Edit by Tô
Beta by Tô
______________________________
Auzers hôn Kỷ Ninh.
Hắn nâng mặt Kỷ Ninh lên, hàng mi vàng ánh hơi rũ xuống, để lại một bóng mờ nhỏ trên làn da trắng nõn. Nụ hôn vừa sâu vừa nặng, tựa hồ muốn trút hết tất cả tình cảm của mình vào nụ hôn này vậy.
Kỷ Ninh bị dọa sợ, cậu đứng cứng ngắc tại chỗ, rồi chợt bắt đầu dùng sức giãy dụa. Nhưng nụ hôn của Auzers làm cậu khó thở, bởi vì thiếu dưỡng khí, thân thể của cậu nhanh chóng trở nên vô lực, ngã vào trong ngực Auzers, đổi lấy là sự xâm chiếm càng không thể chống cự.
Đến tận khi ngay cả Auzers cũng thở không nổi, nụ hôn lúc này mới kết thúc. Kỷ Ninh sau khi được buông ra, trên gương mặt đều là vẻ mặt mờ mịt, choáng váng một lúc lâu thì chợt hồi phục tinh thần, ngay lập tức sắc mặt đỏ bạo, ra sức lau lau môi mình quát to: “Ngươi điên rồi sao?!”
Cậu khiếp sợ và chán ghét nhìn Auzers, không ngừng lau miệng, dường như không tin nổi tên kẻ thù làm người ta khó chịu này lại cưỡng hôn cậu. Nhưng cậu để ý thấy, ánh mắt Auzers đang nhìn mình bỗng nhiên run lên, bởi vì trong ánh mắt của hắn đều là nặng nề và nóng bỏng.
Kỷ Ninh thời niên thiếu lại xuất hiện trước mặt hắn, giờ phút này Auzers thậm chí đã không còn muốn truy hỏi rốt cuộc đây là mơ hay thực.
Giấc mơ của hắn luôn là tàn khốc và tối tăm, chưa bao giờ có được cảnh tượng tuyệt vời như vậy. Mọi thứ dường như có cơ hội để bắt đầu lại từ đầu, dù rằng chỉ là một giấc mộng đẹp đẽ, thì hắn cũng chẳng quan tâm, hắn chỉ muốn có thể có được người trước mặt một lần nữa.
“Ngươi, ngươi…”
Mặt Kỷ Ninh đỏ rực, dường như là bị chọc tức, đồng thời cũng bị dọa sợ không nhẹ. Ngón tay của cậu run lẩy bẩy chỉ Auzers, nửa ngày vẫn không nói ra được câu nào, cuối cùng quay đầu bỏ đi. Bóng lưng rời đi hết sức chật vật như là chạy trốn vậy, chỉ vội để lại một câu nói.
“Ngươi chờ đó cho ta!!”
Thiếu niên đi cùng Auzers gương mặt biến ảo liên tục, cuối cùng mới đi đến bên cạnh hắn, giơ ngón tay cái, vẻ mặt phức tạp nói: “Ngươi… Đúng là lợi hại, không tiếc hy sinh thân mình cũng phải làm Kỷ Ninh buồn nôn.”
“….”
Auzers không trả lời, hắn đứng đó, nhìn chằm chằm vào bóng dáng đang rời đi của Kỷ Ninh, khóe môi từ từ nhếch lên.
Qua một đêm, Auzers liền biết rõ thân phận của hắn và Kỷ Ninh. Đúng như tâm nguyện của hắn, ở thế giới này bọn họ đều không phải người của hoàng thất, hắn vẫn là con nuôi nhà phú ông, nhưng trước đây hắn là con nhà bình dân, cha mẹ qua đời rất sớm, sau đó được phú ông nhận nuôi.
Kỷ Ninh là con nhà đại quý tộc. dì của cậu chính là sủng phi, nhưng điều khác biệt ở thế giới này, là sủng phi không có giả vờ mang thai và cũng không đem Kỷ Ninh vào trong cung giả làm hoàng tử, song quan hệ giữa bọn họ vẫn rất tốt đẹp, sủng phi rất yêu thương đứa cháu ngoại này của mình.
Bây giờ Mạc Linh đế quốc tất nhiên đã cho phép hôn nhân đồng giới, nhưng mà hệ thống phân cấp vẫn còn khá nghiêm ngặt. Auzers không có xuất thân hoàng thất, tuy vẫn là học viên xuất sắc nhất học viện, những chung quy vẫn khác với khi là hoàng tử. Trong giới quý tộc có không ít người bởi vì đi theo Kỷ Ninh mà căm thù và bài xích Auzers.
Tương tự, trong tầng lớp học sinh thường dân Kỷ Ninh cũng cực kỳ không được hoan nghênh. Tính cách cậu kiêu căng, xem thường bình dân, lại nhiều lần nhằm vào Auzers, điều này làm cho học viên thường dân rất tức giận, nhưng bởi vì thân phận, bọn họ cũng chẳng có biện pháp gì gây khó dễ với Kỷ Ninh.
Nói chung lại, tại nơi học viện này, nhất là trong lớp của Kỷ Ninh và Auzers, học sinh chủ yếu chia thành hai phe, coi như là ngại nội quy học viên ít khi động thủ đánh thật, nhưng vẫn luôn đấu đá ngầm với nhau, quan hệ đôi bên không được hòa thuận cho lắm.
Cơ mà ở trong mắt Auzers, những thứ này đều chẳng phải vấn đề khó giải quyết gì, cũng chẳng ngăn cản hắn theo đuổi Kỷ Ninh. Điều duy nhất hắn phải làm chính là thay đổi thái độ thù địch của Kỷ Ninh đối với hắn.
Đời trước Kỷ Ninh nảy sinh tình cảm với hắn là vì bị hắn đối xử cay nghiệt, là tình cảm không bình thường. Có lẽ đó chính là nguồn cơn của bi kịch, hoặc cũng có thể đó là nguyên nhân Kỷ Ninh trốn tránh hắn, lần này hắn không thể dùng cách giống như thế nữa.
Nhưng đối mặt với vấn đề làm thế nào để Kỷ Ninh thích mình, Auzers cũng hiếm khi im lặng. Hắn chưa từng theo đuổi bất kỳ ai, càng không quan tâm đến tình yêu của những người khác, hoàn toàn không có kinh nghiệm gì để nói.
“Có chuyện muốn hỏi ngươi.”
Sau khi đi ăn trưa cùng sĩ quan phụ tá thời trẻ của mình xong, Auzers đưa ra một vấn đề.
“Ừ? Ngươi nói đi.” Thiếu niên vừa cùng hắn đi ra khỏi phòng ăn, vừa nhấp một ngụm nước, trả lời.
“Ta nên làm thế nào để theo đuổi người ta thích?”
“Phụt, khụ khụ…”
Thiếu niên bỗng nhiên sặc một cái, suýt chút nữa phun ra ngoài, ho khan nửa ngày mới bình thường lại, vẻ mặt kinh hãi: “Là ai thế? Sao ta không biết gì hết?”
Auzers đang định trả lời, nhưng ánh mắt đột nhiên bất động, thiếu niên nhìn theo tầm mắt hắn thì liền thấy Kỷ Ninh và những quý tộc khác đi qua, nhưng mà không có để ý đến hai người họ.
Thiếu niên nghiêng đầu về nhìn Auzers, phát hiện hắn đang chăm chú nhìn đoàn người kia. Trong nhóm đó có một thiếu nữ xinh đẹp, thiếu niên lập tức tưởng mình đã biết được chân tướng, sờ cằm bước tới hỏi.
“Là nàng? Có hơi khó khăn à nha… Ngươi và nàng không chỉ không quen, mà nàng ta còn ghét ngươi nữa chẳng phải sao?”
Dù sao thì cũng là quý tộc quan hệ thân thiết với Kỷ Ninh…. Nhưng ngày đó cô bé này rõ ràng cũng ở mặt ở đó, mà Auzers còn dùng cách cưỡng hôn làm nhục Auzers, chẳng lẽ hắn không sợ cô bé này lầm tưởng hắn thích con trai?
Auzers im lặng, thiếu niên vò đầu gãi tóc, đối với chuyện này hoàn toàn không có kinh nghiệm gì cả. Đau khổ trầm tư một hồi, bỗng nhiên vỗ tay một cái: “Thế này đi, trong lớp đánh cận chiến buổi chiều nay ngươi biểu hiện tốt một chút đi nhỉ?”
Cậu ta bỗng nhiên cảm thấy đây quả thực là ý tưởng tốt nhất rồi, nên rất nhanh liếng thoắng nói về chuyện này.
“Lớp chúng ta chiều nay sẽ học cùng lớp cận chiến với bọn họ, ngươi có thể thuận thế mời nàng tập luyện với ngươi, như vậy tự nhiên ngươi sẽ có cơ hội nói chuyện với tiếp xúc thân mật với nàng.”
“Ngươi cũng biết bản thân ngươi rất lợi hại, nhưng đừng có đánh bại nàng nhanh như vậy, mà trước hết phải giữ phong thái lịch thiệp của ngươi, cố gắng đối xử với nàng nhẹ nhàng một chút, kiên nhẫn một chút, cuối cùng nhẹ nhàng đẩy ngã nàng ấy, lặng lẽ thì thầm bên tai nàng, nói ngươi vô cùng thưởng thức nàng, muốn tìm hiểu nàng, xin nàng cho ngươi một cơ hội…”
“Ta nghĩ không ai có thể từ chối ngươi, dù sao ngươi cũng như thế này…”
Thiếu niên vừa nói vừa nhìn Auzers dáng người cao ráo, gương mặt đẹp trai một lượt từ trên xuống, trừ xuất thân không phải quý tộc ra, người bạn này của cậu ta đúng là hoàn mỹ không chỗ chê. Nếu như hắn muốn theo đuổi cô gái kia, dù có là tiểu thư quý tộc thanh cao nhất, nhất định cũng sẽ xiêu lòng trước sự tấn công của hắn. Ừm, đàn ông cũng vậy.
“…”
Auzers không trả lời cậu ta, hắn cụp mắt, vẻ mặt nghiền ngẫm như có điều suy nghĩ
Đến buổi chiều, chính là lớp cận chiến một tuần một buổi, lớp hạng nhất hệ cơ giáp của Auzers và lớp hạng nhất hệ chỉ huy từ trước đến nay luôn học chung lớp này.
Đây là lớp học khiến giáo viên nhức đầu không thôi, bởi vì hệ cơ giáp đa phần đều là bình dân có thiên phú xuất sắc, mà hệ chỉ huy hầu hết đều xuất thân đại quý tộc. Hai bên vốn rất dễ xảy ra va chạm, huống chi còn có hai người Kỷ Ninh và Auzers, dẫn đến thầy giáo lo lắng lần nào cũng lo lắng trong buổi diễn tập sẽ xảy ra sự kiện đánh lộn.
“Các ngươi nhất định phải nhớ, đạt được điểm thì ngưng, đừng ra tay quá nặng.”
Sau khi chương trình học cố định kết thúc, thầy để học viên tiến hành tự do đối luyện, liên tục nhấn mạnh điểm này: “Chú ý an toàn.”
Tuy ông đã nói như thế, nhưng đám học viên đã có người xoa tay, ánh mắt lộ ra sự hưng phấn nhàn nhạt, tựa hồ đã muốn hung hăng đánh người lớp kia một trận từ lâu.
Thiếu nữ quan hệ vô cùng thân thiết với Kỷ Ninh cũng ở đó, thiếu niên thấy vậy đi tới bên cạnh Auzers, ra hiệu cho hắn, hạ thấp giọng bảo: “Đi tìm nàng đi.”
Auzers đi ra ngoài, thiếu niên ở sau lưng làm một động tác tay cổ vũ, nhưng cậu ta chợt phát hiện không đúng, bởi vì Auzers lại đi thẳng đến trước mặt Kỷ Ninh.
Thiếu niên: “?”
“Ta muốn mời người đối luyện với ta.” Auzers nhã nhặn nói với Kỷ Ninh.
Thấy Auzers đi tới, có lẽ vì nhớ đến nụ hôn ngày đó, Kỷ Ninh mặt cứng đờ, không khỏi lùi về sau nửa bước, nhưng cậu lại rất nhanh ổn định thân hình, trong mắt tỏa ra vài phần sát khí, dùng sức nắm lấy tay Auzers, nói: “Ngươi đừng có mà hối hận, ta còn chưa dạy ngươi một bài học đâu.”
Auzers dịu dàng cười một tiếng, hai người đối diện đứng ngay ngắn, dựa theo quy tắc hành lễ với đối phương.
Hai người bọn họ muốn đối luyện với nhau lập tức hấp dẫn tất cả sự chú ý của mọi người. Tất cả đều rối rít dừng động tác của mình, ồn ào ngồi trên ghế đã được xếp sẵn xung quanh, vô cùng hứng thú nhìn bọn họ.
“Chẳng lẽ Auzers muốn đánh bại Kỷ Ninh trước mặt nàng, thể hiện tốt một phen?” Thiếu niên làu bàu, cơ mà rất nhanh bình thường trở lại, bởi vì đây cũng không hẳn là một ý kiến tồi.
Đích thân thầy giáo làm trọng tài, sau khi bắt tay, Auzers với Kỷ Ninh nhanh chóng thu hẹp khoảng cách, cơ mà chỉ có mười mấy giây ngắn ngủi, hai người đã qua lại mấy chiêu. Thân thủ bọn họ đều rất xuất sắc, hứng thú của đám học viên cũng dần tăng lên, bắt đầu hú hét vì người của mình.
Bỗng nhiên Kỷ Ninh bắt được một cơ hội, ra tay đánh úp về phía cổ tay Auzers. Cậu cũng chẳng hi vọng một chiêu này có thể bắt được Auzers, nên đã chuẩn bị một chuỗi hậu chiêu, nhưng chẳng nghĩ tới lại dễ dàng bắt được Auzers.
Cậu sững người, nhưng chẳng bỏ lỡ cơ hội này, lập tức vặn cổ tay Auzers ra sau lưng, dùng đầu gối tập kích đá trúng chân Auzers. Trong lúc chân hắn vì thế mà khuỵu xuống, cậu thuận thế đè hắn xuống đất.
“Xuất sắc!!”
Học viên hệ chỉ huy lập tức hoan hô, Kỷ Ninh vẫn không thả lỏng, vì chế trụ Auzers, cậu trói gô tay Auzers, tự dùng thân mình đè nặng lên lưng đối phương, để không cho hắn tự do đứng dậy.
“Thế nào, ngươi có nhận thua hay không?”
Bởi vì chuyện trước kia, Kỷ Ninh luôn cảm thấy không được tự nhiên khi đối mặt với Auzers, nhưng bây giờ cục tức trong lòng cậu đã được xả ra, cậu cười lạnh nói với Auzers: “Không nhận thua thì ta sẽ đánh ngươi.”
Hiện giờ Auzers đang ở thế bất lợi, nhưng trên mặt hắn vẫn nở một nụ cười, tựa như mọi thứ nằm trong lòng bàn tay, vẫn dư sức đánh trả.
Thái độ của hắn khiến vẻ mặt Kỷ Ninh dần trầm xuống, dường như nghĩ tới chuyện chẳng lành nào đó, có hơi phẫn nộ nhỏ giọng nói: “…Rốt cuộc mấy ngày trước ngươi có ý gì?”
“Ngươi nói cái nào?” Auzers cười hỏi.
“Thì là, thì là ngươi…”
Điều này đối với Kỷ Ninh mà nói quá khó mở lời, cậu nín nửa ngày, mặt có hơi đỏ lên, rõ ràng còn đè Auzers xuống đất, mà giọng lại lí nhí khó nghe được.
“Thì là, ngươi hôn ta… Rốt cuộc ngươi muốn làm gì!?”
“Ngươi cảm thấy thế nào?”
“Là ngươi cố ý làm nhục ta!” Kỷ Ninh quả quyết đáp.
“Không.” Auzers nói: “Ta không có nghĩ như vậy.”
Nói xong hắn chợt xoay người dậy, những người thậm chí còn không nhìn rõ được động tác của hắn, chỉ trong một cái chớp mắt, cảnh tượng liền xảy ra nghịch chuyển, lần này người bị đè xuốn.g đất đổi thành Kỷ Ninh.
Tiếng hoan hô của hệ chỉ huy lập tức tắt ngúm, biến thành tiếng vỗ tay nhiệt liệt của học viên hệ cơ giáp.
Kỷ Ninh bị Auzers đè hai vai, có giãy giụa cách nào cũng không thoát được, trên mặt ửng đỏ xấu hổ. Mà Auzers đè trên người cậu thật lâu không nhúc nhích gì, chỉ nhìn cậu, điều này làm cậu không khỏi thẹn quá hóa giận, nhỏ giọng mắng: “Mau cút ra!”
Auzers vẫn im lặng, trong đôi mắt màu lục tựa như có sóng ngầm đang gợn trào, ngưng mắt nhìn chằm chằm người dưới thân mình.
Khí thế của Kỷ Ninh dưới ánh nhìn của hắn càng ngày càng yếu, động tác giãy giụa cũng dần dần suy yếu, cuối cùng tự giận chính mình bảo: “Ngươi muốn đánh ta thì cho ngươi đánh đó, nhanh tay một chút để ta còn đứng lên.”
“Bạn học Auzers…”
Thầy giáo thấy bọn họ cả buổi không có bất kỳ động tác nào, đang muốn đi tới can thiệp thì chợt thấy Auzers cúi người xuống, gần như ôm cả người Kỷ Ninh vào lòng, cúi đầu nói gì đó vào tai cậu.
Trong số những người có mặt, chỉ có Kỷ Ninh nghe thấy tiếng thì thầm của Auzers.
“Ta thích ngươi, Kỷ Ninh.”
Vừa dứt câu, dưới tất cả cái nhìn chăm chú của mọi người, hắn nhẹ nhàng hôn lên môi Kỷ Ninh.
“Ầm! Loảng xoảng!”
Trong sân huấn luyện liên tiếp vang lên tiếng ghế ngã ra đất, không ít người choáng váng, từ trên ghế té xuống đất, vẻ mặt méo mó nhìn hai người trong sân, đột nhiên hét lên thảm thiết như gặp quỷ.
Nhưng Auzers làm ngơ như không nghe thấy, hắn cười rời khỏi môi Kỷ Ninh, cúi đầu nhìn cậu, đáng muốn tiếp tục hôn lên đuôi mắt cùng gò má, thì chợt cảm giác được có một cơn gió ập tới——
“Oành!”
(⊙o⊙)
Trong phòng ngủ, thiếu niên cầm bình xịt thuốc, xịt xịt lên gương mặt tuấn tú có một mảng bầm tím của Auzers.
Máu ứ đọng rất nhanh thuyên giảm, Auzers dùng khăn giấy lau sạch phần thuốc dư thừa, tuy rằng bị Kỷ Ninh hung hăng đánh cho một đấm, nhưng tâm tình của hắn vẫn cực kỳ tốt, gương mặt lúc này tràn ngập ý cười nhạt, cứ như không phải mới vừa bị đánh mà là tán tỉnh Kỷ Ninh.
“Ngươi… Ta nói ngươi…”
Vẻ mặt thiếu niên kỳ quặc vô cùng, bởi hắn thực sự không hiểu được Auzers đang làm gì, chẳng lẽ vẫn muốn làm nhục Kỷ Ninh sao? Nhưng thủ đoạn hại người không lợi mình này đã dùng hai lần rồi, quả thực khiến người ta không thể không nghĩ nhiều, huống chi lần này còn ầm ĩ mọi người đều biết, hắn không sợ cô gái kia sẽ hiểu lầm sao?
Đừng nói là cô gái kia, ngay cả cậu ta cũng cảm thấy Auzers nhất định là yêu Kỷ Ninh rồi. Siết bình xịt trong tay, cậu ta càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái, cuối cùng không nhịn được nữa nói: “Rốt cuộc là ngươi muốn làm cái gì?”
“Như ngươi thấy.” Auzers bình thản nói: “Ta chẳng qua là nghe theo ý kiến của ngươi.”
Thiếu niên sững người, nhớ lại chuyện xảy ra trong lớp, đúng rồi, Auzers đầu tiên cố ý yếu thế trước Kỷ Ninh, bày ra sự dịu dàng của hắn, sau đó xoay chuyển tình huống, đè Kỷ Ninh xuống đất nhỏ giọng nói chuyện với cậu.
Điều này quả thực đều là kiến nghị của cậu ta—— Nhưng không đúng, cậu ta rõ ràng bảo Auzers bắt chuyện với cô gái kia, ai bảo hắn đi dụ dỗ Kỷ Ninh đâu?!
Không, chờ đã…
Trong lòng thiếu niên chợt xuất hiện một suy nghĩ cực kỳ đáng sợ, giọng của hắn cũng run lên vì sợ hãi, cổ khẽ cuộn một cái, cậu ta run rẩy hỏi Auzers: “Ta nói, đừng có nói là ngươi thích Kỷ Ninh đó chứ?”
Auzers nhẹ nhàng liếc cậu ta: “Ta cho là ngươi đã biết từ trước.”
Cậu ta biết cái đếch gì hả!
Thiếu niên sợ run tay rớt chai thuốc xịt trên tay, suýt chút nữa văng tục, dùng con mắt cực kỳ sợ hãi nhìn Auzers, hoài nghi có phải Auzers bị sinh vật ngoài hành tinh ký sinh rồi không, nếu không sao hắn có thể thích Kỷ Ninh chứ!
“Đề nghị ngươi nói hình như không có tác dụng.” Auzers chạm máu bầm còn sót lại trên mặt, nói như thế: “Cậu ấy tức giận.”
“Nói nhảm.” Thiếu niên chán nản nói: “Đừng nói là nổi giận, ta cảm thấy cậu ta còn muốn giết ngươi chết quách luôn rồi, ngươi chuẩn bị tâm lý cho tốt đi, Kỷ Ninh rất có thể sẽ đến tìm ngươi.”
( ̄_, ̄)
Quả nhiên giống như thiếu niên nói, sau khi chuyện Auzers hôn Kỷ Ninh lan truyền khắp trường học xong, Kỷ Ninh rất nhanh dẫn theo rất nhiều người khí thế hùng hổ tới tìm Auzers, chặn hắn ở trong đình, muốn tìm hắn tính sổ.
“Ta không tha cho ngươi!” Kỷ Ninh tức giận không nguôi, đôi mắt cũng phừng phực lửa giận sáng chói: “Ngươi lại làm loại chuyện đó với ta lần nữa, mà còn ngay trước mặt tất cả mọi người! Cũng bởi vì ngươi, mặt mũi hai ngày nay của ta đều mất sạch!”
“Ta vô cùng xin lỗi.” Auzers rất khiêm tốn nói xin lỗi với cậu: “Là do ta không có cân nhắc chu toàn, ta không nghĩ tới ngươi lại tức giận như vậy. Ta sẽ bồi thường cho ngươi, ngươi có yêu cầu gì cứ nói với ta, nhưng tâm ý ta dành cho ngươi đều là thật——”
“Ngươi im miệng!”
Kỷ Ninh như bị đâm trúng chỗ đau, lập tức ngăn cản Auzers nói tiếp, hung hăng thương lượng: “Chỉ nói xin lỗi suông thôi vẫn chưa đủ, ngươi nhất định phải bỏ ra nhiều hơn!”
“Ngươi muốn cái gì?” Auzers hỏi.
“Ngươi hại ta mấy ngày nay đều bị cha ta kêu ra nói chuyện, ông ấy hỏi có phải ở trong trường ta xảy ra chuyện gì, ta chẳng thể nào trả lời ông.” Kỷ Ninh hừ một tiếng, trợn mắt nhìn Auzers: “Ta muốn ngươi quỳ xuống xin lỗi với ta.”
“Không thành vấn đề.”
“Làm sao? Có phải không được hay không? Nếu như ngươi không làm được, vậy thì——”
Kỷ Ninh lạnh lùng nói, vốn đang định nói lên những điều kiện khác thì không ngờ Auzers lại đồng ý dứt khoát đến thế. Cậu nhất thời sững người, câu kế tiếp cũng không nói ra được: “… Ngươi đồng ý?”
Auzers cười gật đầu: “Ở nơi này sao?”
Phản ứng của Kỷ Ninh còn hơi trì trệ, chậm nửa nhịp đáp: “…Đúng, ở nơi này.”
“Ngươi không suy nghĩ thêm à?” Auzers nhìn xung quanh: “Ở đây có rất nhiều người.”
“Người nên suy nghĩ phải là ngươi đó!”
Auzers khẽ mỉm cười, đột nhiên quỳ một gối xuống trước mặt Kỷ Ninh, nắm lấy tay cậu, nói: “Chuyện ngày đó, ta vô cùng xin lỗi, ta đã làm ngươi không vui.”
Diễn biến từ đầu tới cuối luôn khác xa với suy nghĩ của Kỷ Ninh, điều này làm cho cậu cả buổi vẫn chưa lấy lại tinh thần, dù Auzers nắm lấy tay cậu, cậu cũng không phản ứng, biết Auzers cúi đầu, khẽ hôn một cái lên mu bàn tay cậu giống như hành lễ vậy.
“Nhưng mà ta thật lòng thích ngươi.”
Auzers ngẩng đầu lên, ánh mắt nặng nề đầy dục v/ọng nóng bỏng, giọng trầm thấp nói.
“Ta yêu ngươi, Kỷ Ninh.”
φ(* ̄0 ̄)
Chuyện Auzers tỏ tình công khai với Kỷ Ninh đã gây chấn động khắp học viện.
Ai ai cũng biết hai người này là kẻ thù không đội trời chung, cho nên mọi người càng thêm khó hiểu tại sao Auzers đột nhiên nói thích Kỷ Ninh. Đối với bọn họ mà nói đây là chuyện hoang đường đến mức dù có người nói học viện sắp nổ tung, thì bọn họ đều cảm thấy chuyện sau đáng tin hơn một chút.
Đối với vấn đề này, Auzers chỉ cười giải thích, trong quá trình qua lại với Kỷ Ninh, hắn dần phát hiện được chỗ đáng yêu của Kỷ Ninh, kìm lòng không đặng bị cậu hấp dẫn, rồi sau đó càng ngày càng lún sâu, hoàn toàn thích Kỷ Ninh.
Câu trả lời của Auzers khiến học viên bình dân cũng khiếp sợ không thôi, ngay cả Kỷ Ninh cao ngạo đó mà hắn cũng có thể nhìn ra điểm đáng yêu, quả nhiên đã lún rất sâu vào trong lưới tình rồi.
Tất cả mọi người đều vô cùng tò mò câu trả lời của Kỷ Ninh, nhưng Kỷ Ninh thình lình tuyên bố thân thể mình khó chịu, tự giam mình trong phòng ngủ, đóng cửa không ra, từ chối không gặp bất cứ ai.
Sau khi biết tin, Auzers đến biệt thự ký túc xá của học viên quý tộc, đặc biệt đi thăm cậu. Mấy học viên khác ở trong biệt thự thấy hắn tới đều là vẻ mặt cổ quái. Mà bất ngờ là, bọn họ vẫn để Auzers vào, đưa hắn lên, dẫn hắn đến trước phòng Kỷ Ninh.
“Kỷ Ninh, ngươi mở cửa đi, có đồ muốn tặng cho ngươi.”
Bạn cùng phòng thay Auzers gọi cửa, rồi lại tiếp tục vẻ mặt kỳ lạ rời đi. Auzers đứng ngoài cửa, đợi mấy giây say, cửa phòng hé ra một khe hở nhỏ, để lộ nửa gương mặt nhỏ nhắn của Kỷ Ninh.
Thấy đứng ngoài cửa chính là Auzers, Kỷ Ninh liền biến sắc, ngay lập tức muốn đóng cửa lại, nhưng lại bị Auzers cướp trước một bước đẩy cửa ra, sau đó chen người đi vào, “cạch” một tiếng, đóng cửa lại thật chặt.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sau Khi Bỏ Rơi Mười Vị Nam Chính, Tôi Chạy Trốn Thất Bại
Chương 72
Chương 72