trực tiếp buổi lễ của thành phố Mạn khắp các trang mạng.

Gần như người dân cả nước đều đang trông ngóng, mà thứ mọi người quan tâm nhất trong số đó chính là danh sách tiết mục lần này của thành phố Mạn.

“Ôi trời ơi, lần này thành phố Mạn đã bỏ số vốn lớn đấy, nhiều người nổi tiếng vậy mà!”“Nghe nói người biểu diễn của buổi lễ mừng đều là người thành phố Mạn, tất cả đều là diễn vì tình bạn, căn bản không có phí biểu biễn!”“Nói ra thì có phải cô Triệu Diên cũng là người thành phố Mạn không?”Trong chủ đề gần như cái gì khán giả cũng nói, sau khi nói đến thiên hậu quốc dân là Triệu Diên thì mọi người đều bắt đầu bàn tán.

Người qua đường không rõ sự thật cứ thấy tin Triệu Diên trở về thành phố Mạn nên chỉ cho rằng bà ấy là người thành phố Mạn, nhưng các fan hâm mộ lập tức phổ cập.

Triệu Diên vốn là người Bắc Kinh, nhưng sau này gả đến thành phố Mạn, cho nên bà ấy không tham gia buổi lễ mừng cũng rất bình thường.

Chỉ là cụ thể bà ấy đã gả cho ai thì cũng không ai biết.

Mọi người chỉ biết dù có kết hôn hay không, thật ra Triệu Diên cũng không thay đổi gì, sự nghiệp vẫn luôn ở đỉnh cao ổn định, vì thế các fan hâm mộ bắt đầu tò mò sau một thời gian thì cũng không quan tâm nữa.

Có điều trông bà ấy kết hôn sắp 20 năm nhưng ngay cả chút tin tức với chồng cũng không truyền ra, mọi người chỉ biết chắc chắn bà ấy gả đi không phải gia đình bình thường.

Lúc trước có phóng viên từng chờ trực, chỉ là Triệu Diên đã vào khu nhà nào đó có an ninh cực kỳ nghiêm ngặt.

Người ở trong chung cư đó không chỉ là nhà giàu bình thường mà còn có rất nhiều nhân vật nổi tiếng mà mọi người phải cúi phục sát đất.

Ngay cả Ti Trọng Tấu có giá trị cao nhất bây giờ của thành phố Mạn cũng ở đó, vì thế dù phóng viên có muốn cũng không chụp được gì.

Duy nhất một lần chụp được chuyện gia đình là Triệu Diên đang ôm một đưa bé khoảng ba bốn tuổi đi ra từ sân bay, lúc đó Triệu Diên được bảo mật hành trình một cách chặt chẽ, nhưng lại không cẩn thận đụng phải ảnh đế về nước nên mới bị chụp lại.

Chuyện lần đó ầm ĩ rất lớn, Triệu Diên đã đăng ba bài giải thích liên tiếp, tố toàn bộ các truyền thông đăng tải video lên tòa án.

Sau đó đương nhiên là Triệu Diên thắng kiện, có điều bộ dạng mạnh mẽ không nói đến tình cảm của bà ấy cũng dọa bọn truyền thông, khiến mọi người đều không dám thăm dò chuyện riêng của bà ấy.

Sau lần đó, các fan hâm mộ mới biết thì ra Triệu Diên đã sinh con, hơn nữa cũng đã lớn đến thế rồi.

Đương nhiên lần đó Triệu Diên cũng bảo vệ con rất tốt, đội nón cho con, ngay cả một sợi tóc cũng không để người khác chụp được.

Nhưng từ cách ăn mặc mọi người được ra được, chắc hẳn bà ấy đã sinh một đứa con trai.

Đi lệch chủ đề một hồi lâu cuối cùng lại có người nhắc đến danh sách tiết mục lần này.

“AAA anh nhà tôi cũng có mặt! Tôi biết ngay mà!”“Nữ thần của tôi lại sắp hát! Tôi hồi xuân huhuhu!”“Nói ra thì có phải thiếu niên Đôn Hoàng lên hotsearch lần trước cũng là người thành phố Mạn không nhỉ?”Vừa nhắc đến thì mọi người đều nhớ ra, độ hot của video tuần trước vẫn chưa hạ, bây giờ còn có người tranh nhau bắt chước theo dáng múa của cậu!“Tìm thấy rồi tìm thấy rồi! Chàng trai đó tên Ti Du phải không! Cậu ấy có trên danh sách tiết mục đây!”“Đệch đệch! Thật là! Vẫn là điệu Đôn Hoàng!”“Cuối cùng lần này cũng có thể xem full HD rồi sao!”“Trong video tuyển sinh cấp ba còn là một cậu nhóc, bây giờ nhất định càng đẹp trai hơn rồi AAAAA!”Sau khi những khán giả không thường lên mạng nhìn thấy thì vội vàng hỏi thiếu niên Đôn Hoàng này là ai, dân mạng lập tức tung hai đoạn video ra.

Xem xong tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Thậm chí bọn họ không dám nghĩ, trên sân khấu lớn như buổi lễ mừng của thành phố Mạn, Ti Du sẽ có biểu hiện tuyệt sắc cỡ nào!Trong chốc lát, lòng hiếu kỳ của mọi người càng được thu hút hơn.

Mà dường như bên phía tổ chức biết sẽ có chuyện như vậy, nên mang ý đồ xấu đặt tiết mục của Ti Du sẽ ra sân khấu vào giữa chương trình.

Lúc đầu cho khán giả chút mập mờ, sau đó cho họ chút cảm nhận, chắc chắn giữ được rating.

“Đạo diễn, vẫn là ông lợi hại.


”Sau hậu đài của sân vận động, nhân viên trực tiếp theo dõi ý kiến công chúng đã đưa ngón tay cái lên với đạo diễn Hồ.

Đạo diễn Hồ cười nói: “Đừng có nịnh nọt, hoạt động hôm nay quan trọng cỡ nào tôi không nói nhiều nữa, mọi người cứ lên tinh thần hết, mười phút sau hoàn chỉnh lại chương trình một lần cuối.

Mọi người đều đồng ý và đầy hăng hái.

Sân khấu của bọn họ được xây rất lớn, cao hai mét được xây kiểu cao tầng, chắc chắn sẽ không xảy ra sự cố.

Mà bên dưới sân khấu cũng có một chốn bồng lai khác.

Tất cả đèn điều khiển đèn, phòng chỉ đạo phát sóng và phòng làm việc tổng hợp khác đều ở trong căn phòng bên dưới sân khấu.

Những diễn viên có tên tuổi kia cũng đều có phòng nghỉ riêng ở dưới.

Mà trong phòng thay đồ khá lớn trong số đó, Ti Du đang nhắm mắt để thợ makeup giúp cậu chỉnh lại tạo hình cuối cùng.

Ti Du đã trang điểm xong, trang phục biểu diễn cũng đã thay xong.

Nhà tạo mẫu giúp cậu chỉnh lại vị trí của trang sức đội đầu.

Tóc của cậu cũng không tạo kiểu gì, chỉ rũ nhẹ nhàng xuống một cách đơn giản, tóc mái giả được cắt mỏng, làm mặt mũi càng lộ vẻ sáng sủa.

Bạch Hàm Liễu đứng cạnh cậu, vẻ mặt đầy tự hào không gì che giấu.

Cách thời gian bắt đầu trình diễn còn bảy tiếng nữa, trong đầu Ti Du không ngừng lướt qua những động tác, góc độ dừng và ánh đèn sân khấu… Những thứ này cậu đã thuộc lòng, nhưng cậu vẫn không ngừng nhớ lại.

Hôm nay bố mẹ cậu đều đến, còn có hơn bốn mươi nghìn khán giả ở hội trường, lại còn trước ống kính phát trực tiếp, gần như khán giả cả nước đều đang đợi phát trực tiếp.

Ti Du biết, hôm nay với cậu có lẽ là ngày quyết định tương lai!—— Sau khi diễn tập một lần cuối, đồng hồ đã chỉ sáu giờ chiều, cách thời gian trình diễn chỉ còn hai tiếng.

Mà bên ngoài hội trường đã có bốn mươi nghìn khán giả đợi từ sớm, bắt đầu trình vé vào trong.

Ti Trọng Tấu là nhân vật quan trọng có cống hiến cho xây dựng thành phố Mạn, ông ấy phải vào trong cùng các lãnh đạo khác, chỗ ngồi của họ cũng là chỗ tốt nhất, đối diện sân khấu.

Tạ Hoàn, Lộc Minh còn có bố của Thẩm Ngộ Bắc cũng đều ở hàng này, bố mẹ của Bùi Khuynh Thừa cũng là nhà giáo dục xuất sắc, cho nên cũng thuộc trong nhóm người này.

Như ông nội của Lộc Minh thì sẽ ngồi ghế khách quý.

Triệu Diên dẫn theo Ti Nguy Lâu, cũng đã trình vé vào trong từ sớm, nhưng lại tách Ti Nguy Lâu ra đi riêng.

Nơi công khai như này, Ti Trọng Tấu và Triệu Diên hoàn toàn sẽ không giao lưu.

Vị trí của họ rất tốt, cũng là hướng đối diện sân khấu, chỗ ngồi cao hơn bọn người Ti Trọng Tấu năm bậc.

Ngồi được một lúc thì Tạ Hoàn và mẹ cậu ta cũng đến.

“Dì!” Từ xa Tạ Hoàn đã vẫy tay về phía bọn họ.

Triệu Diên mỉm cười vẫy tay với họ: “Ở đây.

”Mẹ con Tạ Hoàn đi qua, ngồi xuống bên cạnh Triệu Diên.

Vừa ngồi xuống thì hai vị phu nhân bắt đầu trò chuyện, bạn thân nhiều năm như vậy rồi, chuyện nói thế nào cũng không hết Tạ Hoàn lấy điện thoại ra chụp một bức ảnh sân khấu tối mờ cho Ti Du: “Anh Du anh Du, bọn tớ tới rồi đây ~”Ti Du không trả lời cậu ta, chắc là đang bận.

Tạ Hoàn cũng không để ý, chỉ nhìn xung quanh.

Cậu ta thò đầu liếc nhìn Ti Nguy Lâu, hôm nay anh mặc chiếc jacket màu đen, người vốn lạnh lùng nay trông càng xa lạ hơn.

Tạ Hoàn run lên, cũng không biết mỗi ngày Ti Du làm sao ở chung với Ti Nguy Lâu.


Cách thời gian mở màn còn hơn một tiếng, người vào hội trường cũng dần nhiều lên, các truyền thông còn đến từ sớm, ống kính phát trực tiếp của mỗi nhà đều đã dựng lên.

Trên ghế của mọi người bọn họ đều có que phát sáng màu xanh lá, nhân viên đội nón đỏ chạy khắp hội trường để sắp xếp chỗ ngồi cho mọi người Đạo diễn hiện trường bắt đầu cầm loa lớn chỉ huy.

Ti Nguy Lâu lấy điện thoại ra lướt không mục đích.

Anh vô tình lướt đến hai đoạn video của Ti Du.

Anh đã xem hai đoạn video này rất nhiều lần, nhưng mỗi lần xem đều cảm thấy có chỗ đặc sắc mới, hôm nay Ti Du tham gia với trang phục lộng lẫy chắc sẽ càng chói mắt hơn trên video này nhỉ?Đột nhiên bên cạnh anh tối sầm lại.

Ti Nguy Lâu nghiêng đầu liếc nhìn, ngay sau đó ánh mắt dừng lại.

“Cậu cũng đến rồi.

” Lộc Minh mỉm cười chào anh.

Ti Nguy Lâu gật đầu, sau đó quay đi chỗ khác.

Hôm nay Lộc Minh đến cùng bố mẹ và cả ông nội của cậu ta, chỉ là bố mẹ cậu ta đều ngồi bên dưới, nhưng cậu ta cũng vui vẻ tự do.

Hôm qua cậu ta vừa hiểu rõ lòng mình, hôm nay xem Ti Du biểu diễn, nói không chừng cậu ta sẽ có biểu cảm gì đó kỳ lạ, cho nên tốt nhất đừng bị người khác nhìn thấy.

Chỉ là cậu ta nhìn sang bên cạnh, nhìn Triệu Diên ngồi bên kia của Ti Nguy Lâu.

Mẹ của Ti Du cũng đến.

Lộc Minh ngồi thẳng người theo bản năng.

Bỗng nhiên cậu ta lanh mắt nhìn thấy một bóng người quen thuộc.

Chỉ nhìn thấy người kia mặc sơ mi trắng đơn giản, tay cầm máy ảnh đi về hàng ghế của bọn họ.

Sao Thẩm Ngộ Bắc cũng đến thế?Lộc Minh cau mày, chẳng phải cậu ta không hợp với Ti Du ư? Bây giờ còn đến làm gì?Tạ Hoàn ngồi không yên nên cứ nhìn xung quanh, hiển nhiên cũng đã phát hiện ra Thẩm Ngộ Bắc.

Cậu ta ngạc nhiên.

Không phải chứ, sao Thẩm Ngộ Bắc cũng đến vậy?Nghĩ lại thì bố của Thẩm Ngộ Bắc là kỹ sư xây dựng nổi tiếng thành phố Mạn, ông ấy có được vé vào nơi như vậy cũng rất bình thường.

Thẩm Ngộ Bắc cũng nhìn thấy bọn họ.

Trái lại anh ta thì không ngạc nhiên gì, chỉ là không ngờ chỗ ngồi của mấy người bọn họ lại gần như vậy mà thôi.

Lộc Minh nhìn chăm chăm anh ta đi qua, vẻ mặt nghiêm túc.

Sau khi Thẩm Ngộ Bắc đi thẳng qua trước mặt cậu ta, đi về phía Tạ Hoàn.

Lộc Minh biết, chắc hẳn chỗ ngồi của Thẩm Ngộ Bắc ở bên phía Tạ Hoàn.

Ti Nguy Lâu cũng nhận ra Thẩm Ngộ Bắc, ngước mắt lên nhìn anh ta.

Hai người nhìn nhau không thèm chào hỏi, không cần thiết, căn bản là không thân.

Thẩm Ngộ Bắc đi qua Ti Nguy Lâu, nhưng không đi trực tiếp qua mà dừng trước mặt Triệu Diên.

Triệu Diên đang nói chuyện với Vu Thi Lam, đột nhiên phát hiện có người đứng trước mặt mình.

Bà ấy ngước lên nhìn, phát hiện là một cậu nhóc trông có chút quen mắt.


“Chào dì ạ.

”Thẩm Ngộ Bắc mỉm cười chào bà ấy, nói: “Cháu là Thẩm Ngộ Bắc, bạn của Ti Du, chúng ta từng gặp ở nhà văn hóa.

”Triệu Diên nhớ ra, rồi cười nói: “Cháu cũng đến xem Tiểu Du biểu diễn sao?”Thẩm Ngộ Bắc gật đầu: “Dạ.

”Trông anh ta rất dịu dàng, còn có chút ngoan ngoãn khi ở trước mặt người lác, hoàn toàn khác với anh ta lúc bình thường.

Sau khi chào hỏi xong, Thẩm Ngộ Bắc đi đến ngồi bên cạnh Tạ Hoàn.

Triệu Diên nhìn anh ta, thầm nói đứa trẻ này trông thật ngoan, lễ phép.

Tạ Hoàn đã thấy toàn bộ khiến cậu ta trợn mắt há mồm.

Mẹ nó đây là Thẩm Ngộ Bắc sao?Anh còn tự giới thiệu với Triệu Diên? Còn nói là bạn của Ti Du ư?Còn đặc biệt đến xem anh Du của cậu ta biểu diễn sao?Cái rắm, bạn của Ti Du chỉ có một mình Tạ Hoàn là cậu ta thôi!Lộc Minh nhìn thấy cảnh này thì cả người đều ngớ ra, tên Thẩm Ngộ Bắc này sao lại như vậy, không ngờ lại nịnh nọt Triệu Diên trước!Lòng thù địch và suy nghĩ của cậu ta gần như theo bản năng, cậu ta cũng không ngẫm xem tại sao mình lại nghĩ như vậy.

Cơ thể Lộc Minh nhanh hơn não, cậu ta vội đứng dậy đi lướt qua Ti Nguy Lâu rồi chào hỏi Triệu Diên.

Triệu Diên ngạc nhiên nói: “Tiểu Lộc cũng đến à, không ngờ vé của mấy người chúng ta đều nối liền nhau, trùng hợp quá rồi.

”“Vâng ạ.

” Lộc Minh tươi cười.

Thẩm Ngộ Bắc còn phải giới thiệu, nhưng cậu ta thì không cần.

Triệu Diên cũng được xem là nhìn cậu ta trưởng thành! Ai thân ai lạ vừa nhìn là biết ngay!Trước khi Lộc Minh ngồi xuống còn nhìn qua Thẩm Ngộ Bắc phía bên kia theo bản năng, trong đôi mắt mang theo vẻ khiêu khích, đối phương cũng liếc sang cậu ta.

Hai người nhìn nhau, Lộc Minh liền cảm thấy tóc gáy dựng đứng lên.

Cậu ta ngây ngốc ngồi về chỗ, chấn động trong lòng căn bản không cách nào nói ra.

Không biết có phải vì cậu ta thông suốt rồi, chỉ mặt đối mặt với Thẩm Ngộ Bắc vừa nãy mà cậu ta lại có cảm giác đối đầu gay gắt.

Hơn nữa cảm xúc trong mắt Thẩm Ngộ Bắc cậu ta thấy rất quen thuộc, nhiếp ảnh gia kia thích Ti Du cũng nhìn cậu ta như vậy!Trong lòng Lộc Minh nổi lên dự cảm chẳng lành.

Chắc không phải Thẩm Ngộ Bắc cũng thích Ti Du chứ?Ở bên này cậu ta kinh ngạc chẳng ai để ý.

Ti Nguy Lâu nhìn đi nhìn lại đồng hồ trên tay, cách thời gian bắt đầu còn rất gần!Các khán giả đều đã vào hội trường hơn phân nửa, hàng ghế của đám người Ti Nguy Lâu cơ bản đã ngồi đầy, trái lại chỗ ngồi bên cạnh Lộc Minh vẫn còn trống.

Hoạt động lớn như vậy chắc sẽ không có người vô cớ vắng mặt nhỉ?Hơn nữa người ngồi hàng này, toàn bộ đều là người nhà của các ông lớn trước mặt không ai ngoại lệ, cho nên những người đến đây đều có chút tò mò.

Đương nhiên điều mọi người tò mò hơn là lần này Triệu Diên có mặt ở hoạt động lớn như vậy, mà lại không trang bị vũ trang, trái lại cũng được tính là trang phục lộng lẫy, trang điểm ánh sao lấp lánh làm người khác chú ý.

Phải biết rằng trước đây trong giới của bọn họ lúc có tiệc gì đó, thỉnh thoảng Triệu Diên cũng sẽ tham dự cùng Ti Trọng Tấu.

Nhưng vì có dặn dò từ sớm, nên dù mọi người biết mối quan hệ của Triệu Diên và Ti Trọng Tấu nhưng cũng không nói với người ngoài.

Bây giờ bà ấy có suy nghĩ gì, mọi người cũng không suy đoán nhiều.

Mãi cho đến khi toàn bộ khán giả đã vào hội trường, đạo diễn hiện trường bắt đầu quy tắc trật tự với mọi người.

Ông ấy đọc được một nửa thì cuối cùng chỗ ngồi bên cạnh Lộc Minh cũng có người.

Lộc Minh quay đầu sang nhìn.

“Bùi Khuynh Thừa?”Cậu ta ngạc nhiên nghi ngờ, nhất thời giọng nói không kiềm chế được, gần như mọi người gần đó cũng nghe thấy.

Hầu như toàn bộ người ngồi hàng ghế này đều nhìn sang Bùi Khuynh Thừa cùng lúc.

Hôm nay Bùi Khuynh Thừa cũng có lớp học bù, vừa tan học cậu ấy liền vội vã bắt xe nhanh chóng chạy qua từ chỗ xuống xe.

Lúc này đầu cậu ấy đầy mồ hôi, hít thở cũng đồn dập.

Sau khi bị mọi người nhìn như vậy, nhất thời cậu ấy không biết là kinh ngạc vì bọn người Lộc Minh và Thẩm Ngộ Bắc đều ở đây, hay là hít thở lấy hơi trước.

Nhưng theo bản năng cậu ấy đã gật đầu với Triệu Diên và Vu Thi Lan, rồi nói: “Chào dì Triệu, chào dì Vu.

”Hai người cũng cười trò chuyện với cậu ấy mấy câu.

Bùi Khuynh Thừa hít sâu một lúc, cuối cùng bình tĩnh lại, nhưng tim vẫn đập rất mạnh.


Cậu ấy nghiêng đầu nhìn đám người Lộc Minh, sau đó lại nhìn lên sân khấu tối đen.

Buổi biểu diễn của Ti Du quả thật rất thu hút người khác.

Ngay cả hai người như Lộc Minh và Thẩm Ngộ Bắc không hợp với Ti Du, vậy mà cũng đã đến… Bùi Khuynh Thừa khẽ nhíu mày, bỗng nhiên trong lòng có chút hoảng loạn.

Cậu ấy không kiềm được mà nghĩ, có phải hai người này cũng phát hiện ra điểm tốt của Ti Du không?Cậu ấy có dự cảm giống như dù bây giờ bọn họ không có suy nghĩ gì, nhưng đợi điệu nhảy hôm nay của Ti Du biểu diễn xong, chắc chắn bọn họ cũng phát hiện điểm tốt của Ti Du.

Không chỉ là bọn họ, những người ở đây bao gồm cả khán giả trước ống kính trực tiếp chắc chắn cũng sẽ biết sự tốt đẹp của Ti Du.

Cậu ấy đã tận mắt chứng kiến điệu nhảy của Ti Du rồi!Suy nghĩ của những người ở đây đều khác nhau.

Ti Nguy Lâu liếc nhìn Bùi Khuynh Thừa, ánh mắt theo đó nhìn lướt qua Lộc Minh ở bên cạnh, sau đó lại nhìn sang Thẩm Ngộ Bắc ngồi bên còn lại.

“…”Điều trùng hợp là người có chút quan hệ với Ti Du dường như toàn bộ đều ở đây.

Lộc Minh cảm thấy bây giờ mình rất có vấn đề, sao hình như nhìn ai cũng thấy bất thường nhỉ?Cho dù là Thẩm Ngộ Bắc hay Bùi Khuynh Thừa, đều mang đến áp lực cho cậu ta.

Cậu ta cảm thấy sự việc phát triển có hơi ngoài ý muốn.

Bầu không khí khác thường lan ra, ở nơi nhỏ hẹp này ngoài Triệu Diên và Vu Thi Lan vẫn trò chuyện vui vẻ thì người khác đều rất im lặng, hơn nữa đều nhìn lên sân khấu.

Tạ Hoàn nhìn trái nhìn phải.

Nếu không phải sợ bị đánh hội đồng, chắc chắn cậu ta sẽ chụp cảnh này lại gửi cho Ti Du.

Cảnh tượng này kì lạ cỡ nào, còn lạ hơn lúc bọn họ cùng nhau đánh bóng chuyền, ít nhất lúc đó cũng không có Bùi Khuynh Thừa tham gia.

—— Thời gian trôi qua, tiếng bàn tàn ở hội trường cũng bắt đầu nhỏ.

7:59 phút tối, tất cả kênh phát trực tiếp trên nền tảng video được mở cùng lúc, sân khấu tối đen xuất hiện trong ống kính.

“Đến rồi đến rồi!”“Nghe danh mà đến, xem xem buổi lễ mừng thành phố Mạn xa hoa lộng lẫy.

”“AAAA các idol của tôi!”Đủ kiểu bình luận chồng chất, kênh trực tiếp của các nền tẳng đều đông nghịt.

Đương nhiên kênh có số người nhiều nhất vẫn là nền tảng riêng của truyền hình thành phố Mạn.

Bọn họ đã chiếm vị trí quay tốt nhất.

Còn có những cảnh quay cận cảnh, đây chắc chắn là điều thu hút người khác.

Tám giờ đúng.

Đèn của cả hội trường đều tối đi, chỉ có que phát sáng của bốn mươi nhìn người trên khán đài được thấp sáng.

“Ầm!”Một tiếng trống vang lên chấn động lòng người, lễ mừng trăm năm của thành phố Mạn chính thức bắt đầu!Nhóm múa mở màn hoành tráng, theo đó là một màn hát nhảy sôi động của đoàn thể thần tượng đang nổi, hội trường bốn mươi nghìn người lập tức nóng lên.

Người dẫn chương trình xuất hiện, màn hình lớn bốn mặt cùng lúc phát sóng ảnh tuyên truyền một trăm năm xây dựng thành phố Mạn.

Chính trị, kinh tế, văn hóa, còn có lịch sử ba nghìn năm trước khi xây dựng thành phố, đoạn video ngắn ngủi năm phút bao hàm nội dung quan trọng.

Giọng người dẫn chương trình trầm bổng du dương tiến hành giới thiệu theo đoạn video phát sóng.

Lúc này tất cả mọi người đều bị cảnh tượng của thành phố này làm cho chấn động.

Tiếp theo đó từng tiết mục diễn ra rồi lại kết thúc.

Tất cả hoạt động được tiến hành đầu vào đấy.

Cuối cùng sau màn hợp ca nhóm hùng dũng, bỗng nhiên cả hội trường im bặt.

Trên sâu khấu có một cái bục khá nhỏ, từ từ nâng lên trong bóng tối.

Một bóng người đứng ở giữa, mờ mờ ảo ảo.

“Đến rồi! Là chàng trai điệu Đôn Hoàng!”“AAAA tôi đã bắt đầu gào thét rồi!”“Sắp được tận mắt thấy mặt thật rồi sao, tôi có hơi sợ vỡ mộng rồi đó huhuhu!”Ở hàng ghế nào đó đối diện sân khấu, có vài bóng người dường như cùng lúc ngồi thẳng người dậy.

.


Đọc truyện chữ Full