TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sau Khi Cậu Chủ Giả Mất Khống Chế Nước Mắt Trở Thành Vạn Người Mê
Chương 88: Chương 88


Hai người ôm con thỏ lớn, trở thành tâm điểm ngay khi bước vào tiệm.

Họ tìm một góc ngồi xuống, đặt thỏ sang một bên.

Hai người gọi món ăn, không nói với nhau một câu nào từ đầu tới cuối, thậm chí còn không thèm nhìn nhau.

Chỉ là mặt họ đỏ lên một cách kỳ lạ, thậm chí Ti Du còn nghe thấy cặp người yêu ngồi bàn phía sau nói về hai người họ.

“Chồng, anh có thấy họ trông giống như chúng ta trong lần đầu tiên gặp nhau không?”“Đâu có đâu, mặt của anh làm gì đỏ như bọn họ?”“Sao lại không có? Buổi hẹn hò chính thức đầu tiên của chúng ta, anh nắm tay em, rồi anh đỏ mặt.

”“Hình như là, sau đó mặt em cũng đỏ lên, em còn gạt anh là do tai đỏ.

”Vừa nói xong, hai người đều cười.

Đột nhiên Ti Du cảm thấy mặt mình đỏ hơn.

Lần đầu tiên hẹn hò, nắm tay, đỏ mặt… Người ta thật đơn giản, mặc dù đây là lần đầu tiên cậu và Ti Nguy Lâu chính thức hẹn hò, nhưng việc cậu đỏ mặt không phải vì nắm tay, mà là vì Ti Nguy Lâu đứng lên!Ti Du ngước mắt nhìn anh.

Nhiệt độ trên mặt Ti Nguy Lâu từ từ hạ xuống, vừa lúc anh rót một cốc nước cho Ti Du.

Hai mắt nhìn nhau, cả hai cùng sững sờ, rồi dời tầm mắt đi chỗ khác.

Cứu với!Trong lòng Ti Du kêu gào!Bầu không khí này đang xảy ra chuyện gì vậy, chính cậu cũng cảm thấy mập mờ!Đây có phải là điều mà một người đàn ông thẳng mới vừa cong nên trải qua ư!Quá kích thích rồi!Sau một bữa ăn, nhiệt độ trên mặt của Ti Du rốt cục cũng trở lại bình thường, Ti Nguy Lâu nhìn theo tầm mắt của Ti Du, cuối cùng cũng không né tránh nữa.

Ti Nguy Lâu thanh toán hóa đơn, quay lại thì thấy Ti Du đang ôm con thỏ đứng bên cạnh.

Anh bước tới ôm con thỏ, hai người cùng nhau đi ra ngoài.

“Chúng ta vẫn đi mát xa à?”Ti Du nhìn thẳng về phía trước, nói: “Đi chứ.

”“Vậy còn…”Tắm kì lưng thì sao?Ti Nguy Lâu ngập ngừng hỏi.

Ánh mắt Ti Du hơi bối rối, gãi mặt, nói: “Vậy thì, không tắm chung là được.

”Ti Nguy Lâu gật đầu.

Suy nghĩ một chút, lông mày anh nhíu lại.

“Hay là để tôi kì cho em.

”Lúc trước anh không biết thì không sao, nhưng bây giờ khi nghĩ tới Ti Du sẽ để người khác kỳ cọ mình, thân thể của cậu sẽ bị người khác nhìn thấy, anh lại thấy khó chịu.

Ti Du liếc anh: “Đừng ép em đánh anh.

”Ti Nguy Lâu im lặng.

Ti Du thở phào nhẹ nhõm, ngay cả khi Ti Nguy Lâu chưa nói gì, Ti Du cũng đoán được ý của anh.

Vừa nghĩ tới Ti Nguy Lâu nói điều này vì anh không muốn người khác chạm vào mình, Ti Du cảm thấy kỳ lạ.

Có lẽ, anh vẫn chưa quen mình là trai cong.

Hai người tới trung tâm tắm rửa, sau khi bước vào hai người vẫn yêu cầu hai buồng.

Cái này dành cho một số người con trai xấu hổ, chuẩn bị cho những người nửa cong nửa không cong như họ.

Buồng không lớn, đủ chỗ cho hai người đàn ông cao to đứng, không đến mức quá chật.

Buồng làm bằng gỗ, trên cửa có màn vải, che kín từ đầu tới chân, ngoài ra không có các “biện pháp phòng ngừa”nào khác.

Ti Nguy Lâu và Ti Du bước vào hai buồng sát vách.

Sau khi vào buồng, Ti Du thở phào nhẹ nhõm.

Trong phòng tắm lớn đầy hơi nước, Ti Du đã sớm cảm thấy hơi ẩm ướt.


Cậu c ởi quần áo, sau đó liếc nhìn lại, thở phào nhẹ nhõm khi thấy tấm rèm đã buông xuống.

“Ti Du.

” Âm thanh của Ti Nguy Lâu truyền từ bên cạnh tới.

Ti Du sửng sốt: “Sao vậy?”“Khi nào kì lưng thì gọi tôi.

”Đột nhiên Ti Du đỏ mặt, nói: “Em tự làm được.

”Dường như Ti Nguy Lâu khẽ cười: “Tôi không làm được, đợt chút nữa sẽ gọi em.

”Ti Du: “…”Ti Du tắm rất nhanh, thật ra lúc trước khi ở nhà mà rảnh thì cậu cũng có kì cọ một chút, cho nên người không bẩn.

Chỉ là kì toàn thân xong rồi, cậu cảm thấy sau lưng rất khó chịu.

Nên là gọi người giúp một chút thôi… “Ti Du.

” Bỗng nhiên Ti Nguy Lâu lên tiếng.

Ti Du giật mình: “Cái gì!”“Em xong chưa? Kì giúp tôi chút được không?”Ti Du cảm thấy bây giờ mặt mình chắc chắn đỏ bừng như sắp rỉ máu.

Trời ạ, ban đầu cậu tưởng mọi người đều là nam nên không sao, cậu và Tạ Hoàn còn cùng nhau đến đây.

Các bác tới tắm kì lưng còn nói hai người họ quá trắng và còn cần phải phơi nắng nữa!Nhưng bây giờ trong đầu cậu toàn là thứ đen tối, tất cả là do phản ứng vừa rồi của Ti Nguy Lâu, làm cậu bây giờ cũng cảm thấy kỳ quái.

“Ti Du, tôi vào nhé?” Lần này giọng của Ti Nguy Lâu truyền đến từ ngoài tấm rèm.

Ti Du vội vàng nói: “Chờ một chút!”Cậu mở cái tủ nhỏ bên cạnh, lấy một chiếc khăn tắm từ trong đó ra, quấn quanh hông, che ở những chỗ nên che.

Nhưng cậu cũng cảm thấy việc cởi trần không tốt lắm, chủ yếu là do hoàn cảnh này thực sự là! Kệ thôi.

“Vào đi.

” Ti Du phá quán tử phá suất*.

*phá quán tử phá suất: không có được kết quả tốt vậy thì để mặc không cần cố gắng Cậu mới vừa nói xong, tấm rèm đã bị người ta vén lên.

Ti Nguy Lâu bước vào, tấm rèm đằng sau lưng anh lại rơi xuống.

Khi Ti Du đứng một mình trong không gian nhỏ này thì không sao, nhưng khi Ti Nguy Lâu cao lớn bước vào, trong chốc lát nó có chút chật chội.

Tóc Ti Nguy Lâu ướt, anh vuốt ngược lại, nhưng vẫn còn một vài lọn tóc rũ xuống trán.

Những giọt nước lăn từ tóc xuống, qua lông mày, theo xương hàm chảy xuống cổ, qua yết hầu đang nhô cao của anh.

Ti Du không dám nhìn xuống, nhưng ánh mắt cậu đã bị một nốt ruồi nhỏ bên cạnh yết hầu của Ti Nguy Lâu hấp dẫn.

Một điểm rất nhỏ, trước đây không để ý, nhưng bây giờ cậu lại có thể thấy rõ.

Ti Nguy Lâu cũng quấn khăn tắm quanh hông, nhưng quấn rất thấp, lộ hết cơ bụng.

Ti Du chỉ liếc một cái, sau đó giả bộ bình tĩnh nói: “Anh còn có cơ ngực nữa cơ à.

”“Ừ.

” Ti Nguy Lâu cụp mắt xuống, liếc nhìn ngực Ti Du.

Trắng đến chói mắt, còn hơi hồng… “Anh quay đi chỗ khác nhanh!” Ti Du đỏ mặt ngăn cản tầm mắt của anh, nhưng không thể đẩy anh.

Yết hầu của Ti Nguy Lâu khẽ chuyển động, quay người, lộ ra tấm lưng cường tráng.

Ti Du thở phào nhẹ nhõm, cả mặt cả người nóng bừng.


Bất kể là trai thẳng hay gay, đều tò mò về cơ thể của người cùng giới, trai thẳng muốn có so sánh xem ai có thân hình đẹp hơn, nhưng trai gay thì khác, đó là sự thưởng thức.

Ti Du đau xót khi phát hiện, cậu thực sự thuộc nhóm sau, cậu cảm thấy dáng người của Ti Nguy Lâu rất đẹp.

Tuy dáng người Ti Du không xấu, nhưng dáng người của cậu được huấn luyện đặc biệt để nhảy đẹp, gần như không có cơ bụng, vòng eo lại rất nhỏ.

Vai của cậu cũng không rộng bằng Ti Nguy Lâu.

Đến bây giờ Ti Du mới thực sự hiểu, cái gì gọi là mặc quần áo thì trông gầy nhưng cởi quần áo lại có da có thịt, đây chính là nói đến Ti Nguy Lâu đó!Ti Du kì cọ hồi lâu vẫn không ra được gì, cậu hoài nghi vừa rồi Ti Nguy Lâu đã tự mình kì.

“Được rồi.

” Ti Du đưa khăn tắm cho anh.

Ti Nguy Lâu cầm lấy, nhưng không đi trực tiếp mà quay mặt về phía Ti Du.

Ti Du: “!”Cậu vô thức muốn đưa tay lên để che mặt, nhưng cảm thấy nó quá giống con gái nên cố gắng nhịn lại.

“Anh muốn làm gì?” Cậu hỏi.

Ti Nguy Lâu nhìn cậu, bỗng nhiên nghiêng người về phía trước.

Ti Du sững sờ trong giây lát, toàn thân trở nên căng thẳng đến khó thở.

Ti Nguy Lâu giơ tay lên, Ti Du vô thức muốn nhắm mắt lại, sau đó nhìn thấy Ti Nguy Lâu đưa tay qua, vặn vòi nước phía sau lưng cậu.

Ti Du: “… Anh có thể trở về rồi tắm”“Không cần.

” Ti Nguy Lâu ném chiếc khăn tắm vào thùng rác bên cạnh, vươn tay xả nước.

Lưng của Ti Du gần như dán lên bức tường phía sau.

Ti Nguy Lâu chậm rãi rửa tay, nghiêng đầu nhìn cậu.

“Làm sao? Anh mau về đi.

” Ti Du nói.

Nhưng Ti Nguy Lâu lại tắt vòi nước, lấy chiếc khăn tắm của Ti Du trên kệ bên cạnh, nói: “Quay đi chỗ khác.

”“Hả?”Tim Ti Du nảy lên một cái, lời này nghe có vẻ không ổn.

Ti Nguy Lâu cầm khăn tắm, dùng tay choàng khăn tắm qua vai Ti Du, để cậu quay người lại.

Cả người Ti Du choáng váng, bị anh đè ra, để lộ lưng.

Cậu rất trắng, gần như cơ thể có cùng một màu.

Đây là lần đầu tiên Ti Nguy Lâu có thể nhìn thấy dáng người của Ti Du tốt như thế nào.

Xương bả vai mỏng, đường sống lưng đẹp đẽ, eo chỉ cần một cánh tay là có thể bao bọc được hoàn toàn, trên hông còn có một nốt ruồi nhỏ.

Ti Nguy Lâu đưa tay ra, ngón tay cách một chiếc khăn tắm, chạm vào nốt ruồi.

Vị trí hơi thấp, Ti Du suýt nữa thì run lên vì sợ hãi, nhưng cậu đã nhịn được.

Cậu vươn hai tay chống vào bức tường trước mặt, đầu rũ xuống, lộ ra cái gáy yếu ớt.

Mắt của Ti Nguy Lâu tối sầm lại, không dám nhìn thêm nữa, nhưng dù vậy, anh cảm thấy mình bị kích thích đủ rồi.

Anh vừa cẩn thận kì lưng cho Ti Du, vừa không nhịn được mà nhìn cậu.

Từ cái gáy mảnh mai và yếu ớt, tới đường vai thẳng tắp, rồi đến xương bả vai và eo của cậu.

Ánh mắt của anh như có vật chất, như thể nó đang đốt cháy lưng Ti Du, từng li từng tí, ngay cả gáy cũng đỏ bừng.

Mà bàn tay anh, cách chiếc khăn tắm, nhẹ nhàng di chuyển trên lưng cậu.

Cảm giác này thật kỳ lạ!Ti Du cảm thấy rất day dứt, liền thúc giục: “Anh nhanh lên chút.

”Giọng nói của cậu rất thấp, rất nhẹ, văng vẳng bên tai khiến người ta nhột nhột.

“…”Ti Nguy Lâu hít sâu một hơi, cảm thấy mình thật sự là tự chuốc lấy khổ.

Vất vả lắm mới tắm xong, cả hai mặc duy nhất chiếc áo choàng tắm đi mát xa.

Kỹ thuật của sư phụ rất tốt, Ti Du rất hưởng thụ, suýt nữa thì ngủ thiếp đi.

Ti Nguy Lâu cũng thế, khi sư phụ massage giúp anh bấm huyệt chân, ông không ngừng khen anh là thanh niên có cơ thể tốt, khí huyết của tuổi trẻ bừng bừng.

Từ đầu đến cuối Ti Du giữ im lặng, thầm nghĩ như vậy mà anh không giận sao.

Đến khi bấm huyệt xong, quần áo của họ đã được giặt và phơi khô.

Cả hai sảng khoái đi ra khỏi cửa.

Ti Nguy Lâu vẫn ôm con thỏ, Ti Du cảm thấy cả người thư thái, còn có hơi mệt.

“Về nhà không?” Ti Nguy Lâu hỏi cậu.

Ti Du ngáp một cái, nói: “Ừ, buồn ngủ rồi.

”Ti Nguy Lâu cười: “Vậy đi thôi.

”Hai người trở về nhà ngủ một giấc.

Sau khi tỉnh dậy, Ti Du mặc bộ đồ ngủ gấu trúc mới mua, mơ mơ màng màng đi xuống lầu, nhưng phát hiện có một nhóm người đang ngồi trong phòng khách ở nhà.

Triệu Diên và Ti Trọng Tấu, còn có gia đình Tạ Hoàn, rất đông đủ, nhưng may mắn thay họ đều là người một nhà.

Ti Du ngáp một cái, nói: “Chú dì, mọi người tới rồi.

”Hai người mỉm cười chào Ti Du.

Triệu Diên đứng lên, cười nói: “Vừa rồi con vẫn đang ngủ, mẹ cũng không gọi con.

”“Ồ, Tiểu Lâu cũng dậy rồi à?” Bà nhìn về phía sau Ti Du.

Ti Nguy Lâu cũng mặc bộ đồ ngủ mới mua, nhưng anh nghĩ chỉ có anh và Ti Du trong nhà, ai biết mới tỉnh dậy đã có nhiều người đến như vậy.

Nhưng hiện tại rõ ràng anh không thể quay lại đổi được, chỉ có thể nhắm mắt, đứng cạnh Ti Du.

Sắc mặt của những người có ở đây khác nhau.

Tạ Hoàn lấy điện thoại ra, tách tách chụp cho hai người họ một tấm.

Mọi người: “…”Tạ Hoàn quên mất rằng cậu ta đã bật tiếng máy ảnh trước đó, bây giờ đang rất lúng túng.

Cậu ta cười gượng cất điện thoại lại, rụt cổ không nói.

Triệu Diên cười một tiếng, nhớ tới việc chính, nói với Ti Du: “Vừa rồi cô giáo Bạch của con gọi điện tới, nói con đạt hạng nhất cuộc thi!”“Chúc mừng anh Du!” Tạ Hoàn đầy máu sống lại, không biết từ đâu mà cậu ta lấy ra một khẩu súng lớn đầy màu sắc, bắn về phía Ti Du và Ti Nguy Lâu, dải lụa màu và những mảnh vụn nhỏ màu vàng bám lên cả người họ.

Ti Du nhìn Triệu Diên, xác nhận lại một lần nữa: “Mẹ, đúng là hạng nhất sao?”“Là hạng nhất!” Triệu Diên cười cong mắt.

Ti Du theo bản năng mà quay đầu nhìn Ti Nguy Lâu, trên mặt Ti Nguy Lâu mang ý cười, cúi đầu nhìn Ti Du, ánh mắt rất tập trung.

Ti Du ấm lòng, giơ tay ôm lấy anh.

Ti Nguy Lâu cũng theo thói quen ôm lại cậu, hai chú gấu bông ôm nhau rất thoải mái!“Anh Du, em cũng muốn!” Tạ Hoàn không có mắt nhìn, từ trên ghế sô pha đi qua.

Ti Du rút ra khỏi vòng tay của Ti Nguy Lâu, chuyển sang ôm Tạ Hoàn.

Sau khi cả hai ôm nhau, hai người đã nhảy tại chỗ.

Thói quen này giống hệt như khi họ còn nhỏ, lâu như vậy cũng không thay đổi.

Mấy người lớn cũng cười ra tiếng.


Ngay cả vẻ mặt của Ti Trọng Tấu cũng hòa hoãn lại.

Ông ấy liếc nhìn Ti Nguy Lâu, thấy con trai ông không còn hờ hững như mọi khi, tuy vẻ mặt vẫn thờ ơ nhưng trong mắt anh lại tràn đầy ý cười.

Trong ánh mắt anh nhìn Ti Du, không thể che giấu được tình yêu.

Ti Trọng Tấu thở dài, cảm thấy rằng đứa nhỏ đã bị mắc kẹt trong tình yêu rồi.

Nhưng như vậy cũng tốt, cả hai đứa đều ổn.

Ti Du ôm xong Tạ Hoàn, lại lần lượt ôm Triệu Diên và Vu Thi Lam, hai mẹ vốn đã xem cậu như một đứa trẻ, hơn nữa cậu lại mặc một bộ quần áo ngủ dễ thương như vậy, trong phút chốc đã khiến hai bà cảm thấy đáng yêu muốn chết.

“Được rồi được rồi.

” Triệu Diên cười nói: “Mẹ đã đặt khách sạn rồi, chúng ta đi ăn mừng thôi!”“Tiểu Lâu đạt giải nhất cuộc thi, tiểu Du cũng đạt hạng nhất, còn Hoàn Tử cũng đã có bạn gái.

Tất cả đều phải ăn mừng.

”Tạ Hoàn vội vàng nói: “Dì à, bọn con còn chưa ở chung mà, phải đợi sau khi kỳ thi đại học xong rồi nói sau.

”“Vậy cũng là xác định rồi.

” Vu Thi Lam giơ tay đập vào đầu cậu ta, nói: “Một cô bé vừa tốt vừa xinh đẹp như vậy, con phải giữ thật chắc vào!”Tạ Hoàn đáng thương nói: “Con cố gắng hơn đây, còn hơn một năm nữa là đến kỳ thi đại học rồi.

”“Được rồi được rồi.

” Bố Tạ Hoàn vội vàng giảng hòa, nói: “Tiểu Du, hai đứa nhanh thay quần áo khác đi, chúng ta cùng ra ngoài ăn!”“Vâng ạ!” Ti Du rất vui, thậm chí cậu còn quên mất chuyện xấu hổ lúc trước ở trung tâm tắm rửa, vươn tay nắm lấy cổ tay Ti Nguy Lâu, chạy lên lầu thay quần áo.

Hai gia đình đi ăn cơm, hôm sau vừa đến trường, Ti Du đã bị lóa mắt bởi tấm băng rôn lớn màu đỏ lung lay trên cổng trường.

[Chúc mừng bạn học Bùi Khuynh Thừa lớp 11A5 của trường chúng ta đã giành giải nhất trong Kỳ thi Toán cấp Quốc gia dành cho học sinh trung học!][Chúc mừng bạn học Ti Du lớp 11A5 của trường chúng ta đã giành giải nhất trong Cuộc thi khiêu vũ dành cho thanh thiếu niên ở giải Mẫu Đơn!][Chúc mừng bạn học Ti Nguy Lâu lớp 11A5 của trường chúng ta đã giành giải nhất trong Cuộc thi Vật lý cấp Quốc gia dành cho học sinh trung học!]Ti Du hoa cả mắt, đối với Chủ nhiệm Hồ cái này còn chưa đủ, còn phải nhấn mạnh lớp 11A5 nhiều lần như vậy sao?“Thật tráng lệ!” Tạ Hoàn chấn động nói: “Anh Du, anh nói xem cả đời này tên em có thể được treo ở cổng trường không?”Ti Du liếc mắt nhìn cậu ta một cái: “Cậu nghĩ thế này đã là xong rồi à? Chờ đến lúc chào cờ xem, tớ chắc chắn lại bị cái chết xã hội(*) lần nữa.

”(*)cái chết xã hội: vô tình làm một việc rất xấu hổ nơi công cộng, xấu hổ đến mức bạn muốn chết ngay tại thời điểm đó.

Hôm qua cậu mới vừa cười nhạo Ti Nguy Lâu và Bùi Khuynh Thừa xong, hôm nay “quả báo” đã tới rồi.

Quả nhiên, sau khi nghi lễ chào cờ kết thúc, Chủ nhiệm Hồ hớn hở tự đắc bước lên sân khấu, nói một bài phát biểu chúc mừng, sau đó mời ba người họ lên sân khấu, lần lượt trao cho họ những giải thưởng, danh hiệu do nhà nước và người đứng ra tổ chức cuộc thi khen tặng.

“Tôi đã nói mà, sẽ bị cái chết xã hội.

” Ti Du đứng ở chính giữa, nhỏ giọng nói.

Bùi Khuynh Thừa gật đầu, mặt đỏ bừng, cậu ta không dám nhìn các bạn học dưới sân khấu.

Ti Nguy lại không có phản ứng gì, nhưng sau khi nghe những lời của Ti Du, anh quay đầu nhìn cậu, khẽ cười một cái.

Cố Triều đã tự mình cầm máy ảnh chụp cho họ, sau đó Chủ nhiệm Hồ đứng cạnh chụp chung với bọn họ.

Sau đó là hiệu trưởng và rất nhiều lãnh đạo nhà trường, còn có Cố Triều và Chủ nhiệm Hồ, một đám người cùng chụp chung với ba người Ti Du bọn họ.

Khuôn mặt Ti Du cứng lại vì cười, ngược lại mặt của Ti Nguy Lâu luôn luôn xụ xuống, không thể biết liệu anh có đang hạnh phúc hay không.

“Bạn học Ti Nguy Lâu, em có thể cười một cái không.

”Thầy dạy mỹ thuật nhận lấy việc của Cố Triều, chỉ huy mọi người.

Ti Nguy Lâu không nói gì, cũng không cười.

Ti Du theo bản năng nghiêng đầu nhìn anh, Ti Nguy Lâu cảm nhận được tầm mắt của cậu, cũng xoay đầu lại đối mặt với cậu.

“Cười đi.

” Ti Du nói.

Ti Nguy Lâu cười.

Ti Du: “…”Tên ngốc đần độn.

Trong lòng cậu than thở, nhưng khóe môi vẫn bất giác nhếch lên.

Mặt khác, Bùi Khuynh Thừa ở bên cạnh hiu quạnh nhìn bọn họ một cái, sau đó hướng về phía ống kính cười tươi, đầu hơi nghiêng về phía Ti Du, muốn gần cậu hơn một chút.

Tác giả có lời muốn nói: Thằng nhóc mười tám tuổi, không nổi giận sao?.


Đọc truyện chữ Full